Trong vòng chưa đầy mười phút, công thủ đổi vị trí! Lần này đổi thành Lý Hồng Đồ ngượng ngùng ngồi ở trên giường lớn, Lý Tiểu Nhã ở bên cạnh soi sáng cho ông ấy.
“Cha, trước đây con gái sai rồi, quá ít quan tâm đến cha, con hiểu cả, đàn ông đã lâu không sinh hoạt tìиɧ ɖu͙© hoặc là... hoặc là thủ da^ʍ, kỳ thực đều không tốt đối với cơ thể, dễ dàng gây tắc tinh, con là lo lắng cho sức khoẻ của cha đó!”
Trên khuôn mặt của Lý Tiểu Nhã tràn đầy chân thành, kỹ năng diễn xuất của cô vượt qua Lý Hồng Đồ mấy con phố, những lời chính trực mà cô nói thực ra chỉ là tò mò về đời sống tìиɧ ɖu͙© riêng tư của cha cô.
Vẻ mặt Lý Hồng Đồ thẹn thùng, trong lòng phiền muộn, vừa rồi chỉ là muốn an ủi con gái, lại không nghĩ cô bắt được “trọng điểm” trong lời nói của mình.
“Cục cưng... cái này... không có gì để nói cả... chuyện cứ vậy thôi.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Tiểu Nhã nghiêm nghị, lạnh như băng.
“Lý Hồng Đồ, thái độ của cha có vấn đề. Cái gì gọi là chuyện cứ thế? Nó liên quan mật thiết đến sức khỏe của cha. Cha... Cha nhất định phải nghiêm túc nói ra sự thật.”
Trong nhiều năm, Lý Tiểu Nhã là một con mèo hoang không biết đường về nhà, nhưng trong chuyện này đã trở thành chiếc áo bông nhỏ quan tâm của cha mình.
Lý Hồng Đồ chân chính là thê nô của con gái, ông ấy biết mục đích của con gái mình không đơn giản như những gì cô nói, nhưng sự quan tâm hiếm có này thực sự khiến ông hơi đắc ý.
Khi một người cha đối mặt với con gái của mình, tùy tiện chút cũng có là sao…
Bàn tay to xoa xoa mặt, cũng không thèm đếm xỉa chút ý tứ gì nữa.
“Vậy con muốn biết cái gì... cứ hỏi, ba nhất định sẽ ăn ngay nói thật.”
Lý Tiểu Nhã vui vẻ ra mặt, ôm cánh tay của cha mình, kéo cơ thể tàn phế hôn lên mặt ông ấy một cái.
“Ha ha, đúng rồi, cha ngoan lắm, con cũng đang nghĩ đến sức khỏe của cha.”
Lý Hồng Đồ liếc cô một cái, tuy rằng không nói gì, nhưng ẩn ý rõ ràng thầm nghĩ cha tin lời nói xằng của con chắc!
Lý Tiểu Nhã cũng hơi chột dạ, nhưng không sao, chỉ cần cha sẵn sàng nói chuyện để có thể thỏa mãn trí tò mò của mình là được rồi.
“Cha, vậy bình thường cha giải quyết một mình, có phải với người con gái khác ... Hay là dùng tiền giải quyết...”
Lý Hồng Đồ không chút nghĩ ngợi lắc đầu.
Đáp án này khiến Lý Tiểu Nhã khá khó tin, bình thường cha không phải là một người đàn ông nhạt nhẽo truyền thống, hơn nữa ông ấy cũng có một số hoạt động xã hội, được chứng kiến thế giới phồn hoa này, với lại cũng đã mấy chục năm rồi, biết cha sẽ không lừa dối mình, nhưng cô không thể không xác nhận lại lần nữa.
“Nhiều năm như vậy, không có một lần?”
Lý Hồng Đồ ai oán nhìn con gái, hiển nhiên không hài lòng với sự hoài nghi của cô, nhưng ông ấy vẫn không có tâm trạng nói chuyện, chỉ có thể gật đầu.
Trái tim của Lý Tiểu Nhã cảm động, nhưng một mối nghi ngờ lớn hơn lại xuất hiện.