Mộ Dung Chí Tôn

Chương 56

Tình cảnh này Công Tôn Phụng chỉ còn cách thực hiện theo, được chăng hay chớ, quyết chẳng dám chần chừ.

Nào ngờ họ Sầm phải lùi

- Mộ Dung Bạch ngươi khá lắm ta.

Mộ Dung Bạch bỗng cất cao giọng, cố quát át cả tiếng họ Sầm:

- Hữu kiếm tiến chiêu. Đánh vào đâu cũng được. Cước bộ lui về, tả thủ vẫn dùng Lan Hoa, từ Trung Cung tấn phát tứ hướng Thượng – Hạ – Tả – Hữu.

Công Tôn Phụng làm theo, hóa ra lần này vì thực hiện như điềm chỉ nên trở thành một kiếm đánh bừa đánh loạn, hầu giúp Công Tôn Phụng thối lui an toàn, chẳng có một kết quả nào lợi hại, dù là để ngăn Sầm Khiêm đừng tiến sát theo. Vì thế, chỉ thoáng mắt Sầm Khiêm đã lướt đến. Hung hăng bức dồn Công Tôn Phụng đến bở hơi tai:

- Đỡ!

“ Ào..”

Nhưng không chờ Công Tôn Phụng kêu. Mộ Dung Bạch bật cười:

- Nàng lùi như thế đúng lắm. Nhìn kìa, Quỷ Kiệu lúc này muốn lao nhắm vào ta chí ít cũng phải kêu Sầm Khiêm lui trước. Nhưng họ Sầm liệu dễ lùi một khi y đang ngỡ đang đà chắc thắng? Ha ha…

Sầm Khiêm nhờ đó vụt hiểu và quả nhiên đâu dễ chịu lui:

- Quỷ Kiệu tôn giá cứ chờ một lúc. Tự Sầm mỗ thừa bản lãnh thu thập cả hai. Xem chiêu.

“ Ào..”

Chính lúc đó Mộ Dung Bạch có cơ hội đọc to cho Công Tôn Phụng nghe một đoạn khẩu quyết, sau đó còn bảo nàng:

- Nếu muội vẫn chưa kịp lĩnh hội, cứ xuất thủ theo điềm chỉ của ta. Vì đó là chiêu thứ nhất của Lan Hoa Tuyệt Mệnh Thức dường như nàng chưa kịp luyện. Nào, bắt đầu. Tả thủ nhận kiếm, phất hữu thủ vào các trọng huyệt ở chính diện họ Sầm! Nhanh!

Công Tôn Phụng không còn cách nào chọn lựa đành răm rắp tâu theo:

- Đỡ!

“ Vù ..”

Họ Sầm phát hiện Công Tôn Phụng nghiễm nhiên bị Mộ Dung Bạch xui bỏ kiếm. Liền đắc ý tìm cách tiến nhập, tiếp cận thật gần.

Mộ Dung Bạch bật kêu:

- Chớ ngại họ Sầm, cứ để y tiến đến. Hữu thủ công thượng bàn, cước tả cao lên. Muội theo đó tung kiếm chiêu uy hϊếp hạ bàn củả y. Nào !

Tiểu kiếm vốn ngắn. Lại được Công Tôn Phụng vừa nương theo vừa giấu sát vào cước tả thế nên họ Sầm nếu không nhờ nghe Mộ Dung Bạch điềm chỉ quá rõ để kịp lùi trước, ắt hẳn một trong hai chân của y thể nào cũng bị tiểu kiếm Ngư Trường lia ngang.

Mộ Dung Bạch phì cười, nhân đó lại đọc tiếp cho Công Tôn Phụng nghe một đoạn khẩu quyết khác:

- Sở học thành danh của Lan Hoa Tiên Tử chỉ có là Lan Hoa Tuyệt Mệnh Thức, gồm bảy chiêu cả thảy. Nàng nếu chịu khó chú tâm nghe ắt tự vận dụng được, nhờ đã tinh thông Lan Hoa Phất Huyệt Thủ. Hãy thử vận dụng xem nào. Đánh!

