Ở Trong Game Sinh Tồn Ngược NPC

Chương 21: Thông linh trấn nhỏ (21)

Mặt đất trong ngõ nhỏ có một người đang nắm, trên eo trên bụng tất cả đều là máu, vũng máu chảy xuôi dọc theo nền đá xanh, giống như bức thư bằng máu được viết xiêu xiêu vẹo vẹo.

Mất một lượng máu lớn như vậy, người này đã không sống nổi.

Có một nam một nữ đứng ở bên cạnh thi thể, Vân Tự Bạch chỉ nhìn thấy được bóng dáng, nhưng hắn thông qua quần áo nhận ra được thân phận của ba người này.

Người mới bị mưu sát kia, là nam người chơi cao ngạo đã từng nói “Chỉ dê bò mới kết bè kết đội”.

Sự thật đã chứng minh, cho dù là hành động đơn độc, hắn cũng sẽ không từ dê bò biến thành mãnh thú, chỉ biết trở thành những con dê con bò lạc đàn, mặc người xâu xé.

Đứng một nam một nữ, là Phong Sanh cùng Tề Nhất Thất.

“Gia hỏa này sức lực không nhỏ, thời điểm phản kháng văng lên người ta toàn là máu, nếu mà hắn ngoan ngoãn chịu phối hợp, đem đạo cụ cho ta, cũng không đến mức rơi vào kết cục này.” Tề Nhất Thất ngữ khí ghét bỏ, nói xong còn dùng mũi chân đá đá thi thể: “Trở về bị những người khác phát hiện thì làm sao bây giờ.”

Phong Sanh hơi nghiêng người, dùng móng tay được sơn màu đỏ chọc ngực của Tề Nhất Thất, kéo ra một cái nút thắt, cười đến mê hoặc: “Chút nữa ngươi cởi trần trở về, không phải sẽ không ai phát hiện ra sao.”

Tề Nhất Thất nắm lấy tay Phong Sanh, phi thường lộ liễu mà nhéo nhéo.

Hình ảnh có chút trẻ con không nên xem, Vân Tự Bạch duỗi tay che lại đôi mắt của Kiều Hoài.

Kiều Hoài bất mãn mà dời tay hắn đi, xem đến bừng bừng hứng thú.

Vân Tự Bạch ở trong lòng phát ra một tiếng cảm thán: Mang theo nhãi con thật là khó khăn.

“Tìm được rồi!”

Âm thanh nhảy nhót của Phong Sanh đem lực chú ý của Vân Tự Bạch kéo qua đó.

Nàng thò tay ra từ trong túi của thi thể, mang ra một hình nhân giấy màu trắng đã dính máu đem đến trước mặt Tề Nhất Thất, đắc ý mà quơ quơ: “Đây là đạo cụ dành cho người chơi mới của hắn, trò chơi hệ thống mới nhắc nhở ta, đây là đạo cụ vô chủ, có thể trói định. Ta đã đoán đúng rồi, đạo cụ có thể cướp đoạt.”

“Ngươi thật thông minh.” Tề Nhất Thất ôm ôm bả vai nàng: “Có cái này xác suất chúng ta có thể sống sót thoát khỏi đây càng cao.”

“Đều là ngươi lợi hại, chúng ta mới có thể đắc thủ.” Phong Sanh thuận thế dựa vào trong lòng ngực hắn, mị nhãn như tơ: “Thất ca, ta có thể trói định nó sao?”

“Đương nhiên có thể, nếu muốn ta có thể giúp ngươi tìm thêm cái mới.”

“Thất ca, ngươi thật tốt.”

Phong Sanh đem hình nhân giất nắm ở trong tay, chỉ chốc lát sau, liền biến mất ở trong tay.

Tề Nhất Thất cả kinh: “Như thế nào lại biến mất?”

“Đừng khẩn trương.” Phong Sanh trấn an hắn, mặt có tràn đầy vui mừng: “Bởi vì số lượng đạo cụ hiện tại của ta>1, mở khóa công năng ba lô, đạo cụ đã vào bên trong ba lô.”

“Thì ra là thế.” Tề Nhất Thất lại thả lỏng: “Đạo cụ này có lợi ích gì?”