Vừa lúc đó, từ xa vang đến một tiếng thét cảnh báo của nữ nhân:
- Tỷ đã xong việc chưa? Muội khó thể ngăn mãi một lũ Vạn Quỷ Cung như âm Hồn Bất Tán này.
Công Tôn Phụng vội bật người lao đi, chỉ kịp căn dặn Bạch Vân Thiên một câu:
- Xin phiền quan tâm đến phu quân hộ. Gia muội đang lâm nguy, chúng ta sẽ gặp lại nhau sau.
“ Vυ't!”
Bạch Vân Thiên nhìn Mộ Dung Bạch:
- Lão đệ vẫn tin ở tôn phu nhân chứ? Vì bình sinh ta chưa được biết Hoa Đà Đại Y Nữ vẫn còn gia thân, huống hồ còn là một bào muội cùng cốt nhục.
Mộ Dung Bạch chớp mắt:
- Lão ca ca liên tưởng đến Tam thái thái Mộ Dung gia? Đệ thì không nghĩ thế. Nhưng dẫu sao đây điều cũng đáng để tâm. Lão ca ca định lẽ nào?
Chợt Bạch Vân Thiên biến sắc:
- Có cao thủ đang đến?
Lập tức xuất hiện một cỗ kiệu hầu như tiệp màu với màn đêm đen cũng vừa buông xuống chưa lâu:
- Phàm những ai vô can xin chớ xen vào. Bổn cung vì tuân thủ ước thúc, chỉ đến vì tiẻu tử Mộ Dung Bạch mà thôi. Ha ha…
Bạch Vân Thiên rúng động:
- Quả nhiên là Hắc kiệu. Nhưng Mộ Dung Bạch là tiểu lão đệ của lão phu. Vạn Quỷ Cung nếu tuân thủ ước thúc xin nể mặt Bạch Vân Thiên này một lần.
Cổ kiệu lại cười:
- Mộ Dung Bạch không có võ công, lại sẵn có ân oán với bổn Cung từ trước. Lời vừa rồi của bang chủ Cái Bang tiền nhiệm liệu có phải muốn làm khó bổn Cung chăng? ha ha…
Công Tôn Phụng bỗng dưng tái xuất hiện, bật lao vào cỗ kiệu:
- Nói làm gì đến ước thúc với bọn Vạn Quỷ Cung luôn tự ý sinh sự. Mộ Dung Bạch là phu quân của ta, ai muốn đối phó hãy nhận của ta một chưởng. Mau đỡ! “ Vù..” Bốn gã kiệu phu vẫn đứng nguyên vị, chỉ có tấm rèm che trước kiệu là vén bật lên để phát ra một đạo công phu:
- Vẫn là ngươi? Sao không đi tiếp ứng muội muội ngươi đang là tội đồ của bổn Cung vì dám chiếm đoạt di học U Minh Thanh Hỏa Giáo lẽ ra chỉ nên do Sầm Khiêm tiếp nhận? Hãy đỡ!
“ Ào..”
Cùng lúc đó, một trận chiến khác chẳng rõ vì sao chợt chuyển dần về phía cỗ kiệu, đồng thời có tiếng thét của nữ nhân lúc nãy vang l*иg lộng:
- Tỷ chớ nghe lời Quỷ Kiệu nói nhảm. Vẫn la cớ để bọn chúng phá vỡ ước thúc, hầu gây tổn hại và chiếm đoạt di học không thuộc về chúng. Phen này đã có thêm tỷ, hãy cứ cho chúng nếm mùi lợi hại của cao thủ Trung Nguyên. Đánh!!
Mộ Dung Bạch đã nhận ra nữ nhân đó, vội gọi Bạch Vân Thiên:
- Chính là Công Tôn Nữ, nguyên là giáo chủ U Minh Thanh Hỏa Giáo, từng bị Sầm Khiêm hợp lực với Vạn Quỷ Cung mưu hại. Cả hai cùng ở họ Công Tôn Nữ, vậy là tỷ muội thật rồi.
Tiếng chạm kình váng động, bức Công Tôn Phụng thoái hậu.
“ Ầm!!”
Từ cỗ Quỷ Kiệu lại xuất phát ra một đạo công phu uy kình:
- Công Tôn Phụng ngươi còn kém lắm. Hãy mau nạp mạng!
“Ào..”
Từ trận chiến bên kia, Công Tôn Nữ lao vυ't qua cỗ Quỷ Kiệu:
- Tỷ cứ để cho muội, nhân tiện hãy giúp muội thu thập lũ kia. Quỷ Kiệu, đỡ!
