Tôi, Một Cái Cây Thành Tinh

Chương 6

Tôi, một cái cây thành tinh, hoàn toàn biến thành người rồi!!

Cũng không phải không thể tiếp thu, dù sao cành lá tôi vẫn có thể biến ra được.

Nhưng mà bộ dạng trước đây của tôi khi biến thành người chỉ có đầu và thân trên thôi, phần thân dưới vẫn là bộ rễ, hai chi trên vẫn là cành, và trên đầu tôi trước kia là ngọn cây cong cong đầy lá.

Hiện giờ tôi đã hoàn toàn biến thành người, tay chân trắng nõn thon dài như ngọc mỡ dê mềm mịn đầy sức sống, mái tóc xanh mượt rơi xuống như thác chảy, hàng mi cong dài in bóng lên đôi đồng tử màu xanh trong suốt như loại ngọc lục bảo được điêu khắc tinh mỹ nhất.

Tôi thật đẹp.

Cũng thật đói.

Nhưng mà đẹp.

Haizz, không cẩn thận lại có thêm một điểm khiến nhân loại ghen tỵ nữa rồi.

Màu xanh lục chắc chắn là màu đẹp nhất trên đời.

Thế nên tôi rất đẹp, dù sao thì cả người của tôi đều là màu xanh lục.

Tôi nhất định phải khoe khoang với chó.

Nhưng mà, “Chó của tôi đâu?”

Nam nhân đối diện lại khóc.

Đấy, thế đấy!!

Sầu.

“Vợ ơi, há miệng ra nào!”

Tôi ngoan ngoãn há miệng.

Từ khi tỉnh lại, người này cứ hễ mở miệng là lại gọi vợ, không thì lại khóc như nhà có tang.

Tôi không thể ngăn được cậu ta, thật đấy!!

Nhưng mà cháo ngon.

Lần đầu tiên ăn cháo, tôi cảm giác đã phải lòng với món này rồi.

Ăn cháo bằng miệng, chứ không phải bằng rễ.

Ăn bằng miệng ngon hơn ăn bằng rễ nhiều.

Tạm biệt nước thải chó, từ nay tôi sẽ là một cái cây chỉ ăn cháo.

Xin lỗi vì sự phản bội này.

Tôi đúng là một cái cây không chung thủy!!

Thật phiền não.

...................................

Tôi, một cái cây thành tinh, hoàn toàn biến thành người rồi!!

Cũng không phải không thể tiếp thu, dù sao cành lá tôi vẫn có thể biến ra được.

Nhưng mà bộ dạng trước đây của tôi khi biến thành người chỉ có đầu và thân trên thôi, phần thân dưới vẫn là bộ rễ, hai chi trên vẫn là cành, và trên đầu tôi trước kia là ngọn cây cong cong đầy lá.

Hiện giờ tôi đã hoàn toàn biến thành người, tay chân trắng nõn thon dài như ngọc mỡ dê mềm mịn đầy sức sống, mái tóc xanh mượt rơi xuống như thác chảy, hàng mi cong dài in bóng lên đôi đồng tử màu xanh trong suốt như loại ngọc lục bảo được điêu khắc tinh mỹ nhất.

Tôi thật đẹp.

Cũng thật đói.

Nhưng mà đẹp.

Haizz, không cẩn thận lại có thêm một điểm khiến nhân loại ghen tỵ nữa rồi.

Màu xanh lục chắc chắn là màu đẹp nhất trên đời.

Thế nên tôi rất đẹp, dù sao thì cả người của tôi đều là màu xanh lục.

Tôi nhất định phải khoe khoang với chó.

Nhưng mà, “Chó của tôi đâu?”

Nam nhân đối diện lại khóc.

Đấy, thế đấy!!

Sầu.

“Vợ ơi, há miệng ra nào!”

Tôi ngoan ngoãn há miệng.

Từ khi tỉnh lại, người này cứ hễ mở miệng là lại gọi vợ, không thì lại khóc như nhà có tang.

Tôi không thể ngăn được cậu ta, thật đấy!!

Nhưng mà cháo ngon.

Lần đầu tiên ăn cháo, tôi cảm giác đã phải lòng với món này rồi.

Ăn cháo bằng miệng, chứ không phải bằng rễ.

Ăn bằng miệng ngon hơn ăn bằng rễ nhiều.

Tạm biệt nước thải chó, từ nay tôi sẽ là một cái cây chỉ ăn cháo.

Xin lỗi vì sự phản bội này.

Tôi đúng là một cái cây không chung thủy!!

Thật phiền não.