Kim Chủ Bảo Bối Đừng Nóng Giận

Chương 3: Không ngừng xoa nắn chồi thịt cứng rắn

Ngón giữa và ngón áp út mạnh mẽ của người đàn ông từ đầu đến cuối không ngừng xoa nắn chồi thịt cứng rắn, giống như đút mèo con, từng chút từng chút lấp đầy cơ thể mẫn cảm này.

“Ưm, ưʍ... Đủ rồi, ha ha...”

Mặt Đỗ Yên càng lúc càng đỏ, dưới sự đùa giỡn của ngón tay anh, toàn thân cô run rẩy đạt tới cao trào.

Cô gái như mất sức ngã vào vòng tay dịu dàng, đôi mắt thất thần, chỉ còn lại tiểu huyệt đang ngập ngừng đóng mở, nhiều mật dịch chen chúc chảy ra.

Sau khi sảng khoái, tiếng chuông báo động trong lòng rốt cục cũng bắt đầu vang lên, nhưng mà Tạ Kinh Ý căn bản không cho cô cơ hội hối hận, thừa dịp cô đắm chìm trong dư vị, anh đỡ dươиɠ ѵậŧ nóng nhét vào giữa hai chân cô, ý đồ muốn dựa mật dịch đang chảy mà đẩy dươиɠ ѵậŧ vào đến cùng.

Cũng không hiểu rốt cuộc là anh đánh giá thấp kích thước của mình hay là đánh giá quá cao sức chịu đựng của cô, qυყ đầυ mới đút vào được một nửa, anh liền cảm thấy không thể nhúc nhích, thịt mềm bên trong vừa chặt vừa biết hút, xoắn qυყ đầυ mẫn cảm ướt sũng và cắn vài miếng.

Một cảm giác nóng bỏng như dòng điện đột nhiên lan khắp toàn thân, hai hàm răng của Tạ Kinh Ý dần dần nghiến chặt lại.

“Sao lại chặt như vậy, thả lỏng một chút.”

Trong giọng nói của Tạ Kinh Ý hàm chứa du͙© vọиɠ sâu xa, giọng điệu bình thản dụ dỗ con thỏ nhỏ dưới thân.

Một bên thì anh vuốt ve những điểm mẫn cảm trên người Đỗ Yên để an ủi, một bên hung hăng khắc chế du͙© vọиɠ xâm nhập vào trong cơ thể cô, thong thả đưa chính mình vào trong thân thể cô.

Cánh tay trắng nõn của Đỗ Yên bất lực ôm lấy vai và cổ anh, ngẩng đầu lên khóc lóc kêu rên.

“A... Nhẹ hơn một chút, nhiều quá, nhiều quá... Ưm a, ăn không nổi...”

Giọng Tạ Kinh Ý khàn khàn: “Ăn được, nhịn một chút.”

Âm đế tao nhã bị anh nắm trong tay đùa giỡn không ngừng, anh nhẹ nhàng bóp rồi từ từ xoắn rồi lại ngoáy, động tác của anh rất dữ dội giống như muốn đưa cô lên cao trào ngoài cơ thể một lần nữa.

Nó sắp thối rữa. Chỗ mẫn cảm trên người vẫn bị bàn tay to thô kệch của người đàn ông sờ không ngừng, cảm giác ngứa ngáy trên đốt sống đuôi theo cột sống điên cuồng chạy lên trên, khiến cả người cô mềm nhũn ra không đứng dậy được, thiếu chút nữa chống đỡ không nổi thân thể muốn nằm sấp xuống.

Điều khủng khϊếp hơn là thịt dày và cứng của người đàn ông đang mạnh mẽ chen vào bên trong.

Rõ ràng nhìn ra được cô rất khó ăn lại còn muốn nhét vào bên trong.

Anh nhét dươиɠ ѵậŧ vào đầy miệng tiểu huyệt, và ngay khi anh di chuyển, anh va chạm mạnh vào bức tường thịt mềm mại, vừa đau vừa sảng khoái, khiến Đỗ Yên phải rêи ɾỉ bằng hốc mắt đỏ lừ.