Xuyên Thư Phụ Trợ Mạc Viễn

Chương 59

Kết cục thắng thua đã rõ, Hàn Điền do sử dụng kình khí quá độ mà mất đi ý thức, trực tiếp bị người hầu khiên đi.

Hàn Diệp một lần nữa nhìn thấy Hàn Ân chiến thắng, cho dù sắc mặt hắn bây giờ trắng nhợt nhưng Hàn Diệp cũng không có chút nào là dễ chịu trong lòng. Hàn Ân vậy mà vượt cấp khiêu chiến, còn là một đại cấp bậc!!!.

Rắc một tiếng, cây quạt trong tay bị hắn trực tiếp bóp nát.

Không thể để chuyện này truyền ra ngoài được, Hàn Ân không thể trở mình thành tuyệt thế thiên tài được. Cần thiết phải ngăn chặn hắn lại.

Đột nhiên một người xuất hiện bên cạnh Hàn Diệp, một thân hắc y trường bào, đung mạo bình phàm nhưng lại cho người ta cảm giác quái dị. Mọi người xung quanh chỉ thấy hắn thì thầm vào tai Hàn Diệp điều gì đó, ngay tức khắc Hàn Diệp đã trợn trắng mắt lên, sắc mặt tái nhợt nhưng lại toát lên sự hung ác và sát khí khiến người ta rùng mình.

Hàn Diệp hé môi muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại khựng lại, sau một lúc do dự hắn cắn răng ngậm miệng lại, chỉ là ánh mắt hắn nhìn Hàn Ân hoàn toàn không che giấu một chút sát khí nào. Âm độc lộ liễu đến mức Hàn Ân dù đứng trên đài cũng có thể cảm nhận được mà ngước mắt nhìn sang.

Lý Mộ Phong không biết sát ý là gì nhưng ác ý thì lại cảm nhận được rất rõ. Nhưng thứ hắn để ý lại không phải là Hàn Diệp mà là người bên cạnh hắn, không hiểu sao hắn lại cảm giác người này rất nguy hiểm, cứ từa tựa như cảm giác khi hắn bị tên trộm kia dùng dao đâm vào người vậy.

Trong mắt Hàn Ân loé lên tia dị sắc, bất quá hắn lại không có biểu hiện gì khác thường, đôi mắt trừng lại đầy đắc ý như đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ lại Hàn Diệp .

" Biểu đệ, ngươi đã đánh cả ngày trời rồi. Ta cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ quá không công bằng với đệ, dù sao đánh nhiều thì sẽ mất sức. Nếu lỡ như ta thắng cuộc thì phải chăng là phải mang tiếng ức hϊếp người khác. "

Hàn Ân nghe Hàn Diệp nói vậy thì nhướng mày, đang định phản bác lại nhưng Hàn Diệp tất nhiên sẽ không cho hắn cơ hội, lập tức nói:

" Ta biết đệ tự tin vào pháp bảo của bản thân, nhưng cứ dựa vào bảo pháp, bảo bối vật ngoài thân mà chiến thắng thì cũng không được tốt lắm. Suy cho cùng pháp bảo cũng sẽ có lúc hư mà... như vậy đi, chúng ta tạm thời gác lại những trận đấu như này. Đệ trực tiếp đấu với người của ta, sau đó ta đấu với người của đệ. Còn sau này, ta sẽ phó thêm phần thưởng để tổ chức lại một cuộc so tài quy mô và bài bản hơn cho mọi người, được không? "

" Như vậy cũng quá phiền toái cho Hàn Diệp biểu huynh rồi, ta vẫn cảm thấy đấu tiếp như vậy không có vấn đề gì. Hơn nữa còn tiết kiệm thời gian của tất cả mọi người, biểu huynh kính yêu của ta cũng không mất tiền oan."

Lý Mộ Phong nhướng mày một cái, hắn không phải con sâu trong bụng Hàn Diệp nhưng nhiều lúc lại mạc danh hiểu được tên này muốn gì. Nói cho cùng thì chỉ muốn hạ thấp danh tiếng của hắn xuống mà thôi. Chẳng qua, mục đích thật sự chỉ vì trả thù và ngứa mắt thôi ư?

Không đáng, nếu như thật sự muốn trả thù thì đã làm từ lâu rồi, ngay khi phát hiện ra Hàn Diệp bị hại mới đúng, chứ không phải để cho chuyện trôi qua một khoảng thời gian rồi đột nhiên nhảy lên trả thù. Nhất là khi Hàn Quốc Kiên còn chưa thất thế, cái lí do nghe được tin Hàn Ân bị thương hoàn toàn không đủ. Mục đích phụ tử Hàn Diệp rốt cuộc là gì đây...

