Kể từ khi biết Nhan Tịch muốn đi, cô nàng đã hỏi thăm phương thức liên lạc của cô, giờ phút này lau nước mắt, muốn mượn cơ hội ôm vào, lại bị Cecil vô tình đạp ra.
Vóc dáng hắn rất cao, hơi hơi cúi đầu kiên nhẫn nói: "Tiểu thư Nhan Tịch, thẻ ID của tôi có thể dẫn người, đến lúc đó người đi theo tôi là được."
Mặc dù biết bọn họ nhiệt tình với mình có nguyên nhân quan chỉ huy dặn dò, nhưng không trở ngại cảm tình của Nhan Tịch đối với bọn họ.
Nhẹ gật đầu, cô dịu dàng cười nói: "Được."
Cecil yên lặng quay đầu đi, có chút không cách nào thừa nhận lực tác động của cặp mắt cong cong mang cười của cô.
Du khách đi theo tốp năm tốp ba, đều thống nhất quẹt thẻ ID tiến vào từ cửa hông. Nhan Tịch vừa qua khỏi cửa kiểm an, bỗng nhiên giật mình, cô quay đầu nhìn về phía cách đó không xa, chỉ thấy một đội quân nhân ngay ngắn trật tự đi qua.
"Tiểu thư Nhan Tịch, làm sao vậy?" Cecil thấy cô chưa theo kịp, dừng bước lại kiên nhẫn hỏi.
"Đoàn người kia là?"
Thuận theo phương hướng ngón tay Nhan Tịch, hắn trả lời: "Tân binh vừa mới vào năm nay, lần đầu tới thăm Trùng Viên. Bọn hắn có nhiệm vụ khảo hạch, cần nghiên cứu tập tính Trùng tộc, cũng không nhẹ nhõm."
Vừa rồi một chớp mắt đi qua, hình như Nhan Tịch ngửi thấy được một mùi tin tức tố lạ lẫm.
Đương nhiên, nơi đây rất nhiều alpha, có tin tức tố cũng bình thường. Nhưng tin tức tố vừa rồi tựa hồ đến từ một omega, còn là một omega sắp động dục.
Mùi hương rất nhạt, lóe lên tức thì, cô cho rằng là ảo giác của mình.
Dù sao căn cứ mười chín là quân đội thuần túy tạo thành từ alpha, động dục ở nơi loại người này tụ tập, đối phương nên biết lợi hại trong đó, không đến mức ngu như vậy.
Trùng Viên rộng lớn, nhưng khu vực đi thăm cũng rất nhiều, ba người từ căn cứ ấp trứng đi dạo đến khu vườn triển lãm, Nhan Tịch vốn cũng không mong chờ gì, lại bị những chủng tộc có tất cả đặc sắc, tập tính kỳ dị này khơi gợi lên hứng thú.
"Vũ Trụ thật thần kỳ, sản sinh ra nhiều sinh vật có một không hai như vậy." Cô cảm thán.
Joanna phỉ nhổ: "Quả thực vậy, lại có thể sinh ra được những loài kỳ lạ cổ quái như thế. Con vừa rồi rốt cuộc là sâu hay cá, lại còn có mang?"
Nhan Tịch buồn cười: "Thế nhưng là, nói không chừng trong mắt côn trùng, chúng ta cũng là kỳ lạ cổ quái đấy?"
Hai alpha đều chưa từng suy nghĩ tới góc độ kỳ diệu này, chỉ có omega. Mẫn cảm cao, đồng cảm cao là đặc điểm của bọn họ.
Thông qua hành lang, ba người đi vào một sảnh triển lãm chuyên môn triển lãm ấu trùng. Sảnh triển lãm này náo nhiệt hơn chút so với các chỗ trước, một đám người vây quanh trước tủ triển lãm, còn có nhân viên công tác chịu trách nhiệm quay chụp và ghi chép tin tức.
Cecil nhìn thấy nhân viên sở nghiên cứu Trùng Viên, nhớ tới hành trình của quan chỉ huy hắn thoáng nhìn qua sáng nay, vừa muốn mở miệng, chợt nghe Nhan Tịch hỏi: "Quan chỉ huy cũng ở đây?"
Joanna kiễng chân nhìn thoáng qua, kinh ngạc nhướng đuôi lông mày: "Thật vậy sao, quan chỉ huy cũng ở đây, Nhan Tịch làm sao mà biết được?"
Nhan Tịch cười cười, không nói chuyện.
AO có độ tương thích trăm phần trăm, trong nháy mắt bước vào sảnh triển lãm này đã cảm nhận được sự hiện diện của hắn, đó là một loại giác quan thứ sáu huyền diệu, đến cả chính cô cũng không giải thích được.
Đi thăm quan hơi mệt một chút, vừa vặn gặp một quán cà phê xây dựng bên cạnh sảnh triển lãm, Cecil chạy tới gặp quan chỉ huy, mà Joanna xung phong nhận việc giúp cô đi mua cà phê.
Nhan Tịch ngồi xuống, vuốt vuốt bắp chân đau nhức. Chưa phát hiện trong quán cà phê bỗng nhiên an tĩnh lại, một bóng người ngồi xuống bên người cô.
Hơi thở băng tuyết cũng theo đó lại gần, đông lạnh đến mức cô hắt xì một tiếng.
Người bên cạnh đưa cô một tờ khăn giấy. Nhan Tịch tháo khẩu trang xuống, vừa lau cái mũi vừa nói tiếng cám ơn.
"Đừng khách sáo." Một thanh âm quen thuộc nói.