Săn Ngược (Nam A Nữ O)

Chương 30: Đi chơi

Sợ hãi. Thực kỳ lạ. Isaac •S• Borgia lạnh lùng, cao ngạo, một alpha theo chủ nghĩa sô-vanh cũng có một ngày sợ hãi không khống chế được, truyền đi nhất định sẽ làm cho người kinh hãi đến rụng cằm.

"Quyển sách đầu tiên trên giá sách của ngài là 《Sự tiến hóa và tự đào thải của Alpha》, tác giả là Wales • Borgia, cụ tổ của ngài."

-alpha, loài đứng đầu kim tự tháp xã hội, có thể chất cường tráng và trí tuệ tuyệt vời, thành quả của sự tiến hóa hoàn hảo của con người, nhưng bọn họ có một khuyết điểm chết người: Không khống chế được thú tính.

- Mục đích theo đuổi của loài người là biển sao vô tận, để thực hiện hành trình vĩ đại hơn của loài người trong vũ trụ, các alpha với tư cách là thủ lĩnh phải thoát khỏi xiềng xích của tin tức tố, thoát khỏi thú tính của bản thân và từ bỏ tình cảm với du͙© vọиɠ cấp thấp.

- Bọn họ nên ý thức được, mê hoặc của omega chẳng qua là một cạm bẫy của tiến hóa, nhất định không được rơi vào sự dịu dàng chết người.

Ở bên trong luận điệu bảo thủ nghiêm cẩn, cảnh báo các thế hệ alpha tương lai không được đánh mất lý trí của mình, trong video cô động dục, trong trong tưởng tượng tìиɧ ɖu͙© ác liệt, Issac bắn ra một tay tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt.

Leng keng ——

Chuông cửa bị ấn vang, Nhan Tịch đang nấu cơm xoa xoa tay, mở cửa.

"Quan chỉ huy?"

Cô tưởng rằng là Isaac, mở cửa ra lại bắt gặp hai khuôn mặt quen thuộc. Cecil cùng Joanna đứng ở trước cửa, trong nháy mắt mở cửa người sau đã ôm cô một cái: "Tiểu thư Nhan Tịch, chúng ta đi ra ngoài chơi đi."

"Thế nhưng cơm của tôi..."

"Hôm nay quan chỉ huy sẽ trở về rất muộn, tôi dẫn cô đi nhà ăn. Gần đây mới xây xong một cái Trùng Viên, náo nhiệt lắm, chúng ta đều nghỉ một ngày, đi đi, tôi dẫn cô đi thăm thú một chút."

Nhan Tịch sợ run lên, rất nhanh đã đoán được đây là ý của hắn. Tối hôm qua Isaac hỏi cô có phải thời kỳ động dục kết thúc rồi hay không, Nhan Tịch trả lời phải.

Cô lau lau tay, thay một bộ quần áo đi ra ngoài, mấy ngày nay lần đầu tiên đi ra biệt thự.

"Trùng Viên là cái gì?" Nhan Tịch ngồi trên chỗ ngồi phía sau xe mui trần, tò mò hỏi, "Không phải là Đế quốc với Trùng tộc không đội trời chung sao?"

Cecil giải thích cho cô: "Nguyên nhân chính là như thế, chúng ta còn phải hiểu rõ kẻ địch. Trùng Viên không chỉ có côn trùng trên hành tinh Kenner, còn giam giữ rất nhiều côn trùng đến từ những hành tinh khác, chúng ta nghiên cứu tập tính cùng thủ đoạn công kích của chúng nó, để lúc nào thực sự gặp nhau ở chiến trường còn dễ dàng định ra kế hoạch chiến lược."

"Không khác mấy với vườn bách thú đâu, chẳng qua là triển lãm côn trùng mà thôi." Joanna nói.

Trước mặt gió nhẹ ấm áp thổi tới, Nhan Tịch đưa tay khoác lên trên cửa xe mui trần, cảm nhận được sợi tóc bị gió thổi lướt qua nhẹ nhàng.

Môi trường của hành tinh Kenner vô cùng thích hợp cho con người sinh sống, sinh thái của nó rất tương tự với thủ đô Tinh Nhĩ Tư của đế quốc. Đều có đất đai, đại dương, dưỡng khí, rừng rậm, thậm chí Hóa Thiềm Trùng bá chủ hành tinh này cũng có được trí thông minh tiệm cận nhân loại.

Khác biệt duy nhất chính là, không khí hành tinh Kenner có một mùi hương cay đắng tuy rằng rất nhạt, nhưng không đồng đều.

Nhan Tịch có chút nhớ nhà, vì vậy bẻ ngón tay tính một cái. Hôm nay là ngày thứ năm, còn có hai ngày, cô sẽ cần phải trở về.

Mà thoạt nhìn Issac còn chưa có bất kỳ dấu hiệu rung động nào đối với cô.

Tựa hồ kết cục bị loại là ván đã đóng thuyền, cô khe khẽ thở dài trong lòng.

Cecil lái xe đến Trùng Viên, chỉ thấy nơi này dòng người rộn ràng, huyên náo tấp nập. Đại bộ phận người lui tới là quân nhân, cũng có thầy thuốc cùng nhân viên hậu cần, khó có lúc được nghỉ, trên mặt bọn hắn cũng tràn đầy nụ cười nhẹ nhõm.

Nhan Tịch xuống xe, tò mò quan sát chỗ này. Không khỏi yên lặng phỉ nhổ ở trong lòng, ngoại trừ biện pháp phòng ngự cấp bậc quân sự, cái chỗ này hình như thực sự không khác mấy với vườn bách thú.

Tuy rằng cô mang khẩu trang vì để loại bỏ tin tức tố của đám alpha, nhưng một đôi con mắt hạnh ướŧ áŧ cùng đường cong mỹ lệ, trong nháy mắt xuống xe vẫn hấp dẫn không ít ánh mắt, rất nhanh có một đội alpha trẻ tuổi muốn đi đến gần.

Nhan Tịch xiết chặt bên hông, bị Cecil cùng Joanna một trái một phải kẹp lấy. Hai người bảo vệ của cô biểu lộ ánh mắt hung ác cảnh cáo, thoạt nhìn đều thật không dễ dây vào, lúc này mới loại bỏ tâm tư tiếp cận tới đây của đối phương.

Joanna: "Nhan Tịch, trong Trùng Viên còn có rất nhiều đồ ăn ngon đấy, cô tùy tiện chọn, muốn ăn cái gì tính tiền cho tôi. Tôi thật không nỡ bỏ cô, hu hu..."