Pháo Hôi Công Bạch Nguyệt Quang

Chương 13

"Tôi bảo anh đừng nói nữa!" Hắn ta đột nhiên đứng lên, đỏ mặt tía tai.

Bách Dật Khanh lại chậm rãi nói tiếp, "...... Không cẩn thận làm đổ nước trà."

Nước trà? Cố Thần Hiên ý thức được mình bị đùa giỡn, hung dữ nhìn anh. Bách Dật Khanh cười rộ lên, lộ ra hai cái răng nanh: "Đó chỉ là nước trà thôi thiếu gia Cố lại tiếc như vậy sao?"

Vì cái gì? Trong phòng khách có động tĩnh quá lớn, Thẩm Tư Niên từ trong phòng bếp đi ra, dùng khăn lông lau khô tay, ôn nhu nói, "Làm sao vậy?"

Hắn ta vô cùng tức giận, đảo mắt lại nhìn thấy bộ dáng anh đang mặc tạp dề, trong đầu óc của Cố Thần Hiên loé lên một ý nghĩ không thể nói nên lời, cơn giận cũng đã biến mất hơn phân nửa.

Bách Dật Khanh tùy ý ném điều khiển sang một bên, phàn nàn: "Tư Niên, bạn anh hung dữ với tôi, nói tôi quá giống Alpha không xứng với cậu." Anh nói xong hắn nhíu mày, nhìn về phía người bạn họ Cố của mình.

Cố Thần Hiên không nghĩ tới anh lại vô liêm sỉ như vậy, nói: "Tư Niên, cậu nghe tớ giải thích, là Bách Dật Khanh vừa mới nói với tớ về các cậu, các cậu..." Hắn ta như nghẹn ở cổ họng, nửa câu cũng không nói nên lời.

"Mình hy vọng cậu có thể tôn trọng mình và vị hôn phu của mình." Giọng nói của anh rất ấm áp, nhưng lại cứng rắn, "Cậu nên biết mình và Dật Khanh thân thiết từ nhỏ, tình cảm của chúng mình rất tốt. Có lẽ cậu có thể trực tiếp gọi cậu ấy một tiếng chị dâu."

Hai câu nói này như xuyên thẳng vào tâm can của Cố Thần Hiên, hắn ta bị Thẩm Tư Niên nói đến đầu óc choáng váng, Cố Thần Hiên hít sâu vài hơi, cũng không thể đè nén được chính mình.

Bách Dật Khanh nhìn hắn ta như đang xem kịch vui, trong ánh mắt tràn đầy ngập ý cười.

Sự thật khiến Cố Thần Hiên có chút thất vọng. Hắn ta lấy lại bình tĩnh, nghiêm túc xin lỗi hai người, sau đó lạnh mặt ngồi xuống. Còn anh dù có trêu chọc thế nào cũng ngồi im, bất động như núi.

Bách Dật Khanh nghĩ, Cố Thần Hiên thật đúng là một kẻ ngốc, nếu như tương lai không phải hắn ta vì Thẩm Tư Niên mà làm ra những chuyện kinh khủng với mình, thì anh cũng không ngần ngại mà kết giao cho hai người họ.

Cố Thần Hiên ở trong sách sẽ biếи ŧɦái như vậy, có lẽ nguyên nhân khiến hắn ta ghen tị với Bách Dật Khanh là vì Cố thần Hiên là một Alpha nhưng lại không thể trở thành hôn phu của Thẩm Tư Niên, đó là lý do tại sao hắn ta lại ném người khác vào chỗ chết.

Nhưng điều đó thì có liên quan gì đến anh đâu? Cố Thần Hiên không có gan theo đuổi người khác, ngay cả tỏ tình cũng không dám, hắn ta chỉ muốn lấy người khác với tâm địa đen tối, tại sao Bách Dật Khanh anh, bao gồm cả toàn bộ nhà họ Bách đều bị hắn ta hành hạ?

Bách Dật Khanh càng nhìn Cố Thần Hiên càng không thể vừa mắt nổi, luôn muốn khi dễ đối phương.

Cửa phòng bếp lại được mở ra làm cho người trong phòng khách có thể quan sát được bên trong phòng bếp. Anh thấy tầm mắt hắn ta vẫn luôn đặt ở trên người Thẩm Tư Niên, suy nghĩ một chút, Bách Dật Khanh đặt sữa tươi chưa uống sang một bên, bước chân đi vào phòng bếp.

Người đứng ở phòng khách có thể thông qua cửa phòng bếp hơi mở lờ mờ nhìn thấy người đứng trong bếp. Anh nhìn thấy Cố Thần Hiên luôn nhìn chằm chằm vào Thẩm Tư Niên, nghĩ nghĩ, anh đem ly sữa chưa uống một ngụm đặt qua bên cạnh, đi vào phòng bếp.

"Thẩm Tư Niên." Bách Dật Khanh dựa vào cửa, nhìn bóng dáng đang thái rau, ánh mắt u ám nói: "Tôi đột nhiên phát hiện anh rất là đảm đang."

Thẩm Tư Niên đưa lưng về phía anh, tiếng xắt rau vang lên cùng với một tiếng cười khẽ: "Đảm đang sao?"

"Đúng vậy." Bách Dật Khanh liếc mắt nhìn về phía người ngồi trên sô pha đang âm u nhìn chằm chằm vào anh, ánh mắt ăn thịt người kia làm cho trong lòng anh có chút vui vẻ.