Trò Chơi Tiến Hóa

Chương 35: Tiệm trà sữa 3

Editor: L’espoir

*

“Cô đập vỡ cửa kính xe nhà tôi, còn muốn tôi phải cảm ơn cô sao? Con điên!” Người đàn bà tức giận mắng.

“Sao mắt bà chỉ có mỗi chiếc xe vậy?” Chu Lâm không đầy.

“Nếu không thì sao?” Người phụ nữ chống nạnh, “Tôi nói cho cô biết, chiếc xe nhà tôi là mới mua, hơn mười nghìn! Bồi thường tiền, phải bồi thường tiền, gọi cảnh sát!”

Chu Lâm không để ý tới cô ta, “Không cần phiền bà đâu, tôi đã báo cảnh sát rồi.”

“Xem ra không phải con gái ruột thịt, là kẻ buôn người đó.” Vân Hân gật gật đầu, “Từ giờ trở đi, ai cũng đừng hòng rời khỏi đây, ở lại chờ cảnh sát.”

Lúc này người đàn bà mới phát hiện, đứa bé mà Vân Hân đang ôm trong tay là con gái của nhà mình.

Cô ta không dám tin nhìn về phía chồng, “Sao con gái lại ở trong xe?”

“Không biết nữa.” Người chồng bày ra vẻ mặt vô tội.

“Thời tiết hơn 40 độ, cửa sổ xe đóng chặt, cố tình đậu xe ở một góc không người qua lại, không biết?” Chu Lâm hừ lạnh một tiếng.

Tuy rằng người đàn bà cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng vẫn hét lên, “Chúng tôi không có cố ý!”

“Đúng vậy.” Chồng hùa theo gật đầu, “Chỉ là sơ suất nhất thời thôi.”

Chu Lâm nghiêng đầu thương lượng với Vân Hân, “Chắc là không phải cố ý đâu, hay là bỏ đi?”

Vân Hân lắc đầu, “Vẫn phải chờ cảnh sát đến.”

“Cảnh sát đến cũng chẳng trách tôi được.” Người đàn bà cứng miệng, “Nó là con gái của tôi! Không cẩn thận nên không thấy nó, chẳng lẽ còn muốn nhốt chúng tôi lại ư?”

“Khó mà nói chính xác được.” Chu Lâm suy nghĩ một chút rồi nói, “Năm nay ban hành rất nhiều quy định mới, không cho phép làm tổn thương trẻ em, cha mẹ chăm sóc không chu đáo cũng phải chịu trách nhiệm pháp lý.”

“Sao có thể? Cô nói bậy!” Người đàn bà sốt ruột nhảy dựng lên.

Chu Lâm trợn trắng mắt, “Ai rảnh lừa bà? Không tin thì tự lên mạng đi kiểm tra đi. Nghe nói mấy năm gần đây tai nạn ngoài ý muốn gây chết người quá nhiều, về sau sẽ càng thêm coi trọng trẻ vị thành niên dưới mười tám tuổi, mục đích để bảo vệ sự phát triển lành mạnh của chúng.”

“Cái này…” Hai vợ chồng liếc nhau một cái, vẻ mặt có chút bối rối.

Chu Lâm càng nhìn càng cảm thấy không là lạ, cố ý nói, “Nghe nói Cục Cảnh Sát mới nhập một vài máy phát hiện nói dối, độ chính xác trăm phần trăm. Trăm triệu lần không được nói dối, một khi nói dối sẽ bị phát hiện.”

“Không phải con gái ruột, là con gái nuôi, là con gái nuôi được chưa?!!” Người đàn bà vừa sốt ruột vừa sợ hãi, cuối cùng đổi lời.

Ánh mắt chồng có chút né tránh, “Thật sự là ngoài ý muốn mà… Mặc dù tôi đã nghĩ đến việc nhận nuôi thêm một cậu bé, nhưng cho đến bây giờ tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc làm hại con bé… Đó là con gái tôi! Tôi thương nó còn không kịp. Có gì ngon, đồ đẹp, tôi đều mua cho nó.”

