Kim Chủ Bảo Bối Đừng Nóng Giận

Chương 2: Đỗ Yên theo bản năng ưỡn thắt lưng, nâng hông thẳng tắp đưa vào tay Tạ Kinh Ý

Đỗ Yên đã cố gắng gạt qua sự rối rắm trong lòng rằng người đàn ông lên giường với cô chính là ông chủ lớn của cô, sức hấp dẫn nam tính của Tạ Kinh Ý thật sự là quá mạnh mẽ, hiện tại cô chỉ muốn dây dưa với thân thể của người đàn ông ưu tú này, để anh hung hăng lấp đầy thân thể mình.

“Vậy thì vào từ phía sau? Em không cần phải nhìn thấy nó, cũng không cần phải tắt đèn.”

Hả? Logic của tên cướp này là gì vậy?

Đầu óc của Đỗ Yên còn chưa phản ứng, một giây sau lại bị Tạ Kinh Ý trực tiếp ôm eo xoay người cô lại, “Quay người lại, quỳ xuống nằm sấp.”

Anh đứng dậy, nhanh chóng cởϊ qυầи áo trên người mình, rồi mang bαo ©αo sυ vào dươиɠ ѵậŧ đã sớm cương cứng.

Sau khi chuẩn bị xong, Tạ Kinh Ý một lần nữa cúi người xuống, thân hình người đàn ông rộng lớn bao lấy toàn bộ thân thể mềm mại run rẩy của Đỗ Yên trong sự khống chế của anh.

Cởϊ qυầи đùi cùng với qυầи ɭóŧ của cô đến đầu gối cong của cô, tay Tạ Kinh Ý liền theo bụng cô mà lướt xuống, bắt đầu thăm dò điểm mẫn cảm của cô.

Lột bỏ lôиɠ ʍυ cùng hai miếng sò trắng mềm đầy đặn, ngón tay xa lạ tìm kiếm chỗ bí ẩn lồi lên trong nơi riêng tư ấy.

“Ưʍ... Ngứa quá, đừng sờ nữa...”

Lực tay nhẹ nhàng của Tạ Kinh Ý đối với Đỗ Yên mà nói tựa như đang làm cô cảm thấy ngứa ngáy, cô gái vốn mẫn cảm, bị anh sờ một hồi liền run rẩy toàn thân, buộc phải nhẹ giọng cầu xin anh dừng lại.

Tạ Kinh Ý đương nhiên không dừng lại, ngón tay chai sần của anh không để ý sự kháng cự của cô mà xoa xoa, rất nhanh liền nhấn lên chỗ kỳ diệu nhô lên kia.

Cảm giác ngứa ngáy bên ngoài lập tức biến thành tê dại chảy trong người cô đánh thẳng vào đại não cô, Đỗ Yên lại bị anh bế lên không ngừng rêи ɾỉ, đuôi mắt đỏ lên, giọng nói động tình, quyến rũ giống như một con mèo con động tình.

“Ưm ưm, thoải mái... Thật thoải mái, còn muốn...”

“Dùng sức thêm một chút... A...”

Bị ảnh hưởng bởi du͙© vọиɠ, Đỗ Yên theo bản năng ưỡn thắt lưng, nâng hông thẳng tắp đưa vào tay Tạ Kinh Ý, thuận tiện để cho anh trêu chọc cái miệng nhỏ bé tham ăn phía dưới, đút cho nó ăn no.

Hoa tâm cuồn cuộn không ngừng chảy ra mật dịch ấm áp, chịu lực tác dụng làm nó tích tụ rồi nhỏ xuống, từ cửa huyệt đỏ tươi kéo ra một sợi bạc run rẩy mỏng nhẹ.

Chất lỏng ùng ục chảy ra ngoài, càng lúc càng nhiều, bị vắt ra khỏi nơi không cầm giữ được, rơi xuống ga giường.