“ Vù..”
Công Tôn Phụng chưa kịp có phản ứng thì những nhân vật bị Công Tôn Nữ gọi là “lũ” đã nhất loạt ào đến xuất thủ tấn công mỗi một mình Công Tôn Phụng:
- Tiện nhân muốn chết!!
- Dám đối đầu bổn Cung là chết!
“Ào…ào..”
“Vù..vù..”
Công Tôn Phụng bất thần thu tiểu kiếm Ngư Trường và thần tốc quét ra một đạo kiếm quang.
- Mau đỡ Vũ Sát Kiếm Bích Linh!!
“Vù..”
Bạch Vân Thiên nhìn vào cục diện chép miệng lẩm bẩm:
- Tôn phu nhân đã đắc thủ hầu như toàn bộ sở học từng giúp tổ sư Cổ Linh Môn thành danh. Vậy mà vẫn suýt thất thủ với Quỷ Kiệu. Bản lãnh của Vạn Quỷ Cung sau hai mươi năm đã tiến triển quá nhiều.
Chợt có tiếng cười lạt vang đến:
- Lão họ Bạch nếu đã biết như thế sao không lượng sức, tự bỏ đi cho mau, nấn ná làm gì chỉ uổng phí một sinh mạng đã đến lúc xa trời gần đất?
Mộ Dung Bạch giật mình:
- Chính là Sầm Khiêm!! Quả nhiên y đã khuất phục trước Vạn Quỷ Cung.
Sầm Khiêm xuất hiện, vừa cười nham hiểm vừa tiến đến gần Bạch Vân Thiên:
- Tại hạ có cần vấn an một nhân vật kỳ thực đã có lần tuyên cáo thoái ẩn?
Bạch Vân Thiên cười cười:
- Xin miễn cho. Vì đây nào phải lần đầu ngươi gặp lão phu. Tuy vậy, khác với lần trước, quả thật đây là cơ hội lão phu đang chờ đợi. Để thử xem sau gần hai mươi năm lão phu thoái ẩn, công phu của bổn bang có suy giảm hay vẫn cứ tang theo niên kỷ. Đối phó với ngươi thế này ắt không đến nỗi phạm vào ước thúc đối với Vạn Quỷ Cung. Xuất thủ đi.
Và lần đầu tiên Mộ Dung Bạch nhìn lão ca ca Bạch Vân Thiên lấy từ trong người ra một chiếc gậy, ắt là Đả Cẩu Bổng, vũ khí bất ly thân của bất luận nhân vật Cái Bang nào, kể cả Bang chủ.
Sầm Khiêm dù nhìn thấy cũng chỉ thoáng cau mày:
- Lão bảo chúng ta đã gặp nhau? Khi nào? Mà thôi, có hay không mỗ chẳng quan tâm. Xin được lĩnh giáo tuyệt học Cái Bang. Đỡ!
Và Sầm Khiêm phát nhanh một tia chỉ lực.
“ Víu…”
Bạch Vân Thiên loang Đả Cẩu Bổng lướt đến giao chiến ngay, khiến Mộ Dung Bạch dù biết muộn cũng vội hô hoán:
- Trong những công phu xuất xứ từ Kiều gia, rất có thể họ Sầm đã lĩnh đến những năm tuyệt học. Lão ca ca nhớ phải cẩn thận.
Chính lúc này vang lên tiếng Công Tôn Nữ cười đắc ý:
- Bản lãnh của Quỷ Kiệu cũng chỉ thế thôi sao? Vậy thì mau mau nạp mạng. Ha ha..
Mộ Dung Bạch nhìn qua, thấy những rèm che kiệu cơ hồ đã rách tung tóe, mơ hồ để lộ một nhân dạng dù vẫn ngồi xếp bằng trong kiệu nhưng đang chao đảo lắc lư. Và nhân vật này đang quát cực to, đầy phẫn nội:
- Thiếu cung chủ nếu không cho lệnh tiếp ứng. Thuộc hạ e khó hoàn thành mệnh lệnh. Thuộc hạ chỉ cần những kiệu phu linh hoạt hơn mà thôi.
Lập tứ có tiếng của Thiếu cung chủ Vạn Quỷ Cung xa xa đưa đến :
- Khai triển ngay trận Thăng Hoa Vạn Quỷ Bộ.
Cỗ Quỷ Kiệu liền biến mất với cước lực khinh thân pháp kinh hồn bạt tụy của bổn kiệu phu:
“Vù..”
