Trò Chơi Tiến Hóa

Chương 37: Tiệm trà sữa 5

Editor: L’espoir

*

Châu Duệ đi coi như kịp lúc, bán chỉ còn lại mấy cây quạt điện cuối cùng, hắn thành công cướp được một cây. Mua xong, chạy nhanh về cửa hàng mặc đồng phục, lại biến thân thành người làm công được trời chọn, bắt đầu một ngày làm công ‘tốt đẹp’.

Thời tiết thực sự quá nóng.

Đi bên ngoài, có thể cảm nhận được từng đợt hơi nóng cuộn trong không khí, tựa như đang ở trong phòng tắm hơi.

Cũng bởi vì vậy, nên có rất nhiều người mua đồ uống có đá.

Ba người Vân Hân, Chu Lâm, Châu Duệ bận rộn quay cuồng, hàng người bên ngoài còn xếp hàng dài, một chút cũng không thấy rút lại.

Đồ uống có đá, đá bào, đá viên… Hễ là trong tên có đá, đều sẽ rất được yêu thích.

Chu Lâm hoài nghi cuộc đời, “Có phải hướng đi làm năm đó của tôi không đúng rồi hay không? Sao lại bận rộn như thế này?”

Tại thời điểm này, khách hàng tiếp theo vội vàng hỏi, “Tiệm của các bạn có bán đá không? Có thể bán cho tôi một ít đá đi được không?”

“Hả?” Chu Lâm bị hỏi dại ra, ngây người mới nói, “Thật tiếc quá, không bán đá riêng ạ.”

“Vậy cho tôi ba ly sinh tố đậu xanh, cho nhiều đá!!” Khách hàng đặc biệt nhấn mạnh.

Chu Lâm ngầm hiểu, đặc biệt thêm rất nhiều đá cho vị khách này.

“Cảm ơn bạn nhé!” Khách hàng lấy sinh tố, cũng không mở ra uống, mà dán trực tiếp lên mặt như chườm đá, sau đó vội vàng chạy ra ngoài.

“Chuyện quái gì vậy trời?” Chu Lâm buồn bực.

Không qua cô cũng không có thời gian nghĩ nhiều về chuyện này. Khách hàng tràn vào cửa hàng như thủy triều, mỗi người đều la hét đòi mua đồ uống có đá.

Sau ba tiếng đồng hồ, cuối cùng đã dừng lại.

Tay Chu Lâm điều chế đồ uống như sắp gãy, nằm sấp trên bàn hấp hối, từ đáy lòng cảm khái nói, “Lúc trước tôi không nên ham được uống đồ uống thoải mái, tới nơi này làm việc mà.”

Lại có ba nữ khách vào cửa.

“Một ly trà sữa đá, một ly nước xí muội đá, một ly nước ép dưa hấu lạnh.”

“Vâng, xin chờ một lát ạ.” Châu Duệ kiên trì vị trí công việc của mình, làm việc cần cù và siêng năng.

Chu Lâm nhỏ giọng hỏi, “Bây giờ là giờ làm việc, các bạn không phải đi làm sao?”

Một nữ khách cười nói, “Đi làm chứ, chỉ là khu vực chỗ chúng tôi mất điện, đang gấp rút sửa chữa.”

“Điều hòa không hoạt động, máy tính để bàn tự động tắt máy, ở lại công ty để làm gì? Chi bằng đi ra ngoài mua một thức uống, ngồi điều hòa giải khát.” Một người khác trêu chọc, “Còn nữa nè, chúng tôi sẵn sàng ở lại, nhưng ông chủ thì không. Lỡ như nóng đến say nắng, còn phải quy vào tai nạn lao động.”

Vẻ mặt Chu Lâm càng thêm ai oán.

Cùng một ngày nắng nóng, người ta có lương mua đồ uống, còn mình bận đến mức hận không thể ngã xuống, khoảng cách này…

“Không chỉ chúng tôi, tiểu khu bên cạnh cũng mất điện.” Trước đó, một vị khách nữ nói, “Nghe người ta nói, có một cụ già bật điều hòa ngủ trưa, ngủ đến giữa chừng thì mất điện. Cụ ấy không tỉnh dậy vì nóng, mà ngược lại vì nóng mà ngất xỉu, gia đình vội vàng gọi xe cứu thương.”

