"Bây giờ chính là một món hàng cực kỳ tuyệt phẩm, giá khởi điểm 100 triệu."
"Mời các vị ra giá." Tiếng của chủ phiên đấu giá vang vọng khắp hội trường.
Rèm đỏ trên sân khấu được kéo sang hai bên, chính giữa là một chiếc l*иg chim to lớn được làm bằng vàng.
Bên trong chính là một bé gái nhỏ nhắn.
Khi ánh đèn sân khấu chiếu vào, làn da trắng nõn như sữa đông nổi lên bần bật. Khiến cho ánh mắt của tất cả người đàn ông ngồi bên dưới sáng lên.
Cô bé ấy đang ngủ, hàng lông mi dài rậm như cánh bướm, đường nét xinh đẹp như thiên nga trắng, mái tóc đen dài chỉ cần nhìn thôi thì cũng biết rất là mượt.
"Có phải rất là đẹp không, mới nhỏ xíu mà đã xinh đẹp như vậy, sau này lớn lên chính là mỹ nhân đó."
Giọng nói mê gái của chủ phiên đấu giá vang lên, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ ham muốn của những người đàn ông ở đây.
Lục Viễn Nghiêm đưa mắt nhìn lên sân khấu, trong đôi mắt sâu thẳm của hắn đang xuất hiện một trận cuồng phong bão tố.
Lúc này đã có người ra giá: "Tôi mua 200 triệu."
Những người khác cũng lập tức giơ bảng trong tay lên.
"300 triệu."
"400 triệu."
"500 triệu."
"700 triệu."
Chỉ trong chốc lát giá trị của cô bé ấy đã lên tới một tỷ rưỡi và vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Mặc cho dưới sân khấu mọi người đang ồn ao thì cô bé trong lòng chìm vẫn đang nhắm mắt ngủ say, không biết bản thân đang rơi vào hang sói.
Những ánh mắt thèm khát, chứa đầy du͙© vọиɠ của những gã đàn ông ở dưới đang đào bới trên cơ thể mình.
Trông cô bé có vẻ rất mệt mỏi, yếu đuối khiến mọi người càng ham muốn hơn nữa.
Có một cánh tay lại giơ lên, giọng nói lạnh lùng cắt ngang những âm thanh ồn ào xung quanh: "Năm tỷ."
Không gian lập tức im lặng, sau lời nói của Kỷ Thần.
Lục Viễn Nghiêm quay đầu nhìn người đàn ông ngồi cách mình vài ghế, sau đó hắn cũng cầm lấy tấm bảng trên bàn rồi giơ lên: "Tám tỷ."
Toàn bộ hội trường lập tức chấn động nhìn bọn họ.
Ai cũng biết ở thành phố A này có ba gia tộc lớn, đó chính là Lục gia, Kỷ gia và Hứa gia.
Hai vị thiên chi kiều tử của Lục gia và Kỷ gia đã ghét nhau từ nhỏ. Sau này lớn lên mỗi người đều có một thành công nhất định, Lục Viễn Nghiêm và Kỷ Thần thường xuyên đối đầu nhau trên thương trường.
Còn vị Hứa gia kia thì không đi theo sự nghiệp của gia tộc mà trở thành một vị bác sĩ tài hoa, đã cứu được biết bao nhiêu mạng người.