Công Tôn Phụng liền lướt đến. Nhân lúc họ Sầm vừa lùi để dụng hữu thủ phát chiêu thật nhanh.

“ Vù..”

Cung cách phát chiêu lần này của Công Tôn Phụng làm Sầm Khiêm biến sắc, đành lùi lại thêm một bước nữa.

Chợt có tiếng Thiếu cung chủ Vạn Quỷ Cung thét vang:

- Mai – Lan – Cúc – Trúc! Chư muội hãy mau tiếp tay. Thu thập tất cả. Cục diện này đã kéo dài quá rồi.

Thoạt nghe thế. Mộ Dung Bạch thất sắc vội gọi Công Tôn Nữ.

- Công Tôn Giáo chủ mau đến đây. Địch tăng thêm viện thủ, chúng ta nếu không thay đổi đấy pháp e khó chi trì. Mau.

Nhưng sự việc lại diễn ra khác đi, thoạt tiên là từ tiếng Công Tôn Phụng kêu thất thanh:

- Phu quân. Chàng sao không tiếp tục điềm chỉ? Ối..

Tiếp theo là tiếng họ Sầm bật cười hầu như ngay bên cạnh Mộ Dung Bạch:

- Ta thu thập ngươi trước, để xem sự thông tuệ của ngươi còn giúp được ai. Ha ha..

Mộ Dung Bạch kinh tâm quay lại thì phát họ Sầm đã cận kề.

Vừa khéo, có tiếng lão Bạch Vân Thiên cũng bật quát thật gần Mộ Dung Bạch:

- Mau bảo tôn phu nhân đưa tiểu lão đệ chạy đi. Cứ để mặc ta tự lo liệu. Sầm Khiêm. Đỡ!

“ Ầm…”

Chấn kình vang sát cạnh làm Mộ Dung Bạch đinh tai hoa mắt nhưng kịp hiểu đó là có lão ca ca hóa giải và bức thoái họ Sầm. Dù vậy, khi đôi mục quang đã phần nào nhìn rõ thì Mộ Dung Bạch chỉ nhìn thấy cỗ Quỷ Kiệu đang án ngữ lù lù trước mặt . và từ cỗ Quỷ Kiệu xuất hiện một bàn tay với thủ pháp thần tốc đang chộp vào người Mộ Dung Bạch:

“Vù..”

Thế là theo bản năng, Mộ Dung Bạch hoàn toàn quên mất chuyện bản thân đã từ lâu bị thất tán võ công. Cứ lấy một tay vỗ vào tay Quỷ Kiệu, tay còn lại thì vung loạn vào giữa cỗ kiệu:

- Muốn chết!

Nào ngờ kỳ tích xuất hiện, thoạt tiên chỉ có một tiếng chạm khẽ vang lên, đó là lúc tay của Mộ Dung Bạch và tay của Quỷ Kiệu và vào nhau:

“ Bùng !”

Và kinh hoàng hơn chính là tiếng chạm kình thứ hai, vang lên liền ngay sau tiếng chạm thứ nhất, lập tức đẩy bắn toàn thể cỗ Quỷ Kiệu, kể cả bốn gã kiệu phu cùng bay lùi như bị cuồng phong hung hãn cuốn đi.

“ Ầm!!”

Nhân vật trong Quỷ Kiệu bật kêu:

- Tiểu tử không hề bị thất tán võ công?! Hự!!

Toàn trường rúng động. Bằng chứng có tiếng Thiếu cung chủ Vạn Quỷ Cung thịnh nộ hô hoán:

- Không thể nào như thế, trừ phi gã quá xảo quyệt, biến bổn Cung thành một lũ ngốc để gã tha hồ hí lộng. Tứ Kim Cang đâu? Mau cùng gã lĩnh giáo vài chiêu, xem hư thực thế nào?

Bốn gã kiệu phu nhất loạt đặt cỗ Quỷ Kiệu xuống và vận dụng công phu khinh thân pháp thượng thừa, vây kín Mộ Dung Bạch vào giữa. Và mãi đến tận đêm nay, Mộ Dung Bạch cũng là lần đầu tiên nghe cả bốn kiệu phu cùng ứng tiếng mở miệng phát thoại ngoài sự việc lần đầu tiên họ được lệnh xuất thủ:

- Tuân lệnh Thiếu cung chủ.

