Đối Tượng Điều Giáo Online Là Sếp Của Tôi

Chương 2

Lúc này Cố Lan cũng không say lắm, ở trên thương trường đã lâu đâu còn ai không thể uống rượu, hiện tại giày vò anh là nướ© ŧıểυ tràn đầy trong bàng quang, sắp xếp hôm nay của chủ nhân là khống chế bài tiết, từ sáng tới bây giờ, Cố Lan chưa từng đi vệ sinh, mặc dù cả ngày đã hết sức khống chế việc mình uống nước, thế nhưng những thay đổi cũ mới bản năng của cơ thể người vẫn không tuân theo ý nghĩ của anh, bàng quang trong thời gian một ngày vẫn bị nghẹn trướng to, lúc đầu nhiệm vụ một ngày nghẹn nướ© ŧıểυ đối với Cố Lan mặc dù gian nan, nhưng cũng không phải không thể hoàn thành, nhưng hết lần này tới lần khác hôm nay lại có tiệc rượu, rượu uống vào rất nhanh đã biến thành nướ© ŧıểυ, tiến vào bàng quang của Cố Lan.

Mới vừa rồi bị người không ngừng rót rượu, dạ dày của Cố Lan đã có chút căng trướng, dây lưng quần Tây gắt gao bó sát bụng dưới, tăng thêm cảm giác trói buộc, còn có cảm giác nghẹn trướng của bàng quang, Cố Lan không thể không rời xa trung tâm đám người, xin nghỉ ngơi một lát.

Chàng trai ngốc bên cạnh này còn nhiệt tình rót nước cho mình, Cố Lan cảm thấy có chút bất đắc dĩ, nhưng vẫn bưng cốc kia uống hai hớp.

Trà đặc vào bụng, cảm giác say rượu chóng mặt quả thực bớt đi không ít, nhưng không có rượu làm tê liệt cơ thể, cảm giác nghẹn trướng ở bàng quang càng thêm rõ ràng, eo Cố Lan không khống chế được khẽ đong đưa, đã vô thức làm động tác đi tiểu.

Bàn tay cầm cốc của Cố Lan không khỏi âm thầm dùng sức, mu bàn tay nổi gân xanh, trong lòng không ngừng tính toán lúc nào có thể rời tiệc.

"Ôi chao, tổng giám đốc Cố, anh ở đây à, nào, chúng ta lại uống một ly." Bên cạnh truyền tới một tiếng cười cởi mở, Quý Vân ngẩng đầu nhìn sang, là người của một xí nghiệp khác nhiều lần buôn bán kinh doanh với công ty anh, đi đến là một người có tính cách cực kỳ hoạt bát, cũng là người nổi danh uống rượu giỏi trong bữa tiệc.

Trong lòng Cố Lan thở dài, bị ép đứng người, tư thế thay đổi dẫn tới chất lỏng trong người mãnh liệt lưu động, kêu gào tìm kiếm một cái cửa ra, đánh thẳng vào cửa niệu đạo của Cố Lan, Cố Lan không được tự nhiên lặng lẽ kẹp chân.

"Tổng giám đốc Lâm vui vẻ là được, vậy tôi cũng chỉ có thể liều mình tiếp quân tử." Cố Lan duỗi tay cầm một ly rượu trong tay phục vụ, chất lỏng màu hổ phách nhấp nhô trong ly thủy tinh trong suốt, không khỏi khiến Cố Lan nghĩ tới nướ© ŧıểυ tràn đầy trong cơ thể.

Quý Vân đứng sau lưng Cố Lan, chỉ có thể nhìn hai ông chủ sảng khoái uống rượu, với thân phận của cậu, không xứng cản lần rượu này, nếu làm chỉ khiến người khác cảm thấy không được tôn trọng, nhiệm vụ của Quý Vân chỉ là làm tài xế lái xe thôi.