Sau khi đọc xong những quy tắc này, giọng nói của hệ thống cũng vang lên trong đầu hắn.
【Phát hiện ký chủ đã nhận được quy tắc mới.】
【Hiện tại sẽ đánh dấu một tuỳ chọn lỗi cho bạn.】
Sau đó, Chu Bạch nhìn thấy điều thứ bảy trên tờ giấy được đánh dấu bằng màu đỏ.
Điều này quả thực có phần vô lý.
Khi Chu Bạch đọc về quy tắc này, hắn cũng có hơi nghi hoặc.
Nhưng nếu như có người đội mũ xanh thực sự đến đưa chuyển phát nhanh, thì phải làm gì?
Phớt lờ người ta?
Chu Bạch lắc đầu, vẫn chưa hoàn toàn xác định đối với suy đoán của mình.
Hắn đặt mảnh giấy chung với cuốn sổ lấy được lúc đầu rồi ngồi xuống bàn, cau mày và bắt đầu suy nghĩ.
Không biết qua bao lâu, có tiếng gõ cửa phòng làm việc.
Chu Bạch cầm điện thoại lên xem thời gian, 23:35.
Có thể mở cửa.
Hắn cất cuốn sổ trong tay vào rồi đứng dậy đi ra mở cửa.
Đứng ngoài cửa là vợ hắn.
Cô ấy mặc một chiếc váy ngủ hai dây bằng lụa, mái tóc uốn xoăn và xoã ra, trông vô cùng gợi cảm quyến rũ.
“Chồng ơi, em có nấu một chén chè cho anh này, anh nếm thử xem.”
So với vừa rồi ở trong phòng tắm, loại cảm giác như có như không này đánh vào thị giác của Chu Bạch càng thêm mãnh liệt*.
(*Ý là đối với Chu Bạch thì lúc cô vợ khoả thân hoàn toàn trong phòng tắm cũng không ảnh hưởng nhiều đến ảnh bằng kiểu ăn mặc nửa kín nửa hở như bây giờ.)
Haizz, sao vừa tiến vào đã gặp phải loại phó bản này?
Ông trời thật sự tàn nhẫn đối với cẩu độc thân mà.
Khi khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy vợ hắn đến, trái tim của họ đã nhảy lên tới cổ rồi.
[Không thể quan hệ! Không thể quan hệ! Không thể quan hệ! Chu Bạch, xin hãy mặc niệm điều này ba lần.]
[Yêu tinh, lại muốn gây tại hoạ cho anh trai Chu Bạch của chúng ta.]
[Đừng uống, cô ta đưa bất cứ cái gì cũng không được uống.]
“Được rồi, em mang vào đi.”
Vợ nghe thấy Chu Bạch nói như vậy trên mặt lập tức lộ ra nụ cười.
Khán giả thì đều sắp điên rồi.
[Chu Bạch, cậu điên rồi phải không?]
[Chu Bạch, mày muốn chết cũng đừng kéo tất cả mọi người chôn cùng.]
[Chu Bạch, hãy tỉnh táo lại đi.]
Vợ đặt chén chè trong tay lên bàn sách, xong rồi cô vẫn đứng tại chỗ cũng không có ý tứ muốn rời đi.
Chu Bạch không nhìn cô, hắn nhìn chén chè kia.
Trong lòng thở dài. Hắn bưng chén lên uống một ngụm.
Vợ chăm chú nhìn Chu Bạch, quan sát biến hoá biểu lộ trên mặt hắn.
Chu Bạch uống một hơi cạn sạch.
Cảnh tượng chết chóc mà khán giả nghĩ cũng không đến.
Chu Bạch nhìn vào đôi mắt mong đợi của vợ rồi nói, “Ngon lắm.”
Vợ lập tức nở nụ cười. Cô cúi đầu, mặt đỏ bừng.
“Chồng, vậy đêm nay anh có thể trở về phòng ngủ không?”
Nghe những lời này, trong đầu Chu Bạch lập tức căng lên.
Từ chối cô ấy sẽ làm hỏng mối quan hệ của hai người, và là vi phạm quy tắc.
Đồng ý thì hai người lại không thể quan hệ, cũng là trái với quy tắc.
Đằng nào cũng chết.
Chu Bạch nhanh chóng xoay chuyển đầu óc, suy nghĩ xem có biện pháp đối phó khác hay không.
Lúc này, hắn chợt nghĩ đến quần áo trẻ con trong ngăn kéo.
Một ý tưởng đột nhiên lóe lên trong đầu hắn.
Cũng không còn cách khác, chỉ có thể đánh cược một lần.
Tổng hợp những cảnh và tình tiết của tất cả những bộ phim đã xem trước đây, Chu Bạch đã cố gắng hết sức để khiến mình trông có vẻ chan chứa tình cảm.
“Vợ à, anh đang suy nghĩ cho thân thể của em đấy. Anh ngủ kém một chút cũng không sao.”
Không nghĩ tới sau khi Chu Bạch nói xong, vẻ mặt của vợ hắn rất cảm động.
Xem ra là thành công rồi.
Bọn họ quả nhiên đã có một đứa bé chưa chào đời.