Đó là những thanh âm toát ra nội khí hùng hậu, biểu lộ những bản lãnh ẩn tàng quyết chẳng thể chẳng tuyệt đại cao minh.

Nhưng chưa kịp xuất thủ. Công Tôn Nữ từ bên ngoài lao ào vào, hạ thân cạnh Mộ Dung Bạch:

- Mộ Dung Thiếu hiệp… à không, tỷ phu chỉ giả vờ bị thất tán võ công? Nếu vậy thì hay lắm. Vì những tưởng đã đến lúc tỷ phu nên cho gia tỷ tin bản lãnh của tỷ phu hiện nay là lợi hại như thế nào. Mau đánh!

Dứt lời, chính Công Tôn Nữ phát chiêu trước tiên, tự chọn hai đối thủ nhượng hai còn lại cho Mộ Dung Bạch

“ Ào..”

Mộ Dung Bạch đang lúc phấn khích, cũng lập tức xuất chiêu, nhưng rồi mặt tái lại, bởi hữu thủ vung ra nào ngờ chỉ là hữu chiêu vô lực.

Hai gã kiệu phu còn lại vì phát hiện thần sắc quái dị của Mộ Dung Bạch nên nhìn nhau bật cười. Đoạn một lùi lại, chỉ có một tiến lên vừa cười vừa chớp động hữu kình vỗ ập vào Mộ Dung Bạch:

- Sao thế? Ta đang đợi ngươi thử một lần nữa thi thố pháp thuật tà môn cho ta xem đấy. Ha ha..

“ Ào..”

Đứng ở ngoài. Công Tôn Phụng và Bạch Vân Thiên vì cùng phát hiện khí sắc tái nhợt của Mộ Dung Bạch nên thất kinh cùng bật lao vào thật nhanh.

Nhưng cả hai dù nhanh thế mấy vẫn không sao sánh kịp thủ pháp vừa thần tốc vừa ở cự ly gần của gã kiệu phu nọ. Thế nên kình của gã cơ hồ đã khẽ chạm vào Mộ Dung Bạch qua lượt y phục.

Với hiểm cảnh này, một lần nữa Mộ Dung Bạch hành sự theo bản năng. Mắt tuy nhắm nghiền nhưng hữu thủ vẫn cứ thế vung ra. Tay chạm tay.

“ Ầm!”

Và tiếng hộc thật lớn của gã kiệu phu phát ra:

- Hự!

“ Vù..”

Mộ Dung Bạch mở mắt ra, thập phần bàng hoàng nhìn đối thủ vừa lùi dài vừa liên tiếp thổ mấy ngụm huyết lai láng.

Một lần nữa toàn trường lại chấn động, đứng gần nhất là Công Tôn Nữ thế nên từng diễn biến thế nào đều nhìn thấy rất rõ. Do vậy, vì cảm thấy có cơ hội. Công Tôn Nữ chợt chộp tay Mộ Dung Bạch đưa vọt ra thật nhanh.

“ Vù!”

Ba gã kiệu phu còn lại vì cùng tận mắt mục kích nên nửa tin nửa ngờ, cứ đứng ngấy như phỗng. Chẳng thiết gì đuổi thao chí ít là để thực hiện theo mệnh lệnh đã được Thiếu cung chủ phó giao.

Công Tôn Phụng thấy thế cũng lập tức dịch chuyển, theo sát Công Tôn Nữ

Nhưng Công Tôn Phụng vừa đi, chợt nghe ở ngay phía sau có tiếng của họ Sầm gầm đanh giọng:

- Nạp mạng!

Ngỡ đang bị họ Sầm ám toán. Công Tôn Phụng quay phắt lại, nào ngờ lại nhìn thấy chính lão Bạch Vân Thiên mới là đối tượng của họ Sầm. Nàng hô hoán chợt phát hiện lão Bạch Vân Thiên vẫn kịp quay lại đối phó với chiêu công lén của Sầm Khiêm:

- Kẻ hiểm độc như ngươi thật đáng chết! Đỡ!

