Câu Chuyện Về Các Quy Tắc Kỳ Lạ (Quái Đàm)

Chương 3.2: Người phụ nữ mặc áo đỏ bên ngoài cửa sổ

“Anh yêu, em... không sao."

Chu Bạch tiếp tục phô diễn kỹ năng diễn xuất của mình, "Không được, em không quan tâm đến thân thể của mình nhưng anh thì có."

Bây giờ, vợ hắn không còn gì để nói.

[Ha ha ha, Chu Bạch học được kỹ năng diễn xuất này ở đâu vậy? Có hơi lố nha.]

[Chẳng qua thế cục bế tắc như vậy mà hắn còn có thể nghĩ ra biện pháp khác, trâu bò thật.]

[Vẻ mặt cô vợ rõ ràng là bị Chu Bạch làm cảm động.]

[Nếu đổi lại là tôi thì nhất định đã sớm sụp đổ rồi.]

Lúc vợ ra khỏi phòng là đã gần 12 giờ rồi.

Chu Bạch nhớ điều thứ 4 của quy tắc A.

Sau 12 giờ tối, hãy khóa cửa phòng làm việc, bất kỳ ai gõ cửa cũng không được mở.

Hắn nhanh chóng đóng cửa và khóa lại.

Sau khi đóng cửa xong, hắn quay lại.

Thì thấy ngoài cửa sổ, thình lình có một người phụ nữ mặc váy đỏ đang đứng đó.

Tim Chu Bạch nhảy thình thịch.

Quy tắc B điều 6.

Bạn sống ở tầng 13, nếu bạn nhìn thấy ai đó đứng ở ngoài cửa sổ, hãy tắt đèn ngay lập tức.

Chu Bạch vội đặt tay lên công tắc.

“Tách” một tiếng.

Xung quanh tối om.

Nhưng cùng lúc đó, trong đầu hắn vang lên thanh âm của hệ thống.

【Nhận thấy độ thiện cảm của người vợ với ký chủ +20. Bây giờ bạn có thêm một cơ hội nhận được nhắc lỗi.】

Thanh âm vừa dứt, Chu Bạch liền nhận được nhắc nhở.

【Quy tắc B, điều thứ 6, là sai.】

Quy tắc B, điều thứ 6, là sai sao?!

Chu Bạch hoảng hốt, hắn tranh thủ thời gian vội vàng mở đèn.

“Tách” một tiếng.

Chu Bạch nhìn thấy một khuôn mặt tái nhợt, một cái mồm rộng đầy máu đang há ra, suýt chút nữa đã cắn trúng hắn.

Đèn vừa sáng lên thì trong miệng “nó” phát ra tiếng gầm thét.

Sau đó nhanh chóng lùi ra ngoài cửa sổ.

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy cảnh này, toàn thân toát mồ hôi lạnh.

[Nguy hiểm quá! Thật là đáng sợ!]

[Má ơi! Tôi sợ đến phát khóc!]

[Điều thứ 6 không đúng sao? Chu Bạch phản ứng cũng quá nhanh quá nguy hiểm rồi!]

Lúc này, chuông điểm 12 giờ.

Nhưng đã có nhiều quốc gia lại nghênh đón thảm hoạ vào trước nửa đêm.

Pierre của nước A Tam nhìn thấy vợ mình bước vào với một chiếc kẹp tóc màu đỏ, và hắn yên tâm uống món chè ngọt ngào mà cô ấy đưa.

Nhưng sau khi uống xong món chè, hắn đã ngã xuống và không thể tỉnh lại.

Nước A Tam, bị quái đàm giáng xuống.

Đêm nay, cửa nhà của tất cả người dân nước A Tam đều được đóng lại.

Nhưng lúc nào cũng nghe thấy tiếng khóc nỉ non của con nít.

Cảnh sát nước A Tam tối nay cũng vô cùng bận rộn.

Trong một đêm họ đã tiếp nhận rất nhiều vụ án vợ mưu sát chồng.

Trong phòng phát sóng trực tiếp của Vương quốc Kim chi, người được chọn Nam Myung Ji, cũng nhận được chè từ vợ.

Mà vợ hắn cũng mang một chiếc kẹp tóc màu đỏ.

Chẳng qua Nam Myung Ji lại khác với Pierre.

Lần này hắn lại từ chối vợ một cách nghiêm túc.

Hắn không chết như Pierre.

Khán giả tại Xứ sở kim chi đồng loạt reo hò.

[Thật lợi hại! Nam Myung Ji lại thoát khỏi nguy cơ lần nữa!]

[Nam Myung Ji muôn năm! Nam Myung Ji thật tuyệt vời!]

[Đất nước Kim chi của chúng ta là vĩ đại nhất!]

[Nam Myung Ji cố lên! Rất nhanh thôi cả thế giới đều là của chúng ta!]

Sau khi Nam Myung Ji từ chối vợ xong, hắn ta cũng vô cùng đắc ý.

Chỉ là cả hắn và khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp của xứ sở Kim chi đều không biết.

Sau khi người vợ bước ra khỏi cửa, vẻ mặt của cô càng trở nên quỷ dị hơn so với trước đó.