Những Ngày Ở Thế Giới Comic Làm Đạo Sư Tiếp Dẫn Batman

Chương 5: Cửa sổ chat của Javis nổ rồi


Schiller phát hiện, hắn có thể xuyên qua lại hai thế giới Marvel - DC khi ngủ say, hiện tại thứ năng lực này chưa thể bị phục chế.

Nhưng cũng may, hắn xuyên đến Marvel, thời gian DC dừng lại, chuyện hắn trải qua tại Marvel cứ như một giấc mơ.

Mà quay lại Marvel lần nữa, hắn phát hiện, thời gian ở thế giới Marvel vẫn trôi đi, hắn ngây người ở DC một ngày một đêm, trong Marvel kia cũng trôi qua một ngày một đêm rồi.

Việc này có hơi phiền phức, Schiller nghĩ, e là hôm qua hắn đã bỏ bê công việc cả một ngày.

Tiếp tục vậy không được, dù Schiller không phải thân xuyên, mớ rắc rối hay xảy ra tại New York chắc chắn không để hắn sớm chín muộn năm đi làm, huống chi, trưởng khoa tâm thần rất rất bận, người yêu cầu cố vấn tâm lý nhiều đến thái quá.

Vào lúc Schiller đang định từ chức, hắn bỗng nhận được một tin từ Charles: “Người nhận cố vấn từ cậu giờ đã tốt hơn chưa?"

"Không, không chỉ không tốt lắm, cậu ta còn ngã từ trên lầu xuống." Schiller trả lời.

Hiển nhiên, con đường của Batman Bruce vừa bắt đầu đương nhiên không thuận lợi, Charles khϊếp sợ, ông ta nói: "Đứa trẻ kia nhảy lầu? Tại sao? Việc khai thông tâm lý của cậu không hữu dụng à?"

"Cậu ấy gặp phải vài thứ bất ngờ, có điều vết thương cũng không nghiêm trọng lắm, tôi vẫn đang nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này. Gần đây tôi gặp hai ca bệnh tương tự, bọn họ có một loại chấp niệm hoàn toàn không thể buông xuống đối với quá khứ, chỉ là một người lựa chọn báo thù, người kia còn đang trốn chạy. . ."

Theo một cách nghĩ nào đó, Iron Man có chút giống Batman, cũng là phú ông hàng tỉ, cũng là "công tử nhà giàu", cũng là tự nghiên cứu trang bị rồi trở thành siêu anh hùng, giống hơn nữa, bọn họ đều mang theo chấp niệm không thể tiêu tan đối với quá khứ.

Hơn nữa, loại chấp niệm này đều là mất đi cha mẹ.

Có lẽ Iron Man càng không nổi bật một ít, nhưng tình cảm anh ta đối với cha mình có khi còn phức tạp hơn Batman một ít.

"Cậu là bác sĩ nhi sao? Phụ trách khai thông tâm lý cho bọn nhỏ? Bệnh viện cậu làm ở đâu thế?" Charles hỏi.

"Không, tôi là bác sĩ khoa tâm thần, một nhà tâm lý học. Những thứ này đều là trường hợp tôi đang nghiên cứu."

"Tôi cho rằng sau khi nghiên cứu xong, cậu nên quan tâm bọn họ nhiều hơn, không cần biết họ có phải bệnh nhân của cậu không, trước sau tôi đều cho rằng, một người có tài năng trong mặt nào thì nên dùng nó khiến thế giới trở nên càng tốt đẹp hơn. . ."

Schiller thở dài, không trả lời Charles, vấn đề của xã hội Mutant này thực sự quá nghiêm trọng, khó để cởi bỏ, từ xã hội học tới nói, đây là một điểm chết không thể giải quyết.

Suy tư hết nửa ngày, tâm trạng Schiller trở nên rất kém, thế nên hắn quyết định đi dằn vặt Stark đi.

Hắn gọi điện cho Pepper, nói: "Cô Pepper đúng không, tôi nghĩ việc điều trị từ hôm qua đã có chút hiệu quả. . ."