Chu Lâm, “…”

Sao không đánh đã khai rồi?

Thật là.

Đúng lúc này, cảnh sát chạy tới, “Ai là người báo cảnh sát?”

“Tôi.” Chu Lâm giơ tay lên, kể những gì đã xảy ra lại một lần nữa.

Cảnh sát nhìn biểu cảm khác lạ của hai vợ chồng, “Chỉ biết cửa sổ xe bị đạp phá, mà không biết đứa bé còn ở trong xe?”

“Lần đầu tiên chúng tôi làm cha mẹ, nên quá bất cẩn thôi.” Người chồng nhịn xuống xúc động muốn chạy trốn, cười làm lành nói.

Người đàn bà hét lên, “Chúng tôi là nhận con nuôi chính thức! Có giấy chứng nhận con nuôi! Chúng tôi luôn đối xử với con bé rất tốt, hôm nay chỉ là sơ suất mà thôi.”

“Có chuyện thì lên Cục Cảnh Sát nói.” Cảnh sát dẫn hai người đi, sau đó tiếp nhận bé gái, ôm vào lòng.

“Đứa bé sẽ như thế nào?” Chu Lâm lưu luyến nhìn.

“Gửi đến nhà phúc lợi, nhà nước sẽ trả tiền nuôi con bé đến năm 18 tuổi.” Cảnh sát giải thích, “Năm nay đã ban hành một quy định mới, chính Bộ Tài chính sẽ tài trợ, trẻ em mất người giám hộ sau này sẽ được chăm sóc tốt, các cô không cần phải lo lắng quá nhiều.”

“Vậy thì tốt rồi.” Chu Lâm thở phào nhẹ nhõm.

Cảnh sát nhìn về phía Vân Hân, “Cô cũng đi theo chúng tôi được chứ?”

“Được.” Vân Hân đáp lại.

Chu Lâm lo lắng, muốn đi theo.

“Gã đàn ông đang nói dối, hắn ta chạy không thoát đâu.” Vân Hân khuyên nhủ, “Một mình Châu Duệ chắc chắn sẽ quán xuyến không xuể, cô trở về trước đi.”

Chu Lâm nghĩ lại thấy cũng đúng, nhìn Vân Hân rời đi cùng cảnh sát.

**

【Chúc mừng người chơi đã giải cứu thành công một nhân loại ở phó bản số 115644 - ‘Sự cố tử vong ngoài ý muốn do ngạt thở trong xe của trẻ em’, đánh giá vượt qua là ‘C’ , phần thưởng điểm thuộc tính: Lực +0.1, thể +0.1.】

Ngoài ý muốn? Đây rõ ràng là mưu sát.

Ý nghĩ vừa mới nổi lên, Vân Hân đột nhiên ý thức được, mưu sát cũng được coi là phó bản.

**

Có thể đây là lần đầu tiên người chồng làm chuyện xấu, vào Cục Cảnh Sát, bị cảnh sát nhìn thẳng hỏi chuyện, chỉ cần hỏi một chút quân lính đã tan rã.

“Lần đầu tiên nhận nuôi, tôi muốn nhận bé trai làm con nuôi, nhưng vợ không chịu, nói con gái mới thân thiết hơn, liếc mắt một cái đã nhìn trúng cô bé kia.”

“Sau đó tôi lại nhắc tới muốn nuôi con trai, vợ nói trong nhà đã có con gái, trẻ con rắc rối quá, không muốn nuôi đứa thứ hai.”

“Buổi trưa hôm đó, không biết chuyện gì xảy ra, trong đầu luôn có một ý nghĩ xoay quanh—— nếu không có đứa con gái này, chúng tôi có thể nhận nuôi một đứa con trai lần nữa. Cho nên tôi mới…”

Lời sau hắn không nói tiếp nữa, nhưng những người khác nghe hiểu.