“ Ầm..”

Tiếng chạm kình đang còn vang dội, lão Bạch Vân Thiên chợt ôm ngực lảo đảo:

- Thanh Hỏa Phế Tâm U Minh Công?!

Sầm Khiêm lập tức nhảy lùi về. Ngoác to mồn cười đắc ý:

- Lão chỉ là tử tội đầu tiên trong vô vàn những tử tội khắp võ lâm từng liên tay liên thủ tận diệt U Minh Thanh Hỏa Giáo. Ha ha..

Công Tôn Nữ vội để Mộ Dung Bạch lại. Lo lắng lao đến gần Bạch Vân Thiên:

- Lão tiền bối mau dụng lực bảo hộ tâm mạch, đừng để Thanh Hỏa công tâm, sẽ vô phương cứu vãn.

Chợt có tiếng Công Tôn Phụng kêu thét kinh hãi:

- Bạch ca! đề phòng ám toán!!

Nhưng tiếng cười lạnh của Thiếu cung chủ Vạn Quỷ Cung đã vang lên át đi:

- Bổn Thiếu cung chủ không tin trên đời này lại có thứ pháp thuật lợi hại như thế. Trừ phi Mộ Dung Bạch ngươi lần này vẫn thoát được. Ha ha..

Công Tôn Nữ bàng hoàng quay lại nhìn và hầu như ngây người vì tuyệt vọng khi thấy Mộ Dung Bạch vừa biến sắc vừa bối rối huơ loạn hai tay, chẳng ra chiêu thức nào bất kỳ.

Khi đó Thiếu cung chủ Vạn Quỷ Cung đã quá tự tin vào điều đang mục kích, cứ nhẹ nhàng chộp vào đầu vai Mộ Dung Bạch.

Và phản ứng của Mộ Dung Bạch chỉ là vung tay gạt ra. Nhưng lúc hai tay chạm nhau mới phát sinh kỳ tích.

“ Bùng..”

Thiếu cung chủ Vạn Quỷ Cung lại chấn dội, hai mắt trợn trừng, có nhìn nhưng không tin, miệng thì lắp bắp:

- Tà môn…tà môn! Lui…lui mau. Hự!

Sợ còn có biến. Công Tôn Nữ thần tốc lao đến gần Mộ Dung Bạch

- Tỷ phu vẫn ổn chứ? Là tỷ phu luyện tà môn hay bản lãnh thật sự lợi hại?

Công Tôn Phụng cũng muốn lao đến nhưng vì chợt nhớ đến lão Bạch Vân Thiên đành nôn nao nán lại, lòng thoáng mừng vì thấy Vạn Quỷ Cung quả thật đang dần dần triệt thoái.

Đến lúc đó, ai cũng nghe lần đầu Mộ Dung Bạch bật cười dài:

- Mọi người yên tâm. Công phu ta luyện tuy có phần tà môn nhưng nhờ đang quen dần nên chỉ cần hạn kỳ đến, Mộ Dung Bạch ta sẽ một lần nữa thay võ lâm triệt thoái Vạn Quỷ Cung về tận Đông Hải. Ha ha…

Và khi Vạn Quỷ Cung biến sạch, Mộ Dung Bạch ung dung thư thái tiến lại gần Bạch Vân Thiên:

- Nếu lão ca ca bị chưởng thương vì Thanh Hỏa Phế Tâm U Minh Công, đệ do đã từng cùng Công Tôn Giáo chủ kiến nhập thần động U Minh nên vẫn có cách giúp lão ca ca vẹn toàn sinh mạng.

- Đoạn Mộ Dung Bạch gọi Công Tôn Phụng.

- Phụng muội! nàng tinh thông y thuật, vang danh Hoa Đà Đại Y Nữ. Có thể giúp huynh xem qua thương thế cho lão ca ca?

Nhân đó, nhờ phát giác Mộ Dung Bạch có lén lấy mắt ra hiệu, thế nên Công Tôn Phụng hăm hở đáp ứng:

- Muội thừa năng lực thực hiện. Chàng cứ yên tâm