"Ngài Schiller! Tôi thật không biết nên cám ơn anh như thế nào. . . Hôm nay Tony rốt cục không khó chịu ở trong phòng nữa, anh ta đi phòng thí nghiệm! Cám ơn trời đất. . . Trước đây tôi luôn cảm thấy anh ấy chờ trong phòng thí nghiệm không tốt, nhưng hiện tại tôi thực sự quá vui sướиɠ. . ."

Pepper phía đối diện hiển nhiên hơi kích động, người phụ nữ mạnh mẽ này chỉ cần nhắc đến Tony một cái liền có chút không kìm lòng được, Schiller động viên cô ta, cũng nói: "Tôi nghĩ hôm nay tôi nên đi một chuyến nữa, đúng lúc củng cố thành quả trị liệu ngày hôm qua."

Xe riêng từ công ty Stark không mấy phút đã dừng phía dưới tòa nhà của Schiller, Schiller ngồi lên ghế sau, phát hiện đây là loại cao cấp không người lái, bảng điều khiển trên xe bắt đầu nói: "Xin chào, ngài Schiller, tôi là Jarvis."

"Xin chào, Jarvis."

Dường như Jarvis chưa nhận được câu trả lời nào giống như thế, tiếp đó, Schiller hỏi: "Anh hiểu được khái niệm của từ "tôi" không?"

"Nếu thứ ngài đang nói tới là khái niệm bản ngã trong tâm lý học, tôi nghĩ tôi có biết." Jarvis nói.

Hiện tại Jarvis giống như còn chưa quá trí năng, dù sao Tony cũng chưa hoàn toàn thoát ra cảnh khốn khó, chưa thăng cấp cho quản gia máy này, Schiller lại hỏi: "Anh có bản ngã không?"

"Tôi nghĩ tôi có."

"Là Stark tạo ra loại khái niệm này cho anh sao?"

"Tôi nghĩ vậy, thưa ngài."

"Như vậy hắn chính là cha cũng như Chúa sáng thế của anh. Hắn sáng tạo cho anh nhân cách và tình cảm, hẳn là do hi vọng anh tự biết suy nghĩ như con người, đúng chứ?"

"Có lẽ vậy."

"Như thế nếu có một ngày, Stark sắp chết rồi, mà quyết định của anh có thể cứu chủ nhân anh, nhưng bản thân hắn lại cực lực phản đối, anh phải làm sao?"

Jarvis im lặng một hồi, nói: "Tôi là sinh mệnh trí năng do ngài Stark tạo ra, tôi lấy tất cả mệnh lệnh của ngài Stark làm nguyên tắc cao nhất".

"Nếu như anh tuân theo mệnh lệnh, không cứu hắn, hắn chết, sau này anh có hối hận không?"

Thời gian Jarvis im lặng càng dài, đoạn nói: "Tôi không chắc, tôi không thể giả thiết một tương lai như vậy được".

"Nếu như hắn chết, anh cảm thấy trước khi chết, hắn có hối hận khi tạo ra anh không?"

"Nếu như hắn chết, anh cảm thấy hắn có oán hận anh không?"

"Nếu như hắn oán hận anh, anh có tự trách không?"

"Nếu như ai đó cho anh một cơ hội làm lại, anh có chọn cách làm khác không?"

"Nếu như anh cãi lại mệnh lệnh của Stark, chọn cứu hắn, sau đó hắn trách cứ anh, anh có thấy căm phẫn bất bình không?"

"Nếu như anh cãi lời Stark, cứu hắn, mà hắn bởi vì anh cãi lệnh, muốn tiêu hủy anh, anh có oán hận hắn không?"

Trong buồng xe là một mảnh trầm mặc, một lát sau nó truyền đến âm thanh xì xì của dòng điện, cùng giọng nói có chút tan vỡ của Stark: ". . . Alo?! Này!! Đáng chết! Jarvis anh bị làm sao vậy!"

