"Ninh Ninh," Tống Đình Uyển nằm ở trên giường, gương mặt thon gầy còn trắng hơn tấm ga giường đã cũ kỹ, bà ấy chật vật từ dưới gối lấy ra một tấm ảnh chụp, đặt vào lòng bàn tay Tống Ninh: "Đây là ba của con..."
Cơn bệnh nặng này không chỉ lấy toàn bộ vốn liếng của bà ấy, mà còn lấy đi sức khỏe, mới nói một câu, bà ấy đã che ngực ho khan: "Khụ, khụ...Sau khi mẹ đi, con đi tìm ông ấy đi...Mẹ xin lỗi con, là mẹ quá ích kỷ...."
Tấm ảnh cũ ố vàng lướt nhẹ, Tống Đình Uyển lúc còn trẻ buộc tóc hai bên, trông có vẻ nhút nhát đứng cạnh người đàn ông kia.
Người đàn ông có vóc dáng rất cao, khuôn mặt anh tuấn, trên mặt nở nụ cười nhẹ nhàng.
Mặt sau của tấm ảnh có một hàng chữ nhỏ: 04/09/2001 Thái Đạo Hoàng và Tống Đình Uyển - ảnh lưu niệm ở núi Vũ Di.
Câu chuyện tình giữa Tống Đình Uyển và Thái Đạo Hoành, Tống Ninh đã từng nghe qua rất nhiều lần.
Học sinh nghèo và công tử nhà giàu vừa gặp đã yêu, nhưng dưới áp lực kết hôn của dòng tộc, lại không thể vượt qua được thất niên chi dương*, không, bọn họ còn chưa được đến bảy năm.
(*)Thất niên chi dương: xuất phát từ bộ phim “Itchy Seven Years” của Mỹ, có nghĩa là tình yêu sẽ bước vào giai đoạn nguy hiểm sau bảy năm, người ta tin rằng nếu vượt qua được “thất niên chi dương” thì đôi lứa sẽ bên nhau đến đầu bạc răng long.
Kết hôn được một năm, Tống Đình Uyển bắt gặp được Thái Đạo Hoành đang gian díu với thư ký. Khi đó bà ấy không biết mình đang mang thai, tức giận đùng đùng một thân một mình rời khỏi nhà, sau đó lại sinh ra Tống Ninh, cho dù khó khăn đến mức không có cơm ăn, bà ấy cũng chưa từng nghĩ tới chuyện muốn liên lạc với Thái Đạo Hoành.
Nhưng bây giờ, bà ấy sắp chết rồi.
"Con đi tìm ông ấy đi," Tống Uyển Đình đột nhiên dùng sức nắm tay Tống Ninh, "Cầm tấm hình này...Ông ấy sẽ nhận con..."
Qủa thật, Tống Ninh có thể đi tìm Thái Đạo Hoành nhận thân. Có tấm ảnh này, Thái Đạo Hoành ít nhất sẽ tin đến bảy tám phần, sau đó chỉ cần làm giám định ADN, mọi thứ sẽ thuận lý thành chương.
Trong đầu Tống Ninh hiện lên ngôi nhà xa hoa kia, sắc mặt cậu trầm xuống, đặt tấm ảnh mà Tống Đình Uyển đưa cho cậu vào trong hộp tủ đầu giường, mở wechat ra, tìm tới bao lì xì mà Thái Đạo Hoành đã gửi cho cậu, nhấn nhận lấy.
Ông ta rất hào phóng, lúc đầu đã định giá cho một buổi học là 400 tệ, giờ lại cho Tống Ninh thêm 100.