“Không chỉ có cụ ấy thôi đâu, còn nữa.” Đồng nghiệp đi cùng xen vào, “Tiểu khu có nhiều người già yếu, có người sức khỏe không tốt, phải dùng máy thở. Sau khi cúp điện, máy thở không hoạt động.”

“Nghe nói người nhà kia cũng gọi điện thoại, xe cứu thương đến tiểu khu, hai nhà tranh nhau giành nhau lên xe, suýt nữa đã đánh nhau.”

Châu Duệ nghe xong, phản ứng đầu tiên là, “Vậy chẳng phải tủ lạnh cũng không hoạt động sao? Thức ăn trong tủ lạnh có bị hỏng không?”

“Hỏng rồi thì biết làm sao được.” Vị khách nữ thở dài, “Cục Điện lực không cung cấp điện, cư dân có thể làm gì?”

“Trước đó còn cam đoan, tất cả mọi người đều tiết kiệm điện, khẳng định rằng có thể vượt qua cửa ải khó khăn. Kết quả mất điện là mất điện, hỏi thì bảo xảy ra vấn đề, đang khẩn trương sửa chữa.”

“Đồ uống của các bạn đây.”

Mỗi vị khách cầm một ly, cười rời khỏi tiệm.

Thế giới quan của Chu Lâm đã được làm mới, “Tình huống lại có thể tệ như vậy sao?”

Vân Hân lắc lắc điện thoại di động, “Tin tức mới nhất, nhiệt độ cao nhất bên ngoài phòng là 45 độ, khu vực mất điện đã có trẻ em ngất xỉu.”

Châu Duệ trầm mặc, thật lâu sau thì thầm một câu, “Đây là muốn ép điên con người ta rồi.”

**

Châu Duệ cho rằng, mình đã biết tình thế trước mắt nghiêm trọng đến cỡ nào. Không ngờ trở lại nhà trọ, mới phát hiện mình vẫn còn đánh giá thấp tình thế.

Xách cây quạt điện về nhà, cắm điện, ngay lập tức ‘xào’ thổi tới. Nhưng thổi tới… Sao toàn là gió nóng không vậy chèn??

Trong phòng vốn dĩ đã ngột ngạt, khi quạt điện thổi qua, cảm giác như toàn bộ hơi nóng đều thổi tới đây. Hơn nữa nhiệt độ cao mang đến cảm giác tức ngực và hụt hơi, cũng không bởi vì bật quạt điện mà giảm bớt một chút.

Châu Duệ vốn đang nằm ở trên giường gắng gượng ép mình ngủ, kết quả bốn mươi phút trôi qua, hắn vẫn tỉnh táo.

“Điên rồi, điên chết mất thôi.”

Không còn cách nào khác, Châu Duệ chỉ có thể bật điều hòa lên.

Không khí mát lạnh thổi thẳng tới, cái nóng bức, nóng nảy lập tức bị xua tan. Chỉ là không vui vẻ vài phút, “Cụp——” đứt cầu dao.

Châu Duệ, “…”

Rất may không phải là khu vực bị mất điện.

Châu Duệ lại bật nguồn điện một lần nữa, lại bật quạt điện lên, cuối cùng ngủ ngon giấc.

Sáng sớm hôm sau, hắn vội vã đi làm vào đầu giờ cao điểm. Trước khi ra khỏi cửa thì bị bà chủ nhà ngăn lại, “Nhận được thông báo, điện lực nói tháng sau bắt đầu tăng tiền điện, số tiền này sẽ tính theo kWh.”

Bà chủ phòng trọ làm một động tác tay.

Gân xanh trên trán Châu Duệ nhảy dựng lên. Động một tí là mất điện, dùng điện điện hơi nhiều một chút là đứt cầu dao, bây giờ hóa đơn tiền điện còn tăng giá… Bọn cướp!

Người thuê nhà không lên tiếng, hoàn toàn không ảnh hưởng đến bà chủ nhà tiếp tục nói, “Cậu biết đấy, điện lực thu tôi bao nhiêu, thì tôi thu các cậu bấy nhiêu. Cậu sắp trễ giờ làm rồi phải không? Nhanh đi, đừng để bị trừ lương.”

Nói xong, bà rời đi.

Bỏ lại Châu Duệ nghiến răng nghiến lợi đứng tại chỗ.

**