Công Tôn Nữ vẫn có đủ bản lãnh bám theo Quỷ Kiệu như hình với bóng:
- Vạn Quỷ Bộ Thăng Hoa liệu có qua được U Minh Vạn Âm Hồn chăng. Đỡ!
“ Ầm!!”
Quỷ Kiệu bị trúng kình, dù thế vẫn được bốn kiệu phu thần tốc đưa dịch chuyển qua phương vị khác. Diễn biến này khiến Mộ Dung Bạch thật sự lo ngại cho Công Tôn Nữ.
Chợt có thêm sự xuất hiện của Thiếu cung chủ Vạn Quỷ Cung vẫn với bộ y phục mang màu sáng, lộ rõ dưới nền trời đêm. Thiếu cung chủ đã cố ý đón đầu Công Tôn Nữ:
- Xin được lãnh giáo tuyệt học U Minh của Giáo chủ, hiển nhiên không hề phạm vào ước thúc đã từng có với võ lâm Trung Nguyên vì không bao gồm U Minh Thanh Hỏa Giáo. Được chứ? Đỡ!
“ Vù..”
Công Tôn Nữ phá lên cười ngạo nghễ:
- Chớ nhiều lời ngụy biện, một khi bọn Vạn Quỷ Cung các ngươi tâm địa thế nào, đừng nói chi ta, đến cả phản tặc Sầm Khiêm kia cũng am hiểu quá rõ. Mau tiếp chiêu và đừng nghĩ võ lâm Trung Nguyên ai ai cũng khϊếp sợ bọn ngươi. Ha ha..
“ Vù..”
Hào khí và bản lãnh hiện nay của Công Tôn Nữ khiến Mộ Dung Bạch không những an tâm mà còn thán phục. Thật khác biệt so với những ngày Công Tôn Nữ luôn phiền muộn vì chỉ là một phế nhân đến tự lo thân cũng không đủ lực.
“ Ầm!!”
Công Tôn Nữ thản nhiên bình thủ, điều đó khiến Thiếu cung chủ Vạn Quỷ Cung bắt đầu động nộ đến bật quát:
- Dốc toàn lực. Những kẻ đã chán sống thì cứ cho chúng toại nguyện. Gϊếŧ! Giao cho Quỷ Kiệu thu thập tiểu tử Mộ Dung. Đánh!!
Cục diện vụt chuyển biến kể từ sau tiếng quát ra lệnh thật quả quyết của Thiểu cung chủ Vạn Quỷ Cung, và đầu tiên là Bạch Vân Thiên. Công Tôn Phụng cả hai không hẹn mà cùng tự ý lùi thật nhanh về phía Mộ Dung Bạch.
Sầm Khiêm luôn cười ngạo nghễ, vừa bám sát vừa dùng lời lẽ châm chọc khích nộ lão Bạch Vân Thiên:
- Ốc lo mình ốc còn chẳng xuể, lão Bạch sao quá lo cho tiểu tử Mộ Dung? Đỡ!
“ Ào..”
Nhờ Bạch Vân Thiên đã lùi dần, Mộ Dung Bạch nhân đó phát hiện trên tay lão ca ca đã xuất hiện đủ hai khí giới. Tả thủ là Đả Cẩu Bổng, nhưng chỉ thi thoảng mới dùng đến nếu có cơ hội phát hiện họ Sầm có sơ hở là tung chiêu tấn công vào. Chỉ hữu kiếm mới được lão Bạch Vân Thiên tận lực vận dụng. Luôn loang loáng kiếm quang ngăn chặn ý đồ muốn tiếp cận của Sầm Khiêm:
- Xem kiếm!!
“ Bùng bùng!!”
“ Choang choang..”
Trong khi đó kiếm pháp Bích Linh Vũ Sát của Công Tôn Phụng dù lợi hại hơn nhờ biến ảo vẫn chưa thể chiếm lợi thế vì thủy chúng cứ bị một nhân Vạn Quỷ Cung bốn người khi thì hợp lực liên thủ, lúc thì thay phiên nhau dùng thuật Xa Luân Chiến khiến Công Tôn Phụng hầu như chẳng có bất kỳ cơ hội nào dù ngắn để được ngơi tay.
Mộ Dung Bạch vì lo nên bất ngờ lên tiếng, gọi Công Tôn Phụng:
- Phung muội, nàng vẫn còn tả thủ, sao không mau thi triển Lan Hoa Tuyệt Mệnh Thức uy hϊếp các huyệt đạo của đối phương? Nhanh nào!
