Ác Long Nuông Chiều Nhãi Con

Chương 1.4: Núi lửa

Nhà nó... Sụp đổ!

Rồng nhỏ cẩn thận vươn móng vuốt nhỏ ra, chọc vào cái lỗ.

Răng rắc ——

Cái lỗ trở nên lớn hơn!

Nó có thể nhìn thấy rõ ràng khung cảnh bên ngoài.

Nham thạch nóng chảy màu đỏ vàng sôi trào, sủi bọt, bốc lên khói nóng.

Rồng nhỏ móc vỏ trứng, mê man nghiêng đầu.

Nó đang ở trong hồ bơi suối nước nóng à?

Được nấu chín?

Nó là một quả trứng trong suối nước nóng?

Sắp bị ăn thịt rồi à?!

Rồng nhỏ bị chấn động, vỏ trứng lắc lư.

Đôi chân béo của nó vô tình giẫm lên dung nham.

"Ngao~"

Hơi nóng.

Nó co lại trong sự hoảng loạn.

Rồng nhỏ mới sinh, thanh âm mềm mại, âm thanh non nớt run rẩy lộ ra vài phần đáng thương cùng ủy khuất.

Một tiếng này rất nhỏ, theo lý thuyết, ngay cả miệng núi lửa cũng không truyền ra được.

Nhưng cách dãy núi dài một khoảng cách xa xôi, một đám cự long bỗng nhiên biến sắc, nghe được tiếng kêu của rồng con đã lâu không gặp.

Long tộc đã rất lâu không có rồng nhỏ sinh ra.

Bọn họ lập tức vẫy cánh, cuồng phong cuốn qua, hướng về phía thanh âm nhanh chóng bay đi.

Mà bên trong núi lửa, rồng nhỏ vừa mới phá vỏ, lần đầu tiên vươn ra thăm dò bên ngoài, dùng móng vuốt kéo khều khều lỗ ở vỏ trứng, âm thầm quan sát.

(个_个) Theo dõi...

Nó phát hiện, kỳ thật nham thạch nóng chảy hình như cũng không phải rất nóng, ấm áp, còn rất thoải mái.

Vì vậy, nó ngồi trong vỏ trứng, vươn ra hai chân béo của mình, ngâm chân.

Thư thái mà: “Ngao ~”.

Rồng nhỏ thích đến nheo mắt lại.

Nhưng thật không may, nó đã không thể tận hưởng quá lâu.

Đôi tai nho nhỏ giật giật, nghe được thanh âm kỳ quái.

Nó ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn ra ngoài miệng núi lửa, nhưng cái gì cũng không thấy.

Bầu trời xanh, không có mây, một mặt yên bình.

Rồng nhỏ nhìn hai giây, lại cúi đầu đá cái chân ngắn của mình chơi đùa, giống như đứa trẻ giẫm lên nước. Khác biệt chỉ là, nó giẫm lên nham thạch nóng chảy, lúc bắn tung tóe, ở giữa không trung xẹt qua mấy đường cong màu vàng đỏ, giống như đang phát sáng, xinh đẹp đến khó tin.

Hai mắt rồng nhỏ sáng lấp lánh, chơi vui đến mê mẩn.

Không lâu sau.

Bầu trời trên đỉnh đầu bỗng nhiên bị bóng tối bao phủ, đồng thời truyền đến tiếng nổ thập phần đáng sợ, cuồng phong bao trùm, sấm sét ầm ầm, phảng phất như trời lở đất nứt.

Một con rồng nhỏ mới sinh ra không lâu, chưa từng thấy qua cảnh như vậy.

Nó ngơ ngác ngẩng đầu, liền nhìn thấy mấy con cự quái nằm sấp trên miệng núi lửa, đang hung thần ác sát nhìn chằm chằm nó. Ánh mắt so với cả người của nó còn lớn hơn.Rồng nhỏ sợ tới mức liên tục bò trốn trở lại vỏ trứng, lạnh run.

Ngoài ra còn có một cái lỗ trên vỏ.

Rồng nhỏ run rẩy duỗi móng vuốt chặn lại, tựa hồ như vậy đối phương sẽ không nhìn thấy nó.

Nhưng nghĩ lại, nếu bọn họ đến cắn móng vuốt của nó thì sao?

Rồng nhỏ lại dùng đuôi để ngăn cản.

Hành động vụng về và nỗ lực.

Một đám cự long trầm mặc nhìn một màn này.