Chu Bạch nổi da gà, vội vàng bước nhanh hơn.
Lúc này, thanh âm của hai người lớn tuổi trong phòng khách đồng thời vang lên.
Mẹ: "Suốt ngày chỉ biết ở trong phòng làm việc, ngồi xuống xem ti vi với mẹ đi.”
Bố: “Lại đây ăn trái cây với bố mẹ.”
Chu Bạch dừng bước, ánh mắt đảo qua trên mặt hai người.
Trên mặt mẹ có một vết chàm đỏ to bằng lòng bàn tay, đặc biệt dễ thấy dưới ánh đèn vàng ấm áp trong phòng khách.
Khuôn mặt của bố khô và nứt nẻ, nước da của ông trông xanh xao ốm yếu.
Cả hai đều có chút kỳ lạ.
Chu Bạch không dám dễ dàng đồng ý yêu cầu của bất kỳ ai.
“Con còn có chút việc, con trở về phòng làm việc trước.”
Nói xong, hắn tiếp tục đi vào phòng làm việc. Sau khi vào phòng hắn nhanh chóng đóng cửa lại.
Và trong cả quá trình, ở phía sau luôn có một ánh mắt mờ nhạt dõi theo bóng dáng hắn.
Khán giả ở nước Đại Hạ đều đổ mồ hôi lạnh cho hắn.
[Thật đáng sợ, rốt cuộc ai mới thực sự là người nhà?]
[Sao tôi cảm thấy thế giới quái đàm này đầy rẫy cạm bẫy?]
[Nếu đồng ý yêu cầu của họ thì chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ?]
Khán giả của nước Đại Hạ còn đang tự hỏi thì Vương quốc Hầu Tử bên cạnh đã đưa ra câu trả lời.
Nguyên Khải từ Vương quốc Hầu Tử nghe thấy yêu cầu của cha mẹ mình, hắn lấy một miếng trái cây trên đĩa và ngồi xuống ghế sofa.
“Trái cây này không ngon bằng chuối trồng ở xứ Hầu Tử.”
Hắn vừa nhai vừa nói, nhưng đang nói giữa chừng, đôi mắt hắn đột nhiên trợn trừng, sau đó hắn ta không thể nói được nữa.
[Tên Nguyên Khải tham ăn này, nước chúng ta không có trái cây sao? Tại sao hắn lại muốn ăn miếng đó?]
[Vì mày ăn miếng trái cây này, quốc gia của chúng ta sẽ gặp tai họa.]
[Thảm rồi, giờ tôi bơi suốt đêm đến nước Đại Hạ thì có còn kịp không?]
Khán giả của nước Đại Hạ đều vô cùng kinh hãi khi họ nhìn thấy những gì đã xảy ra với Vương quốc Hầu Tử.
Chu Bạch trở lại phòng làm việc, trước tiên hắn quan sát hoàn cảnh của mình. Trong phòng làm việc có một cái bàn, phía sau bàn là một dãy giá sách lớn.
Mà ở chỗ trống trải trong phòng có đặt một cái giường gấp.
Xem ra, đây chính là nơi Chu Bạch ngủ tạm.
Mỗi một cái ngăn kéo trong phòng hắn đều mở ra và xem xét một lần.
Khi mở ngăn dưới cùng của tủ sách, hắn phát hiện bên trong vậy mà lại có một bộ quần áo em bé.
Điều thứ năm nói rằng hắn và vợ chưa từng sinh con. Như vậy bộ quần áo trẻ em này, lại là chuyện gì xảy ra?
Có thể điều thứ năm là sai.
Cũng có một khả năng khác, đó chính là Chu Bạch và vợ đã từng có một đứa bé chưa ra đời.
Chuyện này vẫn chưa thể kết luận ngay bây giờ, phải nghĩ biện pháp nghiệm chứng mới được.
Hắn đặt quần áo em bé trở lại ngăn kéo và đóng nó lại.
Lúc này, một tờ giấy rơi xuống.
Quy tắc B
Lại là một quy tắc mới.
Chu Bạch vội vàng nhìn vào.
1. Đừng đồng ý bất cứ yêu cầu nào của "nó".
2. 9h đến 18h là thời gian vợ đi làm, hãy đảm bảo rằng những gì bạn nhìn thấy chỉ có mình vợ mà thôi.
3. Bếp là của mẹ, bạn không được vào.
4. Chợ rau không bán thịt heo.
5. Bố thích ăn kẹo. Nếu ông ấy làm nũng với bạn, hãy lấy cho ông ấy một viên kẹo.
6. Bạn sống ở tầng 13. Nếu nhìn thấy ai đó đứng ngoài cửa sổ, hãy tắt đèn ngay lập tức.
7. Nếu một người đội mũ xanh đến giao bưu kiện, hãy mắng anh ta và bảo anh ta cút đi.