Vai Chính Chỉ Muốn Yêu Đương

Chương 11:

Tiếp theo, hai hàng vệ sĩ mặc vest bắt đầu đi vào, người dẫn chương trình trên bục dừng lại, sự nhiệt tình của tất cả Huyết Tộc bị sự cố này cắt ngang, người dẫn chương trình bắt đầu tuyên bố để mọi người giải tán, theo vệ sĩ rời khỏi đây, người của Hội thợ săn Huyết Tộc đã đến.

Phòng đấu giá như một tổ ong bị chọc vỡ, ồn ào nhốn nháo đến mức gần giống như hiện trường dọn rác.

"Chết tiệt, đang làm cái trò gì vậy?"

"Thật là xúi quẩy, mau đi thôi, mẹ nó…"

"Làm ăn kiểu gì vậy không biết!"

Các Huyết Tộc vừa rời đi vừa chửi bới.

"Đi thôi." Dịch Thần Dạ đứng dậy, Lan Tùy cũng đứng dậy theo.

Không có gì lạ khi mấy Huyết Tộc này vừa nghe đến Hội thợ săn lại rời đi nhanh như thế, từng người từng người, tất cả đều là những kẻ khó chơi, mọi người chỉ đến tham gia một buổi đấu giá, không muốn rước hoạ vào thân!!

Sau một hồi hỗn loạn, căn phòng trở nên im ắng. Ánh sáng lờ mờ len lỏi qua rèm cửa sổ che kín, vài người trong phòng đang ngồi hoặc đứng. Lan Tùy đứng sau Dịch Thần Dạ, đã tháo mặt nạ, cúi đầu lau chùi mắt kính rồi đeo lại lên sống mũi.

"Rốt cuộc là ai đã tiết lộ tin tức?" Một người trầm giọng nói: "Đến đúng lúc quá."

Dịch Thần Dạ cầm một bộ bài trên tay, thong thả tung từng quân bài lên cao, bộ dạng chuyện này không liên quan gì đến hắn.

"Chuyện này không thể bỏ qua! Nhất định là những con người đến đây hôm nay!"

"Mẹ kiếp!" Huyết tộc này đã lâu không bị truy đuổi thảm hại như vậy, đám người của Hội Thợ săn rõ ràng đã có chuẩn bị, không phải là kế hoạch có thể triển khai trong một sớm một chiều.

Bây giờ cần có người chịu đựng cơn thịnh nộ của mấy Huyết Tộc này.

Trình Cảnh ngồi trên ghế sofa đơn ở phía bên kia, nhai kẹo cao su, huýt sáo một tiếng, lười biếng nói: "Vậy thì cứ gϊếŧ hết những người đó đi, hút cạn máu của họ, coi như là sự đóng góp cuối cùng, À từ từ... quản gia của Dịch tổng thì… chắc là loại anh ấy ra đi."

"Tên đó cũng là con người?"

Trình Cảnh: "Ừm."

"Dịch tổng, anh nghĩ sao?"

Động tác tung bài của Dịch Thần Dạ hơi khựng lại: "Tôi sao? Tuỳ ý đi."

Áp lực lập tức đổ dồn lên Lan Tùy, bầu không khí bỗng trở nên căng thẳng.

Căn phòng tối mịt, những người có mặt đều là Huyết Tộc, chỉ có Lan Tùy là con người - anh bị Dịch Thần Dạ lôi đến đây.

Những con người khác đang ở phòng bên cạnh.

Lan Tùy cụp mắt nhìn Dịch Thần Dạ, lời nói của Dịch Thần Dạ có nghĩa là hắn không có ý kiến gì với kết quả mà đám Huyết Tộc kia vừa thảo luận.

Dịch Thần Dạ muốn giữ anh lại.

Cuối cùng Lan Tùy cũng biết chuyện này không ổn ở chỗ nào.

