Sau Lần Say Rượu

Chương 14

Côn ŧᏂịŧ của Bạch Học Dân ra sức đâm thọc vào cuống họng khít chặt của Quan Tiểu Nguyệt, eo của anh liên tục nâng lên, côn ŧᏂịŧ được một nơi ấm áp chặt chẽ bao quanh khiến anh thoải mái đến mức càng đâm rút mạnh hơn.

"Ưm ưʍ..." Quan Tiểu Nguyệt chăm chú nhìn anh rể, cô luôn lo lắng anh rể sẽ đột nhiên tỉnh lại, sự căng thẳng sợ hãi này khiến cô càng thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn, dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra khỏi tiểu huyệt rồi chảy xuống giường.

Cô thích côn ŧᏂịŧ của anh rể quá, bên dưới cũng muốn bị côn ŧᏂịŧ của anh rể thao.

Bạch Học Dân thấy giấc mộng xuân này quá chân thật, côn ŧᏂịŧ của anh mất khống chế dốc sức đâm rút.

Trong mơ miệng người phụ nữ đó vừa ướt vừa ấm khiến côn ŧᏂịŧ của anh cứng ngắc, anh tăng tốc nhanh hơn, côn ŧᏂịŧ cũng dồn sức rút nhanh đâm mạnh.

Có lẽ do cảm nhận được người phụ nữ trong mơ cứ thế chịu đựng, còn liên tục liếʍ qυყ đầυ của mình nên anh bèn mắng: "Chậc... da^ʍ quá..."

Quan Tiểu Nguyệt sợ đến mức cuống họng thắt chặt, may mà anh rể chỉ đang nói mớ, cô tiếp tục phục vụ côn ŧᏂịŧ đang ra vào trong cái miệng dâʍ đãиɠ của mình.

Qυყ đầυ của Bạch Học Dân liên tục đâm vào, ma sát trong miệng Quan Tiểu Nguyệt, miệng của cô vừa mỏi vừa tê nhưng tay cô lại vuốt nhanh hơn: "Ưʍ..."

"Shh... đệch..." Bạch Học Dân cắn răng, động tác càng lúc càng dữ dội, anh thấy người phụ nữ trong mơ là một yêu tinh, dù anh không thấy rõ mặt cô nhưng cô khiến anh sướиɠ kinh khủng, giờ anh chỉ muốn thao chết người phụ nữ dâʍ đãиɠ đang ra sức phục vụ côn ŧᏂịŧ của mình.

"Ưʍ... nhanh... ưʍ..." Đầu Quan Tiểu Nguyệt bị đè xuống thấp hơn, miệng của cô bị côn ŧᏂịŧ thô đen dữ tợn nhồi đầy, không thể nói được nữa, cô cảm nhận được côn ŧᏂịŧ của anh rể đang làm như muốn đâm thủng cổ họng của mình, cổ họng lồi lên hình dáng của côn ŧᏂịŧ.

Cảm giác này thật là kỳ diệu.

Trong mơ Bạch Học Dân dần mất khống chế, côn ŧᏂịŧ tăng tốc ra vào trong miệng Quan Tiểu Nguyệt, càng lúc càng đâm mạnh hơn: "A..."

Quan Tiểu Nguyệt bị làm cho trợn trắng mắt, cô không biết côn ŧᏂịŧ của anh rể đã ra vào bao lâu, cảm thấy thời gian như ngừng lại: "Ưʍ... không, sâu quá..."

Côn ŧᏂịŧ của Bạch Học Dân rất sướиɠ, nó giật giật, lỗ niệu đạo chảy ra nhiều chất lỏng hơn.

Muốn bắn.

"A..." Theo tiếng gầm nhẹ của Bạch Học Dân, côn ŧᏂịŧ bắn ra một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi vào cuống họng của Quan Tiểu Nguyệt.

"Ưʍ..." Miệng Quan Tiểu Nguyệt vừa tê vừa mỏi, đôi môi đỏ bừng, trong miệng cô bị bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, nó rất nóng, mùi vị cũng rất mới lạ...

Lúc cô còn đang do dự có nên nuốt nó hay không thì cô đã nuốt xuống theo bản năng rồi.

"Thoải mái quá." Cơ thể căng cứng của Quan Tiểu Nguyệt xụi lơ, không biết dây thần kinh vẫn bị kéo căng nãy giờ đã đứt hay là bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng của anh rể làm cho tan chảy, cô ngồi dưới sàn nhà, cẩn thận nhấm nháp tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngon lành của anh rể.

Sau khi nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng thì cô lại lè lưỡi liếʍ sạch chất lỏng còn dính trên côn ŧᏂịŧ.

Thấy chị gái sắp về, Quan Tiểu Nguyệt vội vàng đắp chăn cho anh rể rồi chạy về phòng, kích động đến mức run chân suýt ngã.