" Tài phú chẳng qua chỉ là phù du, giữa huynh đệ chúng ta cần gì phải để ý giữ kẻ. Hàn Ân biểu đệ đừng do dự nữa, chúng ta dứt khoát một trận... hay là, đệ sợ thua? Thật ra nếu sợ thì không phải là không có cách, trực tiếp nhận thua là được. Ta không ép đệ."

" Vả lại từ nãy đến giờ đệ đều chiến thắng, đã đủ chứng minh đệ không trọng thương rồi, cần gì phải chấp nhất như vậy. Mạo hiểm vượt cấp khiêu chiến không tốt đâu, vừa tổn hại danh tiếng của đệ mà còn làm xấu mặt võ đồ Hàn gia ta ỷ mạnh hϊếp yếu."

Kế khích tướng lộ liễu đến mức vừa nghe đã thấy, nếu là Lý Mộ Phong , hắn tất nhiên sẽ không thèm để ý. Nhưng nguyên chủ sẽ khác, hắn sẽ ăn bộ dáng này...

Suy đoán của mọi người quả thật không sai, Lý Mộ Phong là đang cố tình kéo dài thời gian. Đảo không phải hắn sợ thua cuộc, mất mặt không chịu nổi.

Mà là hắn đang nghi ngờ, nghi ngờ tại sao một thông tin hư hư thực thực lại được đồn thổi lên tới mức này, tựa như phía sau nó có một dàn đội ngũ marketing hùng hậu, một đám thủy quân đông đảo. Khó hiểu tại sao một loạt các võ đồ Hàn gia lại nảy ra cái ý tưởng ngốc nghếch như đi khiêu chiến hắn, cũng chưa rõ rốt cuộc là ai đã tẩy não bọn họ việc này có lợi. Cũng càng nghi ngờ Hàn Diệp lại chọn thời điểm này mà tới, còn không tiếc bất cứ giá nào để lôi kéo hắn sụp bẫy...

Và điều quan trọng nhất chính là người bên cạnh Hàn Diệp! Tuy hắn có ngụy trang, nhưng lại do công pháp đặc thù khiến Lý Mộ Phong vừa nhìn đã nhận ra, nhưng điều làm hắn càng thêm cảnh giác là bây giờ chưa phải lúc tên này xuất hiện.

"Đâu đâu cũng là sương mù... "

Lý Mộ Phong cau mày thầm than.

Bất quá lần này hắn không tiếp tục từ chối Hàn Diệp nữa, tựa như thật sự bị khích tướng. Hàn Ân cao ngạo xen lẫn khinh thường hất cằm với Hàn Diệp :

" Nếu huynh đã gấp gáp muốn thua như vậy thì biểu đệ ta đành phải thành toàn giúp huynh thôi."

Hàn Diệp thấy Hàn Ân bị khích không thèm muốn kéo thời gian nữa thì trong lòng vui sướиɠ gấp gáp, hắn liếc mắt nhìn sang người bên cạnh, ra hiệu một chút. Một cái gật đầu nhè nhẹ tựa như đã hiểu. Lý Mộ Phong chỉ thấy một bóng đen phi người đứng trên sân.

Khoảng cách càng gần, cảm giác nguy cơ trong lòng hắn càng tăng. Hàn Ân đơn giản như bình thường mỉm cười nhìn hắc y nhân nhưng cơ thể hắn đã sớm tiến vào trạng thái căng cứng phòng bị.

Lần này hắn không sử dụng kiếm để solo nữa mà trực tiếp lấy nhuyễn tiên ra. Từng đốt xích trắng bạc dưới ánh mặt trời trở nên sáng bóng hoa lệ trông thấy. Xoay cổ tay một cái, Lý Mộ Phong âm thầm truyền nguyên lực vào trong nhuyễn tiên. Bây giờ hắn vẫn còn trong trạng thái chủ tu hoả linh, cho dù có mộc hệ trung hoà nhưng cũng chưa hoàn toàn hòa hợp. Vì vậy nguyên lục truyền vào cơ màu vàng cam trang nhã như vàng, nhuyễn tiên cũng vì thế mà ánh lên từng đợt ánh sáng vàng chói mắt.

Quả nhiên không nhìn thấu tu vi được.

Lý Mộ Phong trầm ngâm nghĩ.

" Phượng Ảnh. "

Hàn Ân trực tiếp chủ động tấn công, trên tay thoăn thoắt kết ra một thủ ấn phức tạp. Ngay lập tức một hư ảnh phượng hoàng đỏ rực nóng bỏng xuất hiện, cao ngạo đầy uy áp lao đến chỗ hắc y nhân.

Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trong mắt hắc y nhân hiện lên một tia giễu cợt khinh thường, cũng không biết hắn làm như thế nào. Chỉ trong chớp nhoáng đã tránh thoát khỏi chiêu thức của Hàn Ân, thậm chí còn đánh ra cả một chiêu về phía hắn.

Hàn Ân nhìn móng vυ't ưng lao như gió về phía mình, thật sâu cảm nhận được nguy hiểm. Hắn đột nhiên ý thức được tên hắc y nhân này thật sự muốn gϊếŧ mình chứ không phải làm trọng thương hay chơi đùa làm nhục gì đó. Tay cầm nhuyễn tiên nắm chặt, vụt roi ngang người, hắn trực tiếp dùng roi đánh nát hư ảnh kia.

Bất quá dư âm dội lại của chiêu thức cũng không nhỏ, Hàn Ân chỉ thấy bàn tay tê rần lên.

Chỉ qua một màn trao đổi chiêu thức, người ngoài nhìn vào chỉ thấy bọn họ ngang tài ngang sức. Nhưng Lý Mộ Phong hiểu rõ, hắn không thể đánh lại nam nhân kia, việc thua chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Lý Mộ Phong biết, việc hắn nên làm bây giờ là trực tiếp nhận thua, như vậy mới bảo toàn được tính mạng của mình. Thậm chí nếu hắn muốn, chỉ cần một tiếng nói sau trận đấu này cũng đủ quyết định số phận của đối thủ, thậm chí là Hàn Diệp. Nhưng không biết có phải đóng vai Hàn Ân lâu quá nên bị đồng hoá không, Lý Mộ Phong lại không muốn mình cứ như vậy mà thua, cũng không muốn rút lui một cách mất khí thế lẫn danh dự như vậy.

Hắn nghiêm túc nhìn hắc y nhân, người được mệnh danh là Huyết Quỷ Ác*. Bây giờ cũng là một trong thập đại ác nhân của Xích Quỷ quốc đang truy nã.

Thật ra nếu hắc y nhân cố tình chê giấu một chút, có lẽ Lý Mộ Phong thật sự sẽ khó lòng nhận ra thân phận của hắn. Nhưng đó chỉ là nếu... một thân y phục đen, bên trên lại có hình hoạ tiết chim Ác Là chìm, đôi mắt màu nâu sẫm. Quanh thân toả ra một mùi huyết tinh nồng nặc, đặc biệt là đôi bàn tay với các móng tay dài nhọn và cong như vυ't chim, tuy rằng không quá dài để người ta chú ý nhưng cái màu đen của móng kia đã làm Lý Mộ Phong hoàn toàn chắc chắn thân phận của hắn.

" Loạn Vũ."

Từ trong tay hắc y nhân bắn ra một loạt các phi tiêu hình lông vũ màu đen, như gắn định vị mà lao về phía Hàn Ân một cách không quy luật. Khác với Hàn Điền, Lý Mộ Phong cảm thấy hắn không thể chém đứt được đám lông vũ này, uy áp của nó toả ra rất mạnh, Hàn Ân xoay cổ tay vung roi. Nếu không thể chặt đứt được thì thay đổi quỹ đạo của nó vậy. Tàn ảnh nhuyễn tiên sáng bạc nhanh đến hoa mắt, gần như bao bọc lấy Hàn Ân, cứ hễ lông vũ đến gần thì đều bị roi bạc quất cho lệch quỹ đạo.

Cũng may hắn tu tập Cốt Nhục Quyền, hầu như xương cốt trong cơ thể đều dẻo dai mềm mại đến phi thường, Lý Mộ Phong cảm thấy mình có thể kiên trì được trong một lúc. Nhưng cũng không thể để mọi chuyện cứ tiếp diễn được, đám lông vũ này bị đánh lệch cũng không rớt mất mà lại bay ngược trở về tấn công. Tựa như đang đối mặt với động cơ vĩnh cửu vậy, sớm muộn gì cũng bị tiêu hao dần hết sức lực.

----------------

----------------

Ác - trong Ác Là, một loại chim. Ác là, bồ các, ác xắc, hỉ thước, ác là châu Âu (danh pháp hai phần: Pica pica) là một loài chim định cư trong khu vực châu Âu, phần lớn châu Á, tây bắc châu Phi. Nó là một trong vài loài chim trong họ Quạ (Corvidae) có tên gọi chung là ác là và thuộc về nhánh phân tỏa cận Bắc cực của ác là "đơn sắc".