Trong lúc ngủ mơ Tạ Vân lại tiến vào Thái Sơn Đường, kiến thức về y học, dược và nấu ăn từ từ chảy vào đầu cô.
Nội dung y học ngày hôm nay chủ yếu là kê đơn, đây là điểm yếu của Tạ Vân.
Cô chăm chú lắng nghe, trong lúc học đến giữa buổi thì đột nhiên mở khóa được một kỹ năng gọi là “Thuật dẫn thuốc”.
Theo như “Thuật dẫn thuốc” nói, một người sau khi uống thuốc, thuốc sẽ đi vào lá lách và dạ dày, sau đó được vận chuyển và chuyển hóa đến lục phủ ngũ tạng bằng sức mạnh của khí huyết, không khỏi có một vài tác dụng của thuốc sẽ bị mất đi trong quá trình này.
Nếu dùng thông thạo “Thuật dẫn thuốc” là sẽ dẫn dắt được toàn bộ tác dụng của thuốc tới vị trí cần thiết, không chỉ có thể giảm thiểu được tác dụng phụ của thuốc mà còn rút ngắn thời gian thuốc phát huy hiệu quả.
Tạ Vân cực kỳ thèm khát, điên cuồng muốn học phần này.
Mãi cho đến rạng sáng, cô mới học xong “Thuật dẫn thuốc”.
Tạ Vân mở mắt ra, nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ thạch anh treo trên tường. Cô thức dậy sớm hơn bình thường mười lăm phút.
Tạ Vân thấy Chu Thắng còn đang ngủ, bản thân cũng không rời giường ngay mà lại mở Thái Sơn Phường ra lướt.
Bây giờ cô đã không còn là Âm Sai nghèo kiết xác keo kiệt như trước kia nữa rồi, cô đã đưa không ít linh hồn lang thang trên trần thế xuống âm phủ định cư, cũng tặng con cho không ít cặp vợ chồng có duyên con cái mờ nhạt. Vì đã cống hiến một phần công lao nhỏ bé giảm bớt áp lực đầu thai cho âm phủ nên trên tài khoản ngân hàng thiên địa của cô đã có không ít tiền giấy mệnh giá lớn.
Sau khi nếm trải vị ngọt của mô hình trang trí nội thất, sự tò mò của Tạ Vân về những thứ bên trong Thái Sơn Phường đã đạt đến đỉnh điểm.
Tạ Vân cảm thấy cảm giác tìm kiếm trong Thái Sơn Phường hệt như "Taobao" vậy, có quá nhiều thứ mới lạ mà cô chưa từng thấy bao giờ.
Ví dụ như "Nồi áp suất tri kỷ" vừa khiến cô suýt thì mua - chỉ cần thêm gia vị và nguyên liệu nấu ăn vào cái gọi là "Nồi áp suất tri kỷ” này, sau đó đặt nó lên bếp, nó sẽ tự động điều chỉnh độ lửa. Nếu cho nhiều gia vị quá nó sẽ tự động giữ lại, còn nếu thiếu gia vị thì nó sẽ nhắc nhở người ta qua hình thức thần giao cách cảm.
Cái này nồi này không phải bỏ xa mấy cái nồi mua ngoài cửa hàng bách hóa tám tám chín mốt ngàn dặm rồi sao?
Có điều, giá của “Nồi áp suất tri kỷ” này thật sự không rẻ chút nào, nếu không…Vừa nãy Tạ Vân đã phấn khích đặt đơn rồi.
Cô lại lướt xuống dưới, tìm được một thứ tên là “Vô Tương Kim Tinh” – dáng vẻ tựa như một đôi mắt, nhìn có chút giống hỏa nhãn kim tinh của Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký. Nhưng nó không có chức năng mạnh như hỏa nhãn kim tinh, tác dụng của “Vô Tương Kim Tinh” này là nhìn thấu bản chất của thuốc và tính toán giá thực tế của thuốc trong bóng tối.
Cái này vô cùng thiết thực!
Trong công ty dược liệu có rất nhiều loại thuốc, cũng có cả đống thuốc chỉ trùng tên nhưng hãng khác nhau. Ngay cả bác sĩ kê thuốc cũng khó xác định thuốc nào tốt, thuốc nào không tốt, cứ coi tất cả thuốc hãng nào làm ra cũng như nhau, bệnh viện mua thuốc của hãng nào thì dùng hãng nấy.
Nhưng thuốc phải được phân loại cấp bậc.
Một số nhà máy dược phẩm sản xuất thuốc có độ tinh khiết cao đương nhiên là hiệu quả tốt, lại có một số nhà máy dược phẩm ăn xén ăn bớt nguyên vật liệu khi sản xuất thuốc, tất nhiên thuốc sẽ không tốt… Cái này thể hiện rất rõ cả trên thuốc Đông y và thuốc Tây, không cần phải “chó chê mèo lắm lông”.
Mặc dù giá của “Vô Tương Kim Tinh” không rẻ nhưng Tạ Vân vẫn bấm bụng chốt đơn.