Đàm Kha không nhúc nhích.
Cô lại cúi đầu xuống, để lộ cái gáy trắng nõn.
Tóc ướt nên trông cô càng gầy hơn.
Yếu ớt, giống như một món đồ sứ dễ vỡ vậy.
Chính vì điều này mà nó càng thu hút những ham muốn đen tối và hèn hạ của con người.
"Không nghe thấy sao?"
Anh mất kiên nhẫn.
Không, không phải mất kiên nhẫn mà là tức giận.
Đàm Kha siết chặt ngón tay, nhưng cô chưa kịp suy nghĩ thì Đàm Đình đã nắm lấy cánh tay cô.
Anh kéo cô vào phòng, làn da vừa ngâm nước nóng rất mỏng manh, chỉ cọ xát trên thảm vài cái đã trở nên đỏ ửng.
Trong phòng tối mịt, tấm rèm dày che khuất ánh sáng ban ngày.
Đàm Kha giống như một con búp bê hỏng bị ném vào khu đất trống, Đàm Đình bước qua người cô và kéo rèm ra, ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào vào cơ thể trần trụi của cô.
Đây là trung tâm thành phố, một nơi vô cùng sầm uất.
Những tòa nhà cao tầng đan xen vào nhau, xung quanh có vô số khách sạn và cao ốc văn phòng.
Rèm cửa bị kéo ra, làm cho mọi thứ trong phòng bị lộ hết ra ngoài.
Chỉ trong chớp mắt, Đàm Kha cảm giác như có vô số cặp mắt đang nhìn chăm chú vào căn phòng này.
Bí mật, tò mò, thú vị.
Mà bộ dạng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của cô hiện rõ trước những ánh nhìn quỷ dị ấy.
——
Cơ thể cô phơi bày dưới ánh nắng gay gắt.
Thứ bị phơi bày theo còn có cảm xúc mà cô không nên có với Đàm Đình, du͙© vọиɠ cấm kỵ.
Xuất phát từ cảm giác xấu hổ của con người, Đàm Kha vô thức muốn che lại.
Cô bất lực nhìn Đàm Đình đang ngồi trên ghế sô pha đối diện, trên mặt không có biểu cảm gì nên trông anh càng đáng sợ hơn.
Môi cô run lên, dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng khi phải thực sự đối mặt, thực sự ở dưới chân Đàm Đình, những tưởng tượng và sự chuẩn bị đó đều trở nên vô nghĩa, chỉ cần một cơn gió thổi qua đã sụp đổ.
"Ba…"
Cô gọi anh, muốn anh mềm lòng, giống như trước đây.
Đàm Đình quay lưng về phía cửa sổ, ánh sáng bên ngoài chiếu vào người anh, nhưng không thể chiếu tới khuôn mặt anh, chỉ để lại một bóng đen xám xịt.
Cảm xúc tích tụ mấy ngày nay cuối cùng cũng đã đạt đến đỉnh điểm, anh ngả người ra sau, cụp mắt nhìn bộ dạng run rẩy của Đàm Kha: "Không phải thích khỏa thân sao? Còn che đậy cái gì?"
Quay video khỏa thân, vểnh mông trần về phía anh.
Anh không nói thì lá gan của cô lại càng lớn hơn.
Đàm Đình châm một điếu thuốc, Đàm Kha nằm bất động trên mặt đất, hơi khuỵu người xuống, che hai tay trước ngực.
Nhưng cánh tay cô quá gầy nên chỉ có thể miễn cưỡng che chắn được nửa bộ ngực, còn mép ngực và đường nét tròn trịa kia vẫn hiện rõ trước mắt anh.
Trong phòng, điếu thuốc giữa ngón tay anh từ từ cháy.
Tóc cô nhỏ nước, trượt xuống theo cơ thể cô, lướt qua lưng, eo và mông rồi rơi xuống mặt đất.
Trên thảm xuất hiện một vệt nước, Đàm Kha cúi đầu, bò về phía trước hai bước, tới chỗ Đàm Đình, nắm lấy ống quần của anh.