Qua nửa tháng nữa là yến hội mùa xuân, đến lúc đó, tất cả các tông môn bên ngoài sẽ phái đệ tử đến tham gia, hiện giờ cũng đã lục tục tới rất nhiều, được an bài ở các tông trong Quy Tạng châu.
Các trưởng lão Kiếm tông cực kì bận rộn, nào là tu sửa lại chỗ ở, nào là sắp xếp các danh sách, nào là an bài ăn, mặc, ở, đi lại…
Bởi vì lượng người đến đây quá đông, bận rộn không ngớt, cũng không có thời gian đến giáo trường điểm danh đệ tử, y đã nghỉ năm sáu ngày, đều không ai phát giác.
Mấy ngày nay y đều cùng các tiểu đệ ra ngoại môn uống rượu đánh bài, không có lẻn đến chỗ ở Cố Hành Chi xem Cố Hành Chi luyện kiếm.
Xưa nay có đạo, chiếm được rồi sẽ không quá trân trọng, dù sao y đã vào được Kiếm Tông, thường thường vẫn có thể nhìn thấy Cố Hành Chi, cho dù mấy ngày không gặp thật, cũng chẳng có ảnh hưởng gì, lúc trước không phải cũng nửa năm không gặp hay sao.
Bên trong tông môn rõ ràng là cấm đánh bạc, bốn người bọn y lại tìm một gốc đại thụ yên tĩnh làm chỗ nấp, họ mang theo một cái bàn và tấm đệm, còn y lấy ra quân bài đã chuẩn bị sẵn.
Hứng trí bừng bừng móc bạc ra, vừa định bắt đầu đại sát tứ phương, trên cây bỗng nhảy xuống một người, dường như vừa mới tỉnh dậy.
Người kia xem ra rất cáu kỉnh, hắn mặc một thân kình trang màu mực, cổ tay áo bó hẹp, hào hoa phú quý dị thường, trên người còn đeo rất nhiều trang sức bạc, va chạm vào nhau, leng keng vang vọng.
Hắn vừa xuống liền trực tiếp đạp ngã bàn đánh bạc của bọn y, biểu tình rất không kiên nhẫn.
Cái tư thế này, đúng là so với lúc y mượn danh tiếng của Phó Thượng Huyền ở trong tông rêu rao, thậm chí còn muốn điên cuồng hơn hẳn, mấy người bọn y hai mặt nhìn nhau, nhất thời không kịp phản ứng lại.
Dưới ngọn lửa giận trong lòng, không quản ba người khác ngăn cản, y xông lên muốn tranh luận với hắn, lại bị bọn họ sống chết lôi trở về, "Lão đại! Lão đại! Tóc hắn ta màu bạc!”
Nghe vậy, người mặc y bào đen kia cau mày nhìn về phía bọn y.
Sau khi thấy rõ mặt y, hắn dừng một chút, tiếp theo híp mắt lại, nở ra một nụ cười thập phần ác độc, trong đôi mắt kim sắc hẹp dài, đều là ác ý trần trụi: "Thì ra là phế vật ngươi.”
Sao hắn dám gọi y là phế vật!
Hết lần này đến lần khác bị mạo phạm, y tức giận, ngăn cản mấy tên đang cản y, hùng hổ cầm lấy chén rượu trên bàn, trực tiếp hắt lên trán hắn, "Mắt chó của ngươi mù à! Ngươi có biết lão tử là ai không? Hả!?”
Cho dù y không phải biểu đệ của Phó Thượng Huyền, y cũng sinh ra ở Lục gia, là con trai duy nhất của Lục gia, hắn lại dám đối xử với y như vậy.
Người kia có lẽ cũng không nghĩ tới y dám hắt lên mình, cũng không né tránh, rượu trái thanh mai xối đầy mặt hắn, còn có một chút rắc lên mái tóc bạc đã buộc lên, hắn khẽ sửng sốt.
Không biết từ lúc nào, ba tên kia đã chạy mất dạng.
Tóc bạc.
Y chợt bừng tỉnh.
Chỉ có người của Cố gia Đông Châu trời sinh tóc bạc mắt vàng, lại nhìn mặt mày cực kỳ diễm lệ của người này, phải nói giống Cố Hành Chi đến bảy phần, chỉ là khuôn mặt Cố Hành Chi lãnh diễm hơn, người này lại sắc bén dị thường.
Tên này từ nhỏ cùng Cố Hành Chi như tạc từ một cái khuôn mẫu, cái tính kiêu ngạo ương ngạnh kia lại một chút cũng không thay đổi, y đã đoán được người này là ai, chỉ là bây giờ đã không giống như xưa, hắn đã không còn là khoai tây chân ngắn lúc trước ngày ngày cùng y đánh nhau, hiện giờ đã cao hơn y hẳn một cái đầu.
Đang chuẩn bị chạy, đối phương đã hoàn hồn, một cước đá ngã y. Lau vết rượu trên mặt, hắn lại nhấc chân lên, trực tiếp giẫm trên ngực y, nghiêng đầu, mái tóc bạc như thác nước trút xuống, ác độc cong môi, trong con ngươi kim sắc rực rỡ đó toàn là ác ý.
Cố Trường Kỳ hơi khom người, lại sát gần y hơn một chút, y nghe thấy tiếng đồ bạc va chạm.
“Vậy ngươi nhìn xem, lão tử là ai?”
Y sợ hãi, điên cuồng vặn vẹo thân thể, lại bị hắn giẫm ở dưới chân, giãy giụa thế nào cũng không thoát ra được.
Chỉ vài hơi sau, đến thở cũng không thở nổi nữa, y đành phải nhịn xuống xấu hổ, làm ra vẻ mặt lấy lòng.
Cắn răng, thanh âm y mềm nhũn, nhìn vào hắn bắt đầu cầu xin.
"Ta không dám nữa... Trường Kỳ, không dám nữa, A Kỳ tốt, ngươi tha cho ta đi..."
"Thả người ta ra đi mà… A Kỳ tốt!..."
===
P/S: Sắp rồi, sắp rồi, các tình yêu cố chờ thêm vài chương nữa thì sẽ cuốn lắm nhen, Sói sẽ cố hết sức để đẩy bộ này lên ưu tiên!^^