Lý Mộ Phong vừa chuyển động nhuyễn tiên trong tay, vừa khéo léo lui về sau bảo trì khoản cách với hắc y nhân.
Bộ cước là cách thức duy chuyển ảo diệu nhằm đánh lừa giác quan của đối thủ cũng như đem lại lợi thế cho tu sĩ sử dụng nó, tùy theo từng cấp bậc khác nhau mà cách sử dụng và công dụng của nó cũng khác nhau. Bất quá trong võ đồ Hàn gia, bộ cước thông dụng nhất là Dung Lộ, Hàn Ân lúc nhỏ cũng dùng bộ bộ cước này để nhập môn nhưng sau đó hắn lại đổi sang Nhu Ảnh Cước.
Đừng nghe tên mà đoán công dụng, Nhu Ảnh Cước hoàn toàn không phải là bộ cước thiên nhu hay lấy nhu thắng cương. Thứ nó lấy trong "nhu" chính là "linh", linh hoạt trong mọi hoàn cảnh. Không thiên thủ mà lại sở công, cường thế nhưng không kém phần cẩn trọng.
Lý Mộ Phong lui đến khoảng cách đủ để lấy đà thì chiêu thức cũng dần trở nên mạnh bạo và mãnh liệt hơn, cũng nhanh hơn.
Ba!!!... một tiếng. Hắn mạnh mẽ đánh bay hết đống lông vũ đang bay lượn tấn công trên đầu mình, đấm một quyền mạnh mẽ xuống đất. Một làn sóng xung kích từ Nộ Hoả Bạo Long quyền phát ra, hất bay đám lông vũ đen nhánh sắc bén kia. Hàn Ân tận dụng cơ hội, trong tức khắc liền lao đến tay không giao thủ với hắc y nhân.
Hắc y nhân tuy khinh thường sức chiến đấu của Hàn Ân nhưng cũng không đến mức để lộ ra sơ hở, thậm chí dưới đà tấn công như vũ bão của hắn, hắc y nhân vẫn có thể phòng thủ chặc chẽ, còn có xu hướng muốn phản công lại. Lý Mộ Phong đương nhiên không cho phép như vậy, hắn cắn răng tấn công mạnh hơn, bộ cước dịch chuyển tựa như rắn luồn, trơn trượt xoay quanh hắc y nhân chực chờ lao vào tấn công. Nhưng kẻ địch quả không hổ là người đã trải đời, hoàn toàn không một chút hoảng hốt tấn công ngược lại.
Một tiếng xé gió vang lên, Hàn Ân trợn mắt đạp thẳng lên ngực hắc y nhân, dựa vào sức bậc mà lộn tròn trên không. Muốn lùi xa ra... nhưng đúng lúc này, đám lông vũ kia lại quay về lao về phía hắn. Lý Mộ Phong thầm kêu không ổn một tiếng, trực tiếp vẹn eo, dùng nhuyễn tiên câu lấy một trụ võ đài gần đó, kéo mạnh mình về phía kia. Chật vật tránh đi mũi nhọn của lông vũ...
Cảm giác đau rát trên mặt ập đến, hắn có thể cảm nhận được sự ẩm ướt của máu mình đang chảy ra. Mặt Hàn Ân do không thể hoàn hảo tránh đi mà bị lông vũ cắt xước một đường, cơn ran rát làm tăng lên sự nóng bỏng trong huyết mạch. Lý Mộ Phong như không cảm nhận được đau đớn, đưa tay lên quệt nhẹ trên mặt mình, lau bớt đi máu nóng đang rỉ ra. Mùi rỉ sét tanh ngọt trong cổ họng, là lúc nãy bị hắc y nhân chưởng phải. Nếu không phải Lý Mộ Phong nhanh chóng bậc lên đạp lên người đối thủ, chỉ sợ bây giờ không chỉ đơn giản như vậy, có khi lục phủ ngũ tạng của hắn đã bị đánh cho xáo trộn cả lên rồi.
Lý Mộ Phong trong lòng thở dài, quả nhiên cận chiến là không được.
