Sau Khi Phân Hóa, Tiểu Xinh Đẹp Bị Cường Bạo

Chương 11: Dựa vào ℕúm ᐯú là có thể đạt cao trào sao? (H)

"Mày cương sao?Sao đầu ngực bị ngược đãi mày lại có cảm giác nhỉ chẳng lẽ mày chỉ dựa vào núʍ ѵú là có thể đạt cao trào sao? Biếи ŧɦái, có ai biết mày là người như vậy không? "Gã đàn ông cười trêu chọc, thậm chí còn lần nữa đưa tay hung hăng đùa bỡn núʍ ѵú đã rách da của Cận Ngôn.

"A! Đừng chạm vào tao! "Thanh âm Cận Ngôn quá khàn khàn, xấu hổ kịch liệt khiến cho lời cậu nói ra đều không thể khắc chế nhiễm chút run rẩy. Cận Ngôn quay đầu đi, không dám nhìn tầm mắt lạnh như băng của anh trai, nắm đấm của cậu nắm rất chặt, tuy rằng Cận Ngôn xấu hổ tra tấn cơ hồ muốn hít thở không thông, nhưng sát ý của cậu cũng càng ngày càng nồng đậm.

"Dâʍ đãиɠ, mày thật sự là trời sinh cho đàn ông chơi! Mày thích bị đối xử thô bạo, đau đớn làm cho bạn sảng khoái hơn phải không, sảng khoái đến nỗi muốn bắn luôn rồi”

Trên mặt Cận Ngôn mang theo tìиɧ ɖu͙©, cậu đang đè nén tiếng thở dốc, cảm giác rối loạn kịch liệt cơ hồ đem cậu bao phủ toàn bộ. Trong mắt cậu nổi lên hơi nước mờ ảo, miệng khép lại, lại giống như là hít thở không tiếng động.

Người đàn ông "Đit" một tiếng, dường như cảm thấy không thể chịu đựng được nữa, gã ta có chút cấp bách bắt đầu cởi thắt lưng. Tên có vóc dáng gầy gò nhìn trộm ở một bên cũng nhịn không được lên tiếng nhắc nhở: "Đại ca, không thể làm như vậy, nhà Cận tuyệt đối sẽ trả thù! ”

Người đàn ông đang ở trong du͙© vọиɠ đã mất đi lý trí, lỗ tai gã chỉ có thể nghe thấy tiếng thở hổn hển của Cận Ngôn, trừ chuyện đó ra cũng không nghe thấy thanh âm nào khác. "Dù sao cũng đã trói lại đây, nhà đó tuyệt đối sẽ theo đường dây điều tra xuống, nếu bọn họ không chịu chấm dứt đăng ký dẫn đường thì đem thằng con quý báu của bọn họ gϊếŧ chết luôn ở chỗ này, mình cũng không thiệt thòi gì! ”

Đao thịt dưới hông gã đã sưng lên đau đớn, nhào về phía Cận Ngôn, hai chân sải bước trên người, cấp bách cởi bỏ thiết bị cố định trên đùi, muốn xoay người Cận Ngôn lại, cũng tiện cho gã từ phía sau tiến vào.

"Thứ dâʍ đãиɠ này! Mọi người có biết mày là người như vậy không? Ông đây muốn chơi chết mày! Cho tao thoải mái một chút! ”

Nhưng thứ xiềng xích trên đùi vừa được cởi ra, Cận Ngôn lập tức khôi phục bộ dáng hung ác, trong mắt cậu đã quét sạch sự luống cuống ban nãy đến không còn gì, chỉ còn sát ý cực lớn trong đôi mắt màu nâu sắc bén kia.

Cận Ngôn đột nhiên đưa tay còng tay siết cổ người đàn ông, sau đó một đầu gối đυ.ng vào bụng người đàn ông.

"Chơi tao sao? Chỉ bằng mày á? Mày muốn được thoải mái phải không? Bố mày hôm nay sẽ cho mày thoải mái một chút! ”

"Ti tiện! Buông tao ra!" Người đàn ông dưới thân cậu kịch liệt giãy dụa, Cận Ngôn lại cắn vào động mạch của tên đàn ông, sau đó Cận Ngôn sờ theo cổ gã đàn ông sờ xuống, hai tay bị còng tay giam cầm làm phạm vi hoạt động có hạn, nhưng Cận Ngôn vẫn sờ được con dao treo bên hông gã, cậu rút đao trực tiếp cắt cục thịt giữa hai đùi gã đàn ông đang còn cứng đến nóng lên.

"Ah ah! ”

Răng nanh bén nhọn xâm nhập vào mạch máu, cổ động mạch lớn phun ra, máu nhuộm đỏ toàn bộ khuôn mặt của Cận Ngôn. Người đàn ông phát ra tiếng kêu thảm thiết dữ dội dưới thân cậu.

Đồng phạm của gã đàn ông thấy thế cuối cùng cũng phản ứng lại, dưới háng anh ta còn nổi lên một cái lều trại, nhưng anh ta lại vội vội vàng vàng đứng dậy, chạy tới từ trong tủ lấy ra súng, sau đó cầm lấy, nhắm ngay cận ngôn.

"Buông hắn ra! " Anh ta cầm súng chĩa vào đầu Cận Ngôn, tay lại hơi run rẩy.