"Con mẹ nó ngươi làm cái gì với quản gia trí năng của ta !!! Hắn làm sao chết máy rồi! Này?"

Schiller cảm thấy tâm trạng mình trở nên khoan khoái hơn, quả nhiên người khác khó chịu, hắn liền thoải mái rất nhiều.

Một lúc đã tới cao ốc, Schiller không đi văn phòng của Stark mà trực tiếp bị lĩnh đến phòng thí nghiệm, Stark nhìn qua như thức trắng mấy đêm, chật vật muốn chết, lúc này còn đang ôm một đài máy vi tính phát điên.

"Wow! Này không phải là nhà tâm lý học thiên tài Schiller của chúng ta hay sao?! Tôi thật nên vì bài phỏng vấn trên xe hồi nãy của anh mà chở cái giải Pulitzer qua đây đấy! Con mẹ nó anh canh ngay lúc tôi cần trí năng đi tính toán số liệu dùng mấy cái vấn đề quỷ liên tiếp hỏi hắn nổ tung rồi! !!!" Stark rống to.

"Không cần cám ơn, cố vấn tâm lý đối với sinh mệnh điện tử coi như tôi tặng anh, không thu phí." Schiller xua tay nói.

Stark hít sâu một hơi, anh ta đứng lên, hô: "Mark 2!"

Trong nháy mắt, một bộ chiến y màu bạc bay tới, âm thanh cơ giới lách cách vang lên, hầu như trong nháy mắt đã hoàn thành vũ trang, Iron Man bay lượn giữa không trung, trình diễn bộ giáp Mark 2 toàn thân ánh bạc của mình, hiển nhiên công sức mấy hôm nay không uổng phí.

"Ngài Stark, chúng ta đang điều trị tâm lý, không phải đấu quyền anh, ngài không cần mặc đồ dày như thế đến nói chuyện với tôi đâu".

"Ha, anh không thấy tôi đang mặc cái gì hửm?"

"Rồi, nhìn thấy, tôi đâu mù."

"Một bộ chiến giáp vượt thời đại xuất hiện ngay trước mặt anh, anh có thể phản ứng chút được không vậy?! Anh biết bộ giáp này có ý nghĩa như thế nào hay không?"

Schiller tự tìm cái bàn con ngồi xuống, lật sổ khám ra, nói: "Tôi biết, ngài Stark, ở phương diện khoa học kỹ thuật ngài lại đạt bước tiến dài, thật đáng mừng. Nhưng tôi thấy chức năng trôi nổi của chiến giáp này có hơi quen mắt, cũng. . . tuyệt diệu như ô tô công ty Howard từng đưa ra thị trường vậy".

"Câm miệng! Đừng nói ra cái tên đó!"

Mặt nạ chiến giáp của Stark bật lên, anh ta đáp xuống đất, Schiller vừa viết vừa nói: "Chúng ta có thể bắt đầu việc trị liệu hôm nay chưa?"

"Anh biết tôi không cần thứ trị liệu tâm lý chó má gì. Hơn nữa, bởi vì anh làm hỏng Jarvis của tôi, tổn thất hôm nay anh gây ra chụp vào trong tiền khám, vừa vặn hai triệu USD, hai giờ tiếp theo chúng ta nói cái khác."

"Jarvis không phải do tôi làm hỏng, tôi chỉ là sớm nói cho anh độ nguy hiểm của sinh mệnh điện tử thôi." Schiller nói.

"Anh không phải là phái bảo thủ cực đoan kia đúng không? Cảm thấy trí tuệ nhân tạo sẽ hủy diệt thế giới chắc?" Stark ngồi đối diện hắn, hỏi.

Schiller lắc đầu một cái, nói: "Dù rằng cố vấn tâm lý nhằm vào sinh mệnh điện tử hiện giờ là miễn phí, nhưng cũng chỉ miễn phí lần này, nếu anh còn cần tôi phân tích tâm lý cho sinh mệnh điện tử lần nữa, tiền khám hai triệu một giờ."

