Sau Khi Say Rượu Tôi Vào Nhầm Nhà Hàng Xóm

Chương 54

Sau khi nghe Mạnh Lễ nói xong, bác sĩ ngước mắt nhìn về phía Liễu Nhứ, lập tức hiểu ra

Bác sĩ nói: “Cô gái, hôm qua cô giúp anh Mạnh trị liệu à?”

“Đúng vậy.” Liễu Nhứ xấu hổ gật đầu.

Bác sĩ tận tình khuyên bảo: “Cô gái, cô cũng biết tình trạng hiện tại của anh Mạnh rất nghiêm trọng, vết cắn trước kia của cô tạo thành vết thương vô cùng lớn, đến mức khiến anh ấy không thể cứng nổi trong hai tuần.”

Hiện tại mãi mới có phản ứng, nhưng lại bị hành hạ lần nữa, điều này chắc chắc là dậu đổ bìm leo, khiến trái tim mỏng manh của anh ấy chịu thêm một đả kích nặng nề khác.

Tôi không biết sau một tuần điều trị, liệu anh Mạnh có thể cương cứng như bình thường được nữa hay không.

Ngày hôm qua anh ấy có một chút phản ứng, tuần này rất quan trọng, nếu anh Mạnh cương trở lại, tôi mong cô có thể sửa lại tính tình của mình, dịu dàng với anh Mạnh trong chuyện phòng the một chút.

Tích cực phối hợp điều trị với anh ấy để điều trị dứt điểm, không được làm tổn thương khi dươиɠ ѵậŧ đang cương, nếu không sẽ dẫn đến bệnh liệt dương vĩnh viễn, đến lúc đó không thể chữa khỏi. Còn nữa, mong cô hãy suy nghĩ kĩ trước khi làm gì đó!”

Bác sĩ nói một tràng dài, nhưng Liễu Nhứ nghe lúc hiểu lúc không, cô ngượng ngùng hỏi: “Bác sĩ, điều trị dứt điểm là giúp anh ấy...Xuất...Xuấn tinh ạ?”

“Đương nhiên rồi. Cô cũng biết mà, nghẹn lâu không tốt cho cơ thể, dễ dàng dẫn đến liệt dương, mà hiện tại anh Mạnh vốn đã trong tình trạng liệt dương rồi, ngày càng nghiêm trọng, chúng ta phải cố gắng giúp anh ấy, nếu không cứ để mãi như vậy, khả năng anh Mạnh sẽ mắc bệnh thận liên quan.”

“Vậy...Vậy thì phải làm như thế nào ạ? Dùng tay hay dùng miệng?” Liễu Nhứ đỏ mặt, ấp úng hỏi một vấn đề khó mở miệng.

“Chuyện này...”

Bác sĩ cũng khá lúng túng khi được hỏi về thao tác cụ thể trong chuyện phòng the, bác sĩ nói: “Cái này thì tùy sở thích của hai người, hai người có thể bàn bạc với nhau và chọn ra phương pháp bản thân thích nhất.”

“Ồ.” Liễu Nhứ nghĩ, nếu lần điều trị tiếp thep Mạnh Lễ cứng trở lại thì cô sẽ dùng tay giúp anh xuất tinh.

Cô không sẵn sàng để dùng miệng của mình giúp anh.

Ai muốn ngậm dươиɠ ѵậŧ dữ tợn, gớm ghiếc kia cơ chứ, chọc đến mức khiến cô chảy nước mắt, suýt chút nữa thì ngạt thở, cô từ chối việc dùng miệng giúp anh xuất tinh.

Sau khi khám xong, bác sĩ đưa cho Mạnh Lễ thêm một hộp thuốc con nhộng.

Trước khi đi, bác sĩ dặn dò Mạnh Lễ: “Anh Mạnh, dựa vào việc hôm qua anh có phản ứng nên hôm nay tôi kê riêng cho anh một hộp thuốc, không cần phải uống hằng ngày, uống một viên trước khi tiến hành điều trị vật lý với bạn gái là được.”

“Dạ vâng, cảm ơn bác sỹ.”

Mạnh Lê nhận đơn thuốc và thẻ khám, cảm ơn bác sỹ.

Bác sĩ nhìn Liễu Nhứ đứng bên cạnh, vẫn không nhịn được mà dặn dò thêm một lần nữa: “Cô gái, mong cô dịu dàng một chút, đừng đập hoặc cắn dươиɠ ѵậŧ của anh Mạnh.”

Liễu Nhứ xấu hổ trước những lời nói của bác sĩ, tai cô nóng bừng, nghe như thể cô là một người phụ nữ tồi tệ, thường xuyên ngược đãi, chà đạp cơ thể của anh Mạnh vậy.

Nhưng thật ra anh Mạnh thường xuyên áp bức, ức hϊếp cô, cô căn bản không có cơ hội phản kháng.

Chỉ khi nào điều trị, anh Mạnh cởϊ qυầи, không trong trạng thái phòng bị thì cô mới có thể nhân cơ hội phản kích lại.

“Dạ, tôi nhớ kỹ lời dặn của bác sĩ rồi ạ.” Liễu Nhứ trả lời xong thì xoay người, đi ra khỏi phòng khám với Mạnh Lễ.

Hai người đi thang máy xuống đại sảnh ở tầng một thanh toán hoán đơn, hóa đơn lần này hết ba nghìn năm trăm tệ, bởi vì có thể một hộp thuốc con nhộng cho nên đắt hơn trước.

Liễu Nhứ nhìn chuỗi số 0 trong hóa đơn thanh toán, cô mím môi, da thịt đau nhói, cô muốn khóc.

Dươиɠ ѵậŧ của anh Mạnh đắt quá, mới một tuần mà cô đã phải tiêu mấy chục nghìn tệ để nuôi dưỡng nó rồi.

Đây là dươиɠ ѵậŧ nạm vàng, nhưng lại vô dụng, thậm chí còn không bằng dươиɠ ѵậŧ cao su giá rẻ.