Chủ nhân nhẹ nhàng lau sạch miệng và cằm của Trần Tư Nhung bằng khăn giấy ướt.
Sau đó, anh dùng tay vỗ nhẹ vào đầu gối cô.
Trần Tư Nhung ngay lập tức hiểu ý của chủ nhân, cô đỡ hai chân của chủ nhân và từ từ quỳ xuống.
Sàn nhà được trải một tấm thảm dày và mềm nên đầu gối không hề khó chịu chút nào.
Vai cô ở giữa hai chân dang rộng của chủ nhân, Trần Tư Nhung yên lặng chờ đợi hành động tiếp theo của chủ nhân.
Bàn tay to chậm rãi vuốt ve mái tóc của Trần Tư Nhung từ trước ra sau, sau đó chậm rãi trượt xuống, dừng ở trên ngực của Trần Tư Nhung.
Trần Tư Nhung đợi một lúc, nhưng chủ nhân không có bất kỳ động thái nào nữa.
Một lúc sau, bàn tay vòng qua bầu ngực rồi lại dừng lại ở bên ngoài sườn của bầu ngực.
Lần này, Trần Tư Nhung đã hiểu ý của chủ nhân.
Anh đang xin phép được vuốt ve bộ ngực của Trần Tư Nhung.
"Chủ nhân, ngài có thể."
Giọng nói của Trần Tư Nhung hơi mơ hồ, chỉ cần mυ'ŧ chặt ngón tay của chủ nhân đã khiến cô mất hồn mất vía.
Trần Tư Nhung vừa nói xong, bàn tay to lớn đó nhẹ nhàng vuốt ve bộ ngực của cô.
Tuy Trần Tư Nhung không mặc nội y nhưng tay của chủ nhân vẫn cách một lớp vải mỏng.
Anh không có ý thò tay vào và xoa mạnh cô, mà thay vào đó, lúc thì anh xoa nhẹ núʍ ѵú của cô bằng lòng bàn tay, khi thì bằng mu bàn tay.
Thay phiên nhau làm cho hai bên, nhũ hoa của Trần Tư Nhung ngay lập tức nhạy cảm mà dựng đứng lên.
Cô vô thức đỡ đầu gối của chủ nhân bằng cả hai tay để giữ thăng bằng cơ thể.
Nhưng sự vuốt ve của chủ nhân vẫn chưa dừng lại, dường như anh cực kỳ kiên nhẫn, cũng cực kỳ có hứng thú.
Nhìn nhũ hoa của cô nhô ra qua chiếc váy trắng, nhìn đôi môi cô mím chặt khi nhũ hoa bị cọ xát, nhìn hai bàn tay cô đang nắm chặt lại khi cô phát ra tiếng rêи ɾỉ không thể chịu nổi.
Grace của anh.
Trần Tư Nhung của anh.
Mọi biểu cảm, mọi lời nói, mọi sự run rẩy đều là vì anh.
Là Grace của anh.
Là Trần Tư Nhung của anh.
Giây tiếp theo, Trần Tư Nhung kêu lên.
Vì ngón tay của chủ nhân siết chặt, bóp mạnh đầṳ ѵú của cô.
Đau đớn kèm theo kɧoáı ©ảʍ, l*иg ngực Trần Tư Nhung phập phồng kịch liệt.
Cô gần như hoàn toàn nghiêng người vào giữa hai chân của chủ nhân, trên gò má không thấy rõ của cô đã biến thành quả hồng chín mọng.
Cơ thể mất đi sức lực, thời điểm được chủ nhân bế lên càng tỏ ra hợp tác.
Cơ thể Trần Tư Nhung được ôm ngồi trên đầu gối của chủ nhân, sau đó bàn tay của chủ nhân lướt qua bụng dưới của cô, hoàn toàn lật cô lại.
Phần thân trên của Trần Tư Nhung nằm trên giường bên trái của chủ nhân, đầu gối chống trên giường bên phải của chủ nhân.
Trên đầu gối của chủ nhân là cặp mông săn chắc, nhô cao của Trần Tư Nhung.
Tất cả những kỳ vọng của Trần Tư Nhung đã đạt đến đỉnh điểm vào lúc này.
Đó là tư thế mà cô thích nhất - OTK (over the knee).
Đèn trong phòng không sáng lắm, nhưng cũng đủ để anh nhìn rõ Trần Tư Nhung của mình.
Giờ phút này cô cực kỳ ngoan ngoãn, một Trần Tư Nhung dịu dàng nghe lời.
Nằm yên trong lòng anh, chờ đợi hết thảy từ anh.
Có lẽ, anh sớm đã nói như vậy rồi.
Nhưng thứ lỗi vốn từ tiếng Trung của anh còn quá thiếu thốn, nếu không anh vẫn muốn nói:
Grace của anh. . . . quá đẹp.
Lúc này nhìn từ trên cao xuống, dưới lớp váy bó sát, vòng eo của cô hiện ra vô cùng thon thả, hai bắp chân thon dài nằm sát vào nhau trên tay phải của anh.
Lòng bàn tay anh cứ như vậy dẫn đầu nắm lấy mắt cá chân của cô.
Mọi căng thẳng trong cơ thể cô đều được anh biết đến.
Tốc độ tay anh trượt lên rất chậm, giống như muốn từ từ mà cẩn thận nếm trải hương vị trên từng tấc da thịt của cô.
Vì tư thế của cô, chiếc váy lẽ ra có thể che đến giữa đùi giờ chỉ có thể che được mông của cô.
Bàn tay phải từ từ tham lam xoa bóp, nhào nặn và ấn vào đùi cô.
Thấy màu đỏ nhàn nhạt tụ lại rồi tan biến, ngón tay anh hết lần này đến lần khác nhéo vào chân cô.
Grace của anh thật ngoan.