Kẹo Mạch Nha

Chương 14

Tay cầm bút của Tống Kỳ Thành khẽ ngừng lại, không lên tiếng.

"Sao tớ lại thấy cậu ấy còn đẹp hơn cả Trình Bạch Hủy ấy." Bạn nam tiếp tục nói: "Mặc dù Trình Bạch Hủy đẹp thật nhưng nhìn lâu vẫn là kiểu đó, nhưng tớ thấy An Vu càng ngắm càng xinh, người nhìn vào cảm thấy rất dễ chịu hơn nữa lại hiền lành khiêm tốn. Trình Bạch Hủy quá kiêu căng, còn làm giá thái quá, lớp trưởng, cậu thấy sao?"

Tay viết chữ của Tống Kỳ Thành khẽ dừng lại, nói không có chút cảm xúc nào: "Không rõ nữa, thành tích của Trình Bạch Hủy cũng cao, gia thế cũng tốt, người ta làm giá cũng là chuyện bình thường."

"Cũng đúng." Bạn nam lại nghĩ kỹ hơn một chút, rồi lại bị lay chuyển bởi suy nghĩ lúc nãy: "Vậy thì đúng thật là Trình Bạch Hủy cao hơn một tầng, trừ khuôn mặt và khí chất thì An Vu hình như như vậy cũng không so được với cậu ta."

Tiếng chuông vang lên, một tiết học kết thúc.

Giáo viên tiếng Anh ở trên bục bước về phía bên cạnh chỗ ngồi của An Vu, hỏi học sinh Trình Bạch Hủy đi đâu rồi.

"Cô ạ, Trình Bạch Hủy xin nghỉ học ạ."

"Nghỉ học rồi?"

Trình Bạch Hủy là đại biểu của môn tiếng Anh, thường ngày sau khi tiết học kết thúc thì cô ta luôn thu bài tập tiết này rồi sau đó đưa sang lớp sau.

Giờ cô ta không ở đây, bài tập không có ai thu lại cả.

Giáo viên tiếng Anh nhìn về phía chỗ của Trình Bạch Hủy một cái, đột nhiên chú ý đến bạn cùng bàn của cô ta, đây là học sinh mới chuyển tới, lúc trả lời bài thì phát âm vô cùng chuẩn, cô ấy có chút ấn tượng với bạn học này.

"Bạn cùng bàn với Trình Bạch Hủy, em tên là gì?"

An Vu đột nhiên bị gọi tên, cô đứng dậy nói: "Dạ thưa cô, em tên là An Vu ạ."

"An Vu, em giúp Trình Bạch Hủy làm đại biểu môn một hôm được không? Giúp cô thu bài tập nghe viết hôm nay rồi đưa đến lớp 8 nhé."

An Vu đồng ý nói "Dạ được."

Rất nhanh thì các tổ trưởng đã thu vở bài tập đưa đến bài của cô.

Tổng cổng có bốn tổ lớn, may mà vở bài tập vừa mỏng vừa nhỏ, cô có thể khiêng nổi.

Bạn nữ nộp vở bài tập nghe cuối cùng nói với cô: "Tiết sau lớp 11A8 học môn Anh rồi, cậu nhanh đưa tới đó đi, sắp vào học rồi đấy."

"Được." An Vu ôm chồng vở lên, cô vừa mới chuyển đến Trường Trung học số 8, vẫn chưa nắm rõ sự phân bố của các lớp trong trường.

Cô hỏi một bạn nữ: "Cho tớ hỏi lớp 11A8 nằm ở đâu vậy?"

Bạn nữ lúc đầu có chút ngẩn ra, sau đó mới phát ứng lại An Vu là học sinh chuyển trường.

Cô ấy chỉ vào tòa nhà đối diện rồi nói: "Ở bên kia, cậu đi từ hành lang này nối sang đó, chính là lớp đối diện lớp chúng ta."

"Được, cảm ơn nhé."

An Vu nói cảm ơn với cô ấy, sau đó ôm lấy chồng vở đi ra từ cửa sau.

Bạn nữ vẫn đứng ở chỗ cũ, cô ấy nhìn bóng dáng của An Vu càng đi càng xa, có hơi xuất thần.

Cùng một bộ đồng phục giống nhau mà tại sao mặc lên người cậu ấy lại đẹp như vậy.

Đôi chân cậu ấy vừa dài vừa thẳng tắp, trắng như sứ. Chiếc quần váy đồng phục của trường ôm lấy thắt lưng cậu ấy, eo của cậu ấy cũng rất nhỏ.

Quan trọng là giọng nói của cậu ấy rất ấm áp, khiêm tốn lịch sự mà không có chút nóng nảy nào.

Bạn nữ thấy An Vu hình như không giống như mọi người đã nói.

Lớp nhỏ của họ có rất nhiều người cũng lập ra nhiều nhóm, tối hôm qua đều nói về cậu ấy.

Không có lời nào tốt đẹp cả, như thể mọi người đều không thích cậu ấy, nói giọng nói của cậu ấy mềm mại nghe rất giả tạo, đến con người cũng giả tạo nốt.

Nhưng mà lúc nãy, cậu ta thấy An Vu cũng khá được đấy chứ.

Lớp 8 vừa mới kết thúc tiết học chính trị, mặc dù là lớp khoa học nhưng rắc rối là bởi vì họ vẫn phải tham gia kì thi đánh giá năng lực trung học phổ thông gì đó, có nghĩa là những môn không thi đại học cũng phải được đánh giá thứ bậc khi tốt nghiệp.