Khắc Lai Tư là humanoid của ba ba Omega Thời Niệm, thường xuyên chơi đùa cùng cậu bé, tuy rằng công việc của các ba ba rất bận rộn, nhưng họ vẫn để lại một người để chăm sóc cậu bé.
Nhưng hôm nay…
Thời Niệm nhìn căn phòng trống không, mùi hương của ba ba và cha trong không khí vô cùng mờ nhạt, cậu bé lo lắng nắm chặt áo của Khắc Lai Tư, thất vọng tựa cằm lên vai cậu ta.
Cậu bé nhớ ba ba rồi...
Thời Niệm là đứa trẻ sinh non, sức khoẻ lúc sinh ra chịu thương tổn lớn, dù ở trong thời đại khoa học phát triển như hiện giờ cũng khó có thể cải biến thể chất yếu ớt của cậu.
Cũng chính vì thế, phạm vi hoạt động của Thời Niệm chỉ quanh quanh căn biệt thự, rất hiếm khi ra ngoài, nhưng không sao cả, vì cha, ba ba và anh trai đều ở bên cạnh cậu bé.
Sức hấp dẫn của thế giới bên ngoài đối với Thời Niệm còn không bằng cơm phụ thân làm cho cậu bé.
Thời Niệm nghiêm mặt, mím chặt đôi môi không còn chút huyết sắc, hai tay gắt gao ôm lấy cổ Khắc Lai Tư, khuôn mặt mũm mĩm áp vào cổ cậu ta.
Khắc Lai Tư chỉ là một humanoid, dù rằng ngoại hình rất giống con người, cũng không có cách nào phát giác ra biến hóa trong nội tâm của nhóc con.
Cậu ta chỉ sợ Thời Niệm bị lạnh, vì mã vận hành của cậu bé đã nói cho cậu ta biết, sức khoẻ của Tiểu Thời Niệm rất kém, bị lạnh hay bị đói cũng làm tổn thương tới cậu bé.
Khắc Lai Tư ngay lập tức điều chỉnh nhiệt độ của cơ thể lên trên ba sáu độ, đảm bảo lúc Thời Niệm lúc ôm lấy cậu ta sẽ cảm thấy ấm áp.
Sau khi Thời Niệm tỉnh dậy rất thích được người khác bế đến khi tỉnh táo, thường lúc này, cậu bé sẽ đi tìm ba ba, nhưng hôm nay ba ba và cha không có nhà, anh trai cũng không có...
Omega nhỏ mới hai tuổi đang trong khoảng thời gian dính người nhất.
Thời Niệm nhìn căn phòng trống rỗng, hốc mắt dần tràn ngập hơi nước, cậu bé khịt khịt mũi, nhân lúc Khắc Lai Tư tới tủ đồ tìm quần áo cho mình, cậu bé giơ tay nhỏ lên lau nước mắt.
Lúc Khắc Lai Tư mang một bộ quần áo tới hỏi ý kiến cậu bé, cậu lại dùng chất giọng mềm mại vâng một tiếng.
Bây giờ mới qua mùa đông không lâu, nhiệt độ đã ấm áp hơn, nhưng trời vẫn se se lạnh, Khắc Lai Tư chọn cho Thời Niệm một chiếc áo lông cừu màu vàng sáng, loại quần áo có màu sắc ấm áp này càng làm tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo của Thời Niệm.
Trên cổ áo còn treo hai quả bông nhỏ trắng muốt, lắc lư theo bước chân của Thời Niệm, quả thực vô cùng đáng yêu.
Khắc Lai Tư tươi cười ngồi xổm trước mặt cậu bé: “Chủ nhân nhỏ muốn đi đâu chơi nào, trung tâm hoa viên hay quảng trường Polain? Tôi đều có thể đưa cậu đi.”