Chỗ này khác với nguyên tác, hôm nay Dịch Thần Dạ đưa anh đến buổi đấu giá, rõ ràng là vẫn còn nhớ chuyện anh phản bội, giờ đây đang muốn trừng phạt anh.

Anh khẽ nhếch môi.

Anh bị chọc tức rồi đấy!

Lúc này đương nhiên là Lan Tuỳ nhìn ra được, anh đã bị Dịch Thần Dạ gài bẫy.

Khi còn là hệ thống, Lan Tùy không có gì theo đuổi, mọi việc đều tùy duyên, tuy không phải là động vật ăn cỏ tính tình tốt, nhưng cũng có thể coi là sống theo chủ nghĩa Phật giáo, làm người rồi anh cũng chỉ muốn được an nhàn nghỉ dưỡng, nhưng mà hết lần này tới lần khác… nhiệm vụ lại cực kỳ... kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ mất mạng.

Dịch Thần Dạ nghiêng đầu chống cằm, liếc nhìn anh.

Lan Tùy hơi cúi người, đôi mắt sau tròng kính bình tĩnh nhìn thẳng vào Dịch Thần Dạ.

Dịch Thần Dạ cong môi, dùng khẩu hình miệng, không tiếng động nói: "Cầu xin tôi".

Lan Tùy thu hồi tầm mắt.

Mấy ngày vừa qua Dịch Thần Dạ luôn ngoan ngoãn như một con mèo nhà, khiến thần kinh của anh thả lỏng, nhưng bản chất bên trong quả nhiên vẫn xấu xa.

Lan Tùy suy nghĩ, anh nhất định phải giữ cho lý trí tỉnh táo, không được hoảng sợ.

Ở chung phòng với một nhóm Huyết Tộc, giống như một con cừu non ở trong hang sói vậy.

"Người tiết lộ tin tức, không nhất thiết phải là con người." Lan Tùy nói: "Biết đâu lại là Huyết Tộc thù địch với mọi người thì sao."

Anh nhún vai: "Dù sao thì quan hệ giữa các Huyết Tộc rất phức tạp đúng chứ, một hai câu cũng không nói rõ được."

Lời nói này của anh khiến các Huyết Tộc đối diện quay sang nhìn nhau, trong mắt ẩn chứa sự nghi ngờ.

Bức tường tin tưởng giữa Huyết Tộc yếu ớt hơn con người rất nhiều.

Chuyện gây chiến ly gián, chuyến hướng mục tiêu như thế này, Lan Tùy anh cũng biết đấy nhé.

"Gϊếŧ nhiều người như vậy, đến lúc đó sẽ liên lụy không ít Huyết Tộc đâu, hơn nữa, tiết lộ về buổi đấu giá hôm nay đối với chúng tôi không có chút lợi ích nào." Lan Tùy tiếp tục nói.

"Biết đâu, trong số người của các anh có gián điệp cố ý tiếp cận thì sao." Một Huyết Tộc nói.

Lan Tùy nhìn sang, là một người phụ nữ tóc dài ngang eo, làn da trắng nõn, thân hình tuyệt đẹp toát lên vẻ khiêu gợi hấp dẫn, cô ta khoanh tay trước ngực, dựa vào chiếc bàn bên cạnh, nhìn Lan Tùy bằng ánh mắt có phần quyến rũ.

"Nhưng không có bằng chứng nào chỉ ra điều đó." Lan Tùy nói: "Đây chỉ là suy đoán, hơn nữa khi mọi người mang theo con người đến đây thì hẳn đã điều tra lý lịch rồi đúng chứ. Bây giờ gϊếŧ bọn họ, ngoài việc mọi người có thể xả được cơn tức này ra thì không có lợi ích gì, ngược lại có thể gây ra rất nhiều bất lợi cho mọi người. Ai cũng có thể nhận ra được, mâu thuẫn nội bộ của Huyết Tộc có khả năng dẫn đến việc tố cáo này hơn."