Không ít người vụиɠ ŧяộʍ xem xét bên này. Mặc dù mọi người đều giả bộ như không biết rõ tình hình, nhưng từ một khắc Nhan Tịch bước vào trong căn cứ này, đám alpha đã nhận ra sự xuất hiện của cô.
Nếu là ở trên đường phố thành thị bình thường, khả năng không dễ làm người khác chú ý như vậy, nhưng mà —— đây chính là quân đội.
Toàn bộ trong không khí ngoại trừ mùi hôi của đồng loại alpha cũng chỉ còn lại có hương vị nước khử trùng quân đội, vào thời điểm cái mũi của mọi người đã chết lặng đối với tàn phá, bỗng nhiên xuất hiện hương hoa ngọt ngào, ông trời, cái này cũng quá dễ làm người khác chú ý được không nào.
Nếu không phải trông thấy quan chỉ huy ở đây, trong bọn họ có ít người đã nhịn không được đi lên đến gần rồi.
Isaac còn chưa hỏi cô muốn làm gì, cô bỗng nhiên cùng đi lên, nhón chân vuốt cổ áo lên cho hắn.
—— trước lúc đi ra ngoài còn gọn gàng, chẳng qua mới bị cô cọ cho rối loạn. Cô vuốt lên nếp uốn không rõ ràng này, lại thừa cơ cởi cà- vạt hắn ra thắt lại một lần nữa——Tay nghề thắt cà vạt của quan chỉ huy cũng quá thô bạo rồi, Nhan Tịch nhìn cả một buổi sáng. Bây giờ thấy chúng nó nghiêm chỉnh gọn gàng rồi, trong lòng mới thoải mái không ít.
Từ lúc sinh ra cô đã bị nuôi ở trong phủ đệ, alpha cô tiếp xúc ngoại trừ cha thì chính là anh trai em gái, dưới loại tình huống này, ý thức phòng bị người khác phái của vị tiểu thư xinh đẹp lại trân quý này hiển nhiên cũng không đúng hạn.
Cô ý thức không được, hành vi thắt lại cà vạt cho một alpha ở nơi công cộng có bao nhiêu thân mật cùng mập mờ. Đã vượt qua khoảng cách xã giao hợp lý.
Ngón tay thon dài của cô ở ngay khuôn mặt hắn, nghiêng đầu là có thể hôn. Mười ngón dịu dàng, móng tay giống như vỏ sò tỏa ánh ngọc trai, chỉ có đầu ngón tay phát ra màu hồng nhạt.
Dường như ngậm vào trong miệng, có thể nếm đến vị ngọt mật hoa...
Isaac không để lại dấu vết nhíu mày. Hắn không thích bản thân như vậy, như một kẻ cuồng tình trong đầu tràn đầy vọng tưởng tìиɧ ɖu͙©.
Trông thấy nếp nhăn thiếu kiên nhẫn giữa lông hắn, Nhan Tịch có chút mất định hướng thu tay lại.
Trong lòng hiện lên vài phần ảo não, bản thân không nên không có giới hạn như vậy.
Nhưng cử động giữa bọn họ, đã đủ làm cho mọi người vây xem trợn mắt há hốc mồm.
Isaac nhàn nhạt chuyển con mắt, tiếp xúc đến con mắt màu lam không có tâm tình của quan chỉ huy, mọi người lại như bị một cái roi vô hình quất vào, vội vàng cúi đầu xuống tự mình rời đi.
Chuyện quan chỉ huy dẫn theo một vị tiểu thư omega đến căn cứ, rất nhanh một truyền mười mười truyền một trăm mà lưu truyền trong căn cứ rồi.
Chỉ trong một buổi sáng, nó đã thu hút rất nhiều sự tò mò, ai cũng muốn nhìn thấy omega trong truyền thuyết và vẻ đẹp như ngọc của cô, Nếu như không phải vì uy danh ác ma của Isaac, hiện tại cửa phòng làm việc của hắn đã bị người mở ra, đứng đầy người muốn tham gia náo nhiệt rồi.
Trong phòng hun mùi hương không tên, rộng rãi thoáng mát, mặt đất phủ thảm êm dày, lúc đi đi lại lại lặng yên không một tiếng động, phía sau bàn làm việc là cửa sổ sát đất cực lớn, có thể quan sát toàn bộ tình cảnh của trụ sở huấn luyện.
Nhan Tịch đã ngồi một lát trên ghế sa lon, sĩ quan phụ tá của Isaac đã đến. Hắn là một thanh niên trẻ tuổi anh khí cao ráo, có một đầu tóc quăn tựa màu rám nắng mềm như tơ lụa, nhìn qua rất giống một con chó săn da lông sáng loáng.
A, bao gồm cả tính cách của hắn.
Ngay từ đầu hắn không chú ý tới tồn tại của Nhan Tịch, đứng ở cửa ra vào hít sâu mấy hơi, rất buồn bực hỏi: "Lão đại, phòng làm việc của anh hôm nay thơm quá. Anh tìm được hoa ở đâu trên hành tinh Kenner này?"
Trong văn phòng quả thật có hoa, hoa ngồi ở trên ghế sa lon của Isaac, có chút co quắp nắm bắt ngón tay.