Cấp Trên Là Chủ Nhân Của Tôi

Chương 22.2: Nước bọt

Chẳng mấy chốc, mười ngón tay của cô đã hoàn toàn được chủ nhân chạm vào, tay của chủ nhân đang xoa nắn cổ tay cô.

Một vòng tinh tế, ngón cái và ngón trỏ của chủ nhân khoanh lại với nhau, có thể dễ dàng giam cầm cô.

Các ngón tay vòng qua nhau và trượt về phía cánh tay.

Khi không thể khoanh tròn được nữa, bèn trải rộng ra rồi đặt lòng bàn tay lên đó và tiếp tục vuốt ngược lên trên.

Mãi cho đến vai của Trần Tư Nhung.

Cô thích nhất là mặc váy hai dây.

Trước khi đến, Trần Tư Nhung đã suy nghĩ cẩn thận về kiểu quần áo mà mình sẽ mặc.

Gợi cảm, trưởng thành hay bảo thủ.

Cô chọn mãi, cuối cùng chọn được một chiếc váy hai dây màu trắng tinh, dưới lớp dây treo cực mỏng là đường viền cổ vừa vặn với vòng một, phần eo được thu gọn lại, tà váy hơi xòe ra đến giữa đùi.

Cô chọn một chiếc váy thể hiện Trần Tư Nhung một cách tốt nhất.

Trắng tinh, sạch sẽ, nhưng váy lại dài chỉ đến đùi.

Lúc này, hai tay chủ nhân đã đến vai cô.

Trần Tư Nhung cảm thấy một ngón tay đang từ từ nhấc một trong hai dây đeo vai của cô.

Hô hấp lập tức nóng lên, Trần Tư Nhung siết chặt hay tay.

Tuy nhiên, ngón tay đó không móc dây đeo vai của mình như cô nghĩ.

Chủ nhân chỉ nhéo dây vai của cô, từ từ trượt qua lại vài lần rồi nhẹ nhàng buông lỏng ra.

Trần Tư Nhung giống như đang đi tàu lượn siêu tốc, từ con dốc nguy hiểm nháy mắt quay trở lại mặt đất bằng phẳng.

Sau đó, bàn tay lớn tiếp tục hướng lên trên.

Từ từ đến cổ của Trần Tư Nhung.

Ở một bên cổ mềm mại, mạch đập của Trần Tư Nhung lộ ra hoàn toàn dưới những ngón tay ấn nhẹ của chủ nhân.

Vuốt ve cổ cô một hồi, bàn tay to lớn khô nóng ấm áp kia đột nhiên chậm rãi siết chặt.

Trần Tư Nhung thở gấp dần dần bị buộc phải ngưng thở.

Bàn tay của chủ nhân ngày càng siết chặt hơn.

Cuối cùng, hô hấp của Trần Tư Nhung đã hoàn toàn bị chặn lại.

Trên khuôn mặt trắng trẻo, vết ửng hồng đặc biệt rõ ràng.

Một lớp hồng nhẹ nhàng, khiến gò má, sống mũi và trán của cô nhuốm đầy dáng vẻ du͙© vọиɠ.

". . . . Chủ nhân. . . . . . " Giọng nói của cô dường như đang cầu xin, nhưng cũng có vẻ như là một lời đáp lại vui vẻ.

Trong giây tiếp theo, lòng bàn tay của chủ nhân chợt buông ra.

L*иg ngực của Trần Tư Nhung phập phồng kịch liệt, đôi môi hồng nhuận mở ra khát khao hấp thu dưỡng khí, ngón tay cái của chủ nhân thuận thế đút sâu vào.

Anh dùng bàn tay kẹp chặt hàm của Trần Tư Nhung, ngón tay cái của anh thọc sâu vào miệng và lưỡi của Trần Tư Nhung.

Ấm áp, ẩm ướt, bao trùm lấy ngón tay anh trong tích tắc.

Trước khi Trần Tư Nhung có thời gian để thở, những ngón tay của chủ nhân đã bắt đầu khuấy động lên xuống trong miệng cô.

Đôi môi bất giác mím chặt không cho nước bọt chảy ra ngoài.

Trong không gian kín, tiếng nước khuấy động ngày càng rõ ràng.

Trần Tư Nhung vô thức bắt đầu mυ'ŧ ngón tay của chủ nhân.

Sự kích động ngày càng trở nên dữ dội hơn, miệng của Trần Tư Nhung tràn ra nước bọt không thể kiểm soát.

Và giây tiếp theo, khi cô đang cố gắng nuốt quá nhiều nước bọt khó giữ xuống bụng, ngón tay cái của chủ nhân chợt ấn mạnh vào gốc lưỡi của Trần Tư Nhung.

Đôi môi bị anh cưỡng ép tách ra, đầu lưỡi bị đè nén căn bản không thể làm ra động tác nuốt vào.

Trần Tư Nhung rõ ràng cảm thấy một dòng nước bọt ấm áp từ từ chảy ra dọc theo khóe miệng cô.

—— Giống như phần thân dưới của cô lúc này đã ướt đẫm đến rối tinh rối mù.

________________________________

Tiểu kịch trường:

Caesar mở cửa ra, nhìn thấy bảo bối Tư Nhung ngoan ngoãn ngồi trên sô pha, mặc một bộ váy trắng đơn giản mà tinh khiết, ý nghĩ đầu tiên trong đầu anh chính là:

Cô ấy thực sự là một người trưởng thành sao?

Cô ấy thực sự là một người trưởng thành chứ? Nếu không, đội xe đã không tuyển dụng cô ấy rồi.

Nhưng, bảo bối Tư Nhung của anh quá...đẹp.

Một tờ giấy trắng tinh đến cực điểm sẽ khiến người ta không nhịn được vươn tay muốn bóp nát nó.