Nhưng mà Loạn Vũ của tên này cũng quá kì quái đi, rõ ràng đã bị đánh ra lâu như vậy rồi mà hắn vẫn không có dấu hiệu đuối sức hay muốn thu nó vào lại. Điều này quá không bình thường... nếu như hắn đoán không nhầm, đám lông lá Loạn Vũ này không phải do hắc y nhân trực tiếp điều khiển. Nhưng trên võ đài cũng không có ai khác, không có bất cứ thứ gì khả nghi đáng để suy ngẫm... vậy thì chỉ còn, trong người của hắc y nhân mà thôi. Mắt thấy lông vũ màu đen một lần nữa bắt đầu tấn công, Hàn Ân cắn răng, lại một lần nữa tiếp tục đánh bay chúng đi.
Lông vũ không tạo ra nhiều thương tổn cho hắn nhưng lại quá phiền phức. Cần thiết phải xử lý nó trước khi tên hắc y nhân kia mất kiên nhẫn mà tấn công hắn.
Hàn Ân cười lạnh rút từ trong túi ra một sấp phù, tất cả đều là Bạo Viêm Phù cấp hai. Nếu như Huyết Quỷ Ác đã dùng ám khí thì hắn cũng dùng phụ trợ vậy.
Ầm Ầm Ầm...
Từng tiếng nổ như sấm truyền, bụi bặm bay mù mịt, Lý Mộ Phong tận dụng thời cơ xông đến dùng roi tấn công. Có lẽ vì bất ngờ hay tiếc nuối vì Hàn Ân phá gia, một hơi dùng nhiều như vậy Bạo Viêm Phù mà hắc y nhân thoáng phẩn ứng chậm. Tạo điều kiện cho Hàn Ân thành công tấn công được hắn, bất quá kì lạ là Hàn Ân lại không đánh vào điểm yếu của đối thủ. Người ngoài nhìn vào chỉ kinh hô hắn vì kích động nên đánh trật, chỉ có Lý Mộ Phong là hiểu rõ tại sao mình lại làm như vậy.
Đai lưng, vai, tay áo, hông, ngực, phác quan...
Từng nơi đều bị hắn dùng roi đánh qua, áo quần đều là mặc để ngụy trang, không phải phẩm chất cực tốt. Bị lực đánh mạnh nên trở nên xốc xếch, thậm chí còn bị rách vài chỗ.
Vì để che giấu mục đích của mình, Lý Mộ Phong khuôn mặt khinh thường, như thế cố tình khiến hắc y nhân xấu mặt vậy. Nhìn thấy hắn như vậy, Huyết Quỷ Ác cũng không nghi ngờ, hắn chỉ hơi nhíu mày.
Ánh mắt tham lam lại ghen ghét lướt qua người Hàn Ân, đột nhiên hắn lại nổi hứng muốn đem tên công tử song nhi đáng ghét này chơi đùa đến chết.
Lần này hắc y nhân không có ý định đứng yên nữa mà chủ động xuất kích, Hàn Ân bị khí thế hắn đè ép đến tái nhợt cả mặt nhưng hắn cũng không có ý định tránh đi. Hắn là đang chờ...
Cuối cùng cũng lộ diện!
Lý Mộ Phong ánh mắt sáng lên, nhanh như chớp vụt mạnh roi qua. Tại lúc này Huyết Quỷ Ác như nhận ra ý đồ của hắn, nghiên người muốn tránh đi.
Nhưng Lý Mộ Phong sao có thể để cho hắn có cơ hội được chứ, từng đạo Bạo Viêm Phù từ trong tay Hàn Ân bay ra, đánh mạnh vào hắc ý nhân rồi nổ tung, khiến chuyển động của hắn bị quấy rầy mà chậm chạp lại. Vừa hay roi của Hàn Ân cũng đã đánh tới.
Tiếng kêu thanh thót thảm thiết vang lên khiến mọi người giật mình, một con chim này đen trắng có chút ánh phản xạ xanh từ trong người hắc y nhân bị đánh bay ra. Máu tươi nhóm đỏ đầu dây xích bạc, con chim bị đánh cho thở thoi thóp nằm trên võ đài, máu đỏ chảy ra xung quanh không ngừng, tạo thành một vũng máu nhỏ.