Công Tôn Phụng sực tỉnh, như người vừa vượt thoát cơn mê, tả thủ nàng lập tức loang loáng khoa nhanh xuất phát ngay kỳ chiêu:
- Trúng !
“ Vù..”
Đối phương của nàng lập tức có một người lùi xa thật nhanh để tránh và đó là cơ hội cho nàng bật nhanh hữu kiếm. Chiếu xạ một tia kiếm quang vào mỗi một đối thủ duy nhất:
- Phần của ngươi đây. Đỡ!
“ Ào..”
Nhưng lợi thế này của Công Tôn Phụng vì vẫn chưa gây bất kỳ thương tích nào cho đối phương nên chẳng thể kéo dài. Và chỉ một thoáng sau, cục diện như trước lại tái diễn, bất luận Công Tôn Phụng vẫn y cách Mộ Dung Bạch điểm chỉ để nhiều lần thay đổi đấu pháp cũng chẳng trông mong lặp lại một cục diện có lợi đã xảy ra duy nhất một lần.
Chợt có tiếng Bạch Vân Thiên quát đanh giọng:
- Đang giao đấu với lão phu sao ngươi lại tìm cách hạ thủ tiểu lão đệ ta chẳng còn võ công? Xem kiếm.
“ Ầm!! Choang!”
Mộ Dung Bạch kinh hoàng nhìn qua, thật may chỉ thấy Sầm Khiêm vừa thối lui, nghĩa là hành vi ám toán của họ Sầm dành cho Mộ Dung Bạch đã kịp được Bạch Vân Thiên lão ca ca hóa giải chận đứng. Nhân đó. Tâm cơ máy động, Mộ Dung Bạch bỗng gọi lão ca ca:
- Sao cả hai không thử đổi đối thủ cho nhau? Đệ quả quyết đây là hành động tất đưa đến lợi thế. Nào, hãy cứ tin và đổi mau.
Bạch Vân Thiên quát ngay. Đồng thời vận dụng luôn song thủ, cùng một lúc quật cả hai vũ khí vào họ Sầm:
- Được lắm, đổi thì đổi. Đỡ!
“ Vù…”
Công Tôn Phụng thì có phần nào chậm hơn nhưng dù sao cuối cùng cũng có cách vừa bức phe đối phương tạm lùi, vừa chuyển qua cùng tiến hành thay đổi đối thủ. Với lão Bạch Vân Thiên theo Mộ Dung Bạch đề xuất. Nàng còn nói:
- Phu quân! Chàng không phải người đang cùng địch giao đấu. Chỉ e khó thể đổi thay cục diện.
Thật không ngờ điều mà Công Tôn Phụng lo ngại lại mau chóng biến thành sự thật. Vì lập tức nàng bị Sầm Khiêm liên tiếp áp đảo, lâm cảnh khốn đốn tột cùng, đến cả chân tay cũng phải luống cuống nhưng vẫn khó bề chống đỡ. Đã thế, Sầm Khiêm còn cười vang:
- Mộ Dung thiếu hiệp vì nghĩ ân tình cũ. Định tâm giúp Sầm mỗ ư? Xin thành tâm đa tạ. Ha ha..
Nhưng Mộ Dung Bạch đã kịp quát, chỉ điểm Công Tôn Phụng:
- Ai cũng bảo, biết địch biết ta trăm trận trăm thắng. Muội chớ vội hốt hoảng, mau lùi một bước qua bên tả. Nhanh đi.
Vừa lúc đó Công Tôn Phụng vì bị Sầm Khiêm uy bức. Đằng nào cũng lùi, nên dù muốn dù không vội lùi bừa về bên tả một bước như Mộ Dung Bạch bảo. Nhờ đó, chiêu kình của Sầm Khiêm chỉ lao phớt qua, vẫn chưa thể gây tổn hại cho Công Tôn Phụng.
“ Vù..”
Sầm Khiêm vỡ lẽ, vội tấn chiêu nhanh hơn:
- Ngươi dùng cách đó, há lẽ ta không biết thay đổi chiêu thức để ngươi chẳng thể đoán trước và điềm chỉ cách tránh chiêu ư? Xem đây?
“ Ào..ào..”
Vì họ Sầm phát chiêu cấp tập nên Công Tôn Phụng không thể không kêu hốt hoảng:
- Muội phải hóa giải như thế nào đây. Chàng ôi?
Mộ Dung Bạch quát bảo ngay:
- Lan Hoa Phất Huyệt Thủ. Hai huyệt Cơ Toàn và Thiên Đột. Nhanh!