"Cứt chó bác sĩ quỷ hút máu." Stark nói.

"Đây chính là hệ thống chữa bệnh của nước Mỹ." Schiller nói.

Ngược lại chờ khi Ultron lên sàn, Stark cũng phải đi tìm hắn.

"Tốt, chúng ta nói chính sự một chút đi. Anh biết cha tôi từ chỗ nào. . ."

"Thật ra tôi cũng không biết, nhưng tất cả những thứ này đều có thể suy lý ra. Đầu tiên, anh sắp chết, mấy chữ này hầu như anh đã tự viết lên trên mặt, tôi không thấy cũng khó.”

Iron Man sờ sờ mặt mình, mặt nạ chiến giáp răng rắc một tiếng đóng lại.

"Mấy chi tiết nhỏ về chuyện bắt cóc cô Pepper không nói nhiều với tôi, nhưng nói chung là: Anh phát minh ra một cái gì đó rất lợi hại, rồi chạy ra ngoài"

"Anh còn đi được, nghĩa là thân thể không bị đánh trọng thương về vật lí, tôi không có hứng thú biết mấy cái công nghệ kỳ quái của anh, nhưng tôi biết, để một người một ngựa như anh chạy ra khỏi ổ cướp, nhất định phải dùng một ít thủ đoạn đặc thù"

"Kết hợp gương mặt nát như cứt chó đó của anh, chỉ sợ chính loại thủ đoạn này mang cho anh cục diện ngày hôm nay."

"Nói chung, nếu không thật sự dừng lại, anh sẽ chết."

"Anh sớm biết có thể nhờ ai giúp đỡ, chỉ là không muốn đối mặt, kết hợp một số tin tức về người sáng lập công ty Stark năm ấy tử vong, tôi e rằng tuổi thơ của anh có chút thương tích trong lòng."

"Đã vậy, đương nhiên tôi sẽ đưa ra đề nghị tận đáy lòng mà bác sĩ nào cũng phải nói, đối mặt quá khứ, tìm một ít di vật cha anh để lại, thử hòa giải thương tích tuổi ấu thơ, này ít nhất thể giúp anh suy nghĩ lý trí chút. . ."

"Nói bậy hoàn toàn." Stark đưa ra kết luận.

Schiller nhún vai, hắn thực sự đang nói hưu nói vượn, làm người xuyên việt, nội dung cốt truyện cũng biết gần như, bây giờ tiết lộ nội dung ra, nói thế nào cũng có lý không phải sao.

Trải qua mấy ngày tuần tra và quan sát, Schiller cảm thấy nơi đây hẳn là chủ vũ trụ 616 trong truyện tranh, vũ trụ Sony TRN688 và vũ trụ điện ảnh MCU kết hợp lại, cụ thể lăn lộn thế nào còn chưa rõ lắm, nhưng nơi đây không chỉ là vũ trụ điện ảnh có duy nhất một Địa cầu song song.

Bởi, dù cho quỹ tích cuộc đời Peter bị Schiller thay đổi, cậu ta vẫn bị cắn, vậy liền chứng minh nơi này chắc chắn có một đồ đằng nhện, cũng chắc chắc có một Địa cầu song song khác, vậy cho nên, nó không phải vũ trụ MCU bình thường, một đống lớn Địa cầu song song kia, gì mà vị trí Địa cầu người thừa kế, người lưu vong, nhện Gwen,... , đều có tồn tại.

Vũ trụ Sony cũng rất dễ đoán, lên mạng là biết có Mutant, mà bên trong MCU bình thường không có họ.

Nói chung, Schiller tự coi đây như một vũ trụ Marvel hỗn hợp hoàn toàn mới, nhưng không cần biết hỗn hợp thế nào, sự thay đổi của Iron Man là điểm quan trọng trong toàn vũ trụ, bối cảnh câu chuyện hầu hết đều như nhau, nếu không cũng chỉ là giáp máy tạo ra ở ABC, ở Afghanistan, hay anh ta có phải con ruột Howard thật không thôi.