Hắc y nhân thấy thú sủng của mình bị đánh thì tức giận không thôi, đôi mắt nâu sậm bị sát ý nhiễm đen. Lợi trảo trong tay bắt đầu dài ra rõ ràng trong thấy. Bất quá khi ấy Lý Mộ Phong chỉ nhàn nhạt nhìn con chim kia, bên tay truyền đến rào rạt tiếng rơi rụng của vật cứng. Trong đầu hắn chỉ thoáng một suy nghĩ...
" Quả nhiên là chim Ác Là."
Cảm nhận được sự nguy hiểm áp đến, Lý Mộ Phong ngay lập tức sử dụng khi tức, hoá thành một làn sương mỏng tránh đi đòn đánh. Nhưng lợi trảo của hắc y nhân cũng không phải đòn công vật lý, khiến Hàn Ân trực tiếp bị thương. Không thể duy trì được Khi Tức mà lập tức xuất hiện ở nơi đó không xa.
Phụt!!!
Máu tươi từ trong miệng Hàn Ân trực tiếp phun ra, hắn lần này bị trảo trúng người, một phần ngũ tạng trong cơ thể bị dính phải huyết độc trong trảo tay của Huyết Quỷ Ác, dẫn đến bên trong toán loạn lên. Không thể kìm nén được dòng máu ngọt tuôn ra...
Dù bị đánh cho hộc máu, cơ thể ở vùng thịt mềm tồn tại nhiều vết thương đau đớn, nhưng Lý Mộ Phong lại không cảm thấy lo sợ hay có một chút gì sợ hãi. Có lẽ thời kì huyết khí phương c.ư.ơ.n.g của hắn đến rồi. Thật dư thừa năng lượng mà... Lý Mộ Phong trong lòng cảm thán nhưng nhịp chân cũng không chậm lại, lập tức lao đến cùng đối thủ so chiêu.
Sức mạnh lẫn kinh nghiệm Hàn Ân không đấu lại được hắc y nhân nhưng hắn thắng ở chỗ, Hắn Giàu!!! Thân mặc Bảo Y, vũ khí cũng là loại đặc chế, thậm chí còn có một lượng lớn đan dược trong người. Lý Mộ Phong cũng Huyết Quỷ Ác so đấu cả trăm chiêu, tuy cơ thể bị thương nhiễm huyết nhưng cũng không phải hoàn toàn yếu thế, là kiểu người tám lạng ta nữa cân.
Trên võ đài giao đấu đến thừa sống thiếu chết như vậy, thậm chí sát khí tỏa ra còn không chút che giấu. Những võ giả Hàn gia tất nhiên không phải đồ ngu, nhanh chóng đã ngờ ngợ nhận ra có gì không đúng. Sôi nổi đều hướng trưởng lão giám khảo nhìn sang, như đợi ông tiến ra ngăn cản. Bọn họ đợi một lúc lâu cũng không thấy gì thì thoáng kinh ngạc, nhưng rồi lại không dám nghĩ nhiều.
Chỉ có một số tên to gan nảy lên ý tưởng kiếm chác, muốn tìm cơ hội chạy lên cứu giá móc nối quan hệ. Nhưng rồi đều bị người của Hàn Diệp bắt nhốt lại hết.
Thời gian hao mòn sự kiên nhẫn, có lẽ nhận ra bản thân đã quá coi khinh Hàn Ân, hắc y nhân bắt đầu nghiêm túc lên hẳn. Chiêu nào đánh ra đều là sát chiêu, thậm chí còn không kìm chế lực mà đánh lan ra cả khán giả. Lý Mộ Phong lúc đầu còn miễn cưỡng chống trả được nhưng sau đó hắn đuối sức dần. Vết thương xuất hiện trên người cũng nhiều ra.
Mà Hàn Quốc Kiên vừa đến chứng kiến được cảnh tượng này. Tiểu nhi tử ông yêu thương muốn chết vậy mà lại bị người ta đánh cho một thân huyết đỏ.
Ông sao có thể áp được cơn giận dữ, khí thế tản ra áp cho những người xung quanh bị đè đến ngạc thở. Đến hắc y nhân cũng vì sự có mặt của ông mà sững sờ, động tác hiếm khi xảy ra sai lầm. Mà Hàn Ân từ lúc Hàn Quốc Kiên đến đây cũng chẳng quai đầu lại, như thể sớm đã biết được chuyện này mà tận dụng thời cơ. Rút ra Lục Ly đâm thẳng vào người hắn.