Trước kia anh Ba mặc dù bận rộn hơn nữa cũng sẽ tìm thời gian cùng cô trò chuyện, quan tâm tình hình cuộc sống gần đây của cô.
Nhưng gần đây, hình như anh không có tinh lực để ý đến cô.
Hề Mạn không tự chủ được, liền nghĩ đến cuộc điện thoại kia của Tiết Thu Nghiên, đáy lòng mơ hồ cảm thấy bất an.
Một ngày trước sinh nhật Thẩm Ôn, Hề Mạn sắp trưa mới dậy.
Không phải vì buồn ngủ, cô chỉ theo bản năng trốn tránh.
Cô ấy đang trốn tránh ngày sinh nhật.
Cô sợ mình không đợi được Thẩm Ôn cầu hôn.
Nhưng mà lúc từ trên lầu đi xuống, cô lại bất ngờ nhìn thấy Thẩm Ôn đang ngồi trên sô pha trong phòng khách.
Anh mặc áo cổ cao màu trắng, trên sống mũi đeo kính gọng vàng, trên tay tùy ý lật một quyển sách tài chính, quanh thân tản ra khí chất tri thức nồng đậm.
Phát hiện động tĩnh, anh ngước mắt nhìn Hề Mạn đang đi xuống cầu thang.
Khép sách lại, giọng người đàn ông trong ôn nhuận lộ ra sủng nịch: "Muộn như vậy mới rời giường, đói bụng không?"
Hề Mạn có chút kinh ngạc: "Hôm nay thứ sáu, anh Ba không đến công ty?"
"Mấy ngày hôm trước bận quá, hôm nay anh Ba ở bên cạnh em." Thẩm Ôn đứng dậy đi tới, đứng ở trước mặt cô, ý cười nhu hòa, "Coi như Mạn Mạn cùng anh mừng sinh nhật sớm, chỉ có hai người chúng ta, được không?"
Sinh nhật Thẩm Ôn, đều là trở về đón cùng Thẩm lão gia.
Anh luôn luôn hiếu thuận, dựa theo lệ thường, tối nay anh sẽ về nhà họ Thẩm.
Hề Mạn không nghĩ tới anh nguyện ý dành ra thời gian một ngày, cùng cô chúc mừng sinh nhật sớm.
Anh ấy nói hôm nay là sinh nhật!
Mắt Hề Mạn lập tức sáng lên, tim đập thình thịch, trên mặt cố gắng giữ bình tĩnh: "Anh Ba muốn… chúc mừng thế nào?"
Thẩm Ôn nhìn áo ngủ trên người cô: "Trở về thay quần áo, anh dẫn em ra ngoài chơi."
-
Từ trong nhà đi ra, hai người lái xe đến trung tâm thương mại.
Hề Mạn từ buổi sáng đến bây giờ còn không có ăn cái gì, Thẩm Ôn mang cô đi ăn một chút, rồi mới xem phim.
Bọn họ chọn bộ phim gần đây nhất, trước khi vào rạp, Thẩm Ôn còn mua bỏng ngô và trà sữa.
Lúc xếp hàng kiểm vé, xung quanh có không ít tình nhân, Hề Mạn và Thẩm Ôn lẫn lộn trong đó, cô bỗng nhiên cảm thấy hai người bọn họ như vậy cũng rất giống tình nhân đang hẹn hò.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Ôn dẫn cô đi xem phim.
Toàn bộ quá trình Hề Mạn chỉ lo suy tư tại sao Thẩm Ôn hôm nay khác thường, phỏng đoán anh có phải muốn cầu hôn cô hay không, phim điện ảnh chiếu cái gì, cô hoàn toàn không biết.
Từ rạp chiếu phim đi ra, khóe miệng cô cao hứng nhếch lên, đánh giá Thẩm Ôn: "Phim này hay quá."
Thẩm Ôn liếc mắt cười nhìn cô một cái, không đưa ra bình luận gì.
Buổi chiều hai người lại đi khu vui chơi, cùng nhau ngồi tàu lượn siêu tốc, chơi vòng xoay ngựa gỗ.
Đợi ánh đèn hoa lệ trong sân khấu sáng lên, Thẩm Ôn dẫn cô ngồi đu quay.
Vòng đu quay chậm rãi lên tới chỗ cao, Hề Mạn lấy từ trong túi xách ra món quà sinh nhật đã sớm chuẩn bị tốt, hai tay đưa cho Thẩm Ôn đối diện: "Anh Ba, sinh nhật vui vẻ!"
Thẩm Ôn nhận lấy, mở hộp gỗ xinh đẹp ra, bên trong là một chiếc móc chìa khóa bằng sứ Thanh Hoa khéo léo tinh xảo.
Trên mảnh sứ trong suốt như ngọc, một cành hoa mai lặng lẽ nở rộ rất có vẻ ngạo tuyết lăng sương.
"Cũng không biết tặng cái gì cho phải, đành chọn cái này, hoa mai phía trên là do em tự mình vẽ."