Con Riêng Vạn Người Ghét Của Nhà Họ Sở

Chương 5

Cậu chủ động áp sát, đói khát hôn vào hầu kết của Chu Huyền Dạ, vươn đầu lưỡi non mềm liếʍ láp từng chút từng chút, giống như mèo con đang liếʍ nước, để lại một chút vết ướt.

"Ừm." Sở Du hào phóng thừa nhận.

Hai tay khoác lên vai Chu Huyền Dạ, bờ môi trêu đùa đối phương, quả nhiên Sở Du dâʍ đãиɠ giống như yêu tinh trong truyền thuyết.

Lòng bàn tay non mềm đổi chỗ chạm vào cơ ngực của Chu Huyền Dạ, từng tiếng từng tiếng rêи ɾỉ truyền vào trong lỗ tai anh, không biết Sở Du dùng nước hoa gì, mùi hương lành lạnh thoang thoảng thẳng chóp mũi.

Ngón tay dọc theo cơ thể anh một đường trượt đến dưới hông, kề sát nơi hơi phồng lên một khối.

"Chu Huyền Dạ, anh cứng rồi…"

"Anh có muốn. . ." Lòng bàn tay dán vào côn ŧᏂịŧ cách một lớp vải mơ hồ rung động, từng chút từng chút xoa nắn, Chu Huyền Dạ chỉ cảm thấy nếu còn tiếp tục như vậy nói không chừng anh sẽ để đồ lẳиɠ ɭơ này xoa tới bắn.

"Dừng xe, Tiểu Lý, cậu đi xuống trước."

Lái xe chỗ ghế lái lau mồ hôi trên trán, lập tức thức thời dừng xe, đi xa đến ven đường hút thuốc.

"Mới vậy đã không đợi kịp? Nứиɠ thành dạng này rồi."

"Hay là thích bị người khác nhìn?" Ánh mắt nóng rực của Huyền Dạ rơi trên người Sở Du, tựa như muốn đào bới người trước mắt đến triệt để, ấn lên xe hung hăng cᏂị©Ꮒ một trận.

Trong lòng suy nghĩ, anh quả thật cũng lập tức thực hiện, không đợi Sở Du phản bác, đã bị anh giam cầm.

Hai tay đột nhiên bị bàn tay to cứng rắn bắt lấy, kéo ra sau lưng, Sở Du bị ép ưỡn ngực, áo vest rộng mở, trên áo sơ mi bên trong có hai điểm rõ ràng nhô lên. Chu Huyền Dạ cúi đầu liếʍ, đầu lưỡi đè ép đầṳ ѵú mềm hung hăng mυ'ŧ bú ɭϊếʍ, lại há miệng cách một lớp áo ngậm lấy đầṳ ѵú của Sở Du.

Đáng tiếc Sở Du là một chàng trai bình thường, l*иg ngực bằng phẳng, thật sự không biết vì sao Chu Huyền Dạ lại si mê nơi này như thế, chỉ có đầṳ ѵú nhọn bị bú ʍúŧ chụt chụt, dưới mặt vải ướt đẫm càng đỏ hơn.

Chu Huyền Dạ liếʍ từ ngực của lên cần cổ trắng nõn và vành tai mượt mà, cuối cùng dừng ở bên môi Sở Du.

Anh chợt dừng lại, giống như đang do dự chưa quyết định.

Nhưng Sở Du đã khiến anh thoải mái, chủ động dán vào, cánh môi chạm nhau, trong nháy mắt cảm giác tê dại xông tới toàn thân hai người, Sở Du liếʍ khóe miệng đóng chặt của Chu Huyền Dạ.

Ánh mắt si mê, đuôi mắt ướt sũng, đầu lưỡi của vừa mềm lại vừa non, từng chút từng chút cọ sát, ý đồ khiến người đàn ông buông xuống đề phòng.

Quả nhiên, một giây sau đầu lưỡi non đã bị đầu lưỡi đột nhiên nhô ra cuốn chặt, mυ'ŧ lấy nước bọt, lưỡi to tiến vào khoang miệng Sở Du, liếʍ qua hàm, ép tới mức đầu lưỡi non không thể động đậy, bị từng chút từng chút va chạm, Sở Du thậm chí cảm thấy đầu lưỡi mình như đang bị cᏂị©Ꮒ.

Cậu bị hôn tới toàn thân như nhũn ra, ngã vào trong lòng đối phương, đùi nâng lên, như có như không cọ vào côn ŧᏂịŧ của Chu Huyền Dạ, cọ tới tới mức nơi đó lại phồng thêm một chút.

Hai người đã chìm sâu trong tìиɧ ɖu͙©, thể diện gì đó đều không quan tâm, quần của Sở Du bị đối phương không chút dịu dàng kéo ra, làn da trắng nõn và thân dưới trần trụi bại lộ trong không khí.

Gậy thịt bị Chu Huyền Dạ giữ trong lòng bàn tay, tiếp đó chọc vào côn ŧᏂịŧ cũng đang nóng hổi, hai cây áp sát vào nhau. Hung ác cọ xát, cọ qua cọ lại mang tới kɧoáı ©ảʍ to lớn, khiến Sở Du chỉ biết dán vào trong lòng anh run rẩy.

Phần đầu có chút thô ráp rộng lớn thỉnh thoảng lại chà vào qυყ đầυ non mềm của cậu, khác với côn ŧᏂịŧ màu trắng hồng của Sở Du, côn ŧᏂịŧ Chu Huyền Dạ không dễ nhìn lắm, vừa to vừa thô, gân xanh um tùm, căng phồng thành màu đỏ tím.

Sở Du thấy đằng sau chảy ra nước da^ʍ, cái mông không nhịn được chuyển động, côn ŧᏂịŧ cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bắn tinh.