"Ví dụ như?"
"Ta."
"Ngươi là một con rồng Phỉ Thúy, sao lại sinh ra Hồng long?"
"Biến dị di truyền?"
"Anh hỏi tôi à? Mẹ nó anh sinh một con Hồng long, anh sinh một quả trứng cho ta xem!”
Lam Long cùng Phỉ Thúy Long thiếu chút nữa đánh nhau.
Kim Long cố ý ho một tiếng: "Đây là đang làm gì? Bé con đang nhìn.”
Quả nhiên, rồng nhỏ đang ngửa đầu, hai mắt sáng lấp lánh nhìn bọn họ, tựa hồ rất tò mò bọn họ đang chơi cái gì.
Ý thức được hai con cự long mình vừa làm cái gì đều cứng ngắc, trên mặt khó có được hiện lên một tia quẫn bách.
Rồng nhỏ nghiêng đầu nghi hoặc: "... Anh à?”
Kim Long dùng móng vuốt sờ bộ râu dài của mình, vỗ vỗ đầu nói: "Trước tiên đi đến chỗ Xavier, xem cậu ta nói như thế nào.”
Nói là nói như vậy, kỳ thật bọn họ cũng không ôm hy vọng gì.
Dù sao Xavier đã bị điên rất lâu rồi, tình huống cụ thể bọn họ cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết anh ta trúng cấm chú của nhân loại. Lúc trở về thần trí không rõ, thô bạo hung tàn, trực tiếp san bằng hai ngọn núi. Ngay cả động của anh ta cũng biến thành loạn thất bát tao, kim ngân châu báu vỡ vụn trên mặt đất, cùng bùn cát đá vụn lăn xuống, nhìn thấy làm cho long tâm đau thắt.
Đây là táng gia bại long!
Mấy con rồng cùng nhau liên thủ mới miễn cưỡng ngăn chặn được anh ta, Kim Long bày ra ma pháp trận, làm cho anh ta khôi phục một chút lý trí. Nhưng cấm chú chưa diệt, Hồng Long vẫn là trạng thái bạo quân, thỉnh thoảng phát cuồng. Bởi vậy, chúng long nếu như không phải nhàn rỗi, muốn đánh nhau gϊếŧ thời gian, bình thường cũng sẽ không chủ động trêu chọc anh ta.
Đến trước núi, Kim Long Alden cánh vỗ vỗ, lơ lửng giữa không trung, nhìn tình huống của con rồng đỏ coi như bình thường, liền trực tiếp hỏi: "Xavier, đây có phải là con của cậu hay không?”
Trên bãi đất trống trên đỉnh núi, có một con cự long, thân hình khổng lồ, toàn thân đỏ rực, vảy thô ráp rộng dày, cứng rắn như kim loại, đỉnh đầu là một đôi sừng rồng bén nhọn uốn lượn, hai bên cánh xương trên thân thể rũ xuống, trên mặt đất đè ra khe rãnh thật sâu.
Sắc mặt Hồng Long âm trầm, không kiên nhẫn liếc mắt một cái, chỉ nhìn thấy móng vuốt của Kim Long. Rồng nhỏ còn quá nhỏ hoàn toàn bị chặn lại.
Lục Long tính tình gấp gáp, đem rồng nhỏ bế lên, dùng hai ngón tay nâng nách của nó lên, để cho Xavier thấy rõ ràng.
Đột nhiên được bế lên cao, rồng nhỏ còn tưởng rằng anh ta đang chơi đùa với mình, đôi chân ngắn mập mạp đạp không khí, hai mắt cong thành trăng lưỡi liềm, cười khanh khách.