Khao Khát Làm Chết Em

Chương 2

Kỷ Thần quay đầu nhìn Lục Viễn Nghiêm cười một cái rồi tiếp tục giơ bảng lên: "Mười tỷ."

Lục Viễn Nghiêm cũng tiếp tục theo sát: "Mười ba tỷ."

"Mười lăm."

"Hai mươi."

Hai người đối đầu gay gắt không có điểm dừng. Đúng lúc này cánh cửa hội trường mở ra, một nam nhân mặc áo blouse trắng tiến vào, anh hô to: "Ba mươi tỷ."

Toàn bộ những người có mặt trong hội trường đều bất ngờ một lần nữa, lập tức quay đầu nhìn người mới vào.

Hứa Tây vừa trở về từ bệnh viện chạy tới đây, bởi vì anh biết thế nào hai người bọn họ cũng sẽ đấu với nhau không biết điểm dừng.

Hứa Tây nhanh chóng tiến tới hàng ghế đầu tiên rồi lần lượt nhìn hai người bọn họ.

Kỷ Thần và Lục Viễn Nghiêm đồng thời hừ lạnh một tiếng rồi quay đầu đi.

"Bong... chúc mừng Hứa thiếu gia đã mang được mỹ nhân về nhà." Lúc này tiếng của chủ đấu giá ở bên sân khấu vang lên, kèm theo đó là tiếng búa gõ ba lần lên miếng gỗ.

Hứa Tây quay đầu nhìn lên sân khấu, anh đã gỡ mắt kiếng nên không thể nhìn rõ gương mặt của người đang nằm trong l*иg chim kia.

Thật ra anh không để ý đến cô gái này, chỉ vì muốn ngăn cản hai người bạn tốt của mình nên mới buộc miệng hô lên.

Hứa Tây là bạn thân của Kỷ Thần và cũng là bạn thân của Lục Viễn Nghiên, anh là người lớn hơn bọn họ một tươi nên thường xuyên đứng ra để ngăn cản trận chiến của hai người này.

Kỷ Thần và Lục Viễn Nghiêm ngoài mặt thì ghét nhau nhưng thực chất những lúc ở cạnh nhau bọn họ cũng rất hòa thuận.

Tuy nhiên cả hai đều cay mắt đối phương nên thường xuyên châm chọc lẫn nhau chứ chưa bao giờ tổn thương hay chơi xấu nha cả.

Dù sao ba người bọn họ cũng lớn lên cùng nhau, nói về tình cảm thì vẫn có.

Hứa Tây ra hiệu cho hai người kia theo mình trở về. Anh vừa đi được vài bước người của phiên đấu giá lập tức chạy theo hỏi.

"Hứa thiếu gia, chúng tôi sẽ đưa cô bé kia tới biệt thự của ngài ngay lập tức."

Hứa Tây liếc mắt nhìn hai người bạn của mình rồi nói: "Được, đem tới đi."

Có lẽ hai người này đã nhìn trúng cô bé đó nên mới ra giá như vậy, xem như món quà anh tặng họ vậy.

Vừa ra tới bên ngoài Kỷ Thần lập tức nói: "Cô bé ấy tôi muốn."

Lục Viễn Nghiêm đi bên cạnh lập tức cười ngạo mạn, nói: "Tôi cũng muốn."

Kỷ Thần lạnh lùng nói: "Tôi ra giá gấp mười lăm lần."

Lục Viễn Nghiêm cũng không vừa đáp lại: "Hai mươi lăm."

"Ba mươi lăm."

"Năm mươi lần."

Thấy bọn họ lại muốn cãi nhau, Hứa Tây cau mày nói: "Mỗi người một đêm là được chứ gì."