Quan Tiểu Nguyệt bất giác liếʍ môi, một giây sau cô cúi đầu liếʍ côn ŧᏂịŧ tím bầm của anh rể mình, có hơi tanh nhưng ngập tràn mùi đàn ông, cô thấy thích nên càng to gan hơn.
Chẳng bao lâu sau côn ŧᏂịŧ đầy gân đã dính đầy nước bọt của Quan Tiểu Nguyệt và nó càng lúc càng cứng hơn dưới cái lưỡi mềm mại trơn ướt của cô.
Lông rậm đâm vào mặt Quan Tiểu Nguyệt khiến cô không thể mở mắt, thấy vậy cô bèn nhắm mắt lại luôn để có thể cảm nhận mùi vị của côn ŧᏂịŧ một cách tốt nhất.
"A... shh..." Bạch Học Dân đang có một giấc mộng xuân, trong mơ có một người phụ nữ dịu dàng vuốt ve côn ŧᏂịŧ của anh, anh không thấy rõ hình dáng của người phụ nữ nhưng vẫn thoải mái đến mức lỗ chân lông nở ra, côn ŧᏂịŧ cương cứng, nổi đầy gân xanh.
Quan Tiểu Nguyệt cứng người, cô cẩn thận quan sát, thấy anh rể không tỉnh mà giống như đang nằm mơ thì mới yên tâm làm tiếp, trong lòng tự nhiên thấy hơi ngọt ngào, cô càng liếʍ càng cảm thấy tò mò, một tay nắm gốc côn ŧᏂịŧ, tay còn lại khẽ xoa bóp hai quả tinh hoàn của anh rể, cô chổng mông quỳ giữa hai chân anh, tay nhỏ cầm côn ŧᏂịŧ vuốt lên vuốt xuống.
Khác với gốc côn ŧᏂịŧ màu tím sẫm, quanh lỗ niệu đạo của anh rể có màu hồng nhạt, qυყ đầυ to như đầu nấm khiến người ta bất giác nuốt nước bọt, Quan Tiểu Nguyệt cẩn thận cầm côn ŧᏂịŧ nóng hổi của anh rể, lè lưỡi liếʍ lỗ niệu đạo trên qυყ đầυ.
"Ưʍ..." Cuối cùng Quan Tiểu Nguyệt cũng ngậm côn ŧᏂịŧ của anh rể vào miệng, nó thô to y như đêm hôm đó.
Không, nó còn to hơn đêm đó nữa, theo bản năng cô lè lưỡi ra liếʍ quanh qυყ đầυ và từng tấc da thịt, với Quan Tiểu Nguyệt thì bất kỳ chỗ nào trên côn ŧᏂịŧ của anh rể cũng đẹp và ngon như nhau, kéo cô sa vào hố dục.
Côn ŧᏂịŧ tím bầm dữ tợn bị Quan Tiểu Nguyệt liếʍ cắn như ăn kẹo que, tốc độ càng lúc càng nhanh.
"A..." Trong lúc ngủ mơ, Bạch Học Dân khẽ rên.
Quan Tiểu Nguyệt chợt thấy trong miệng ướŧ áŧ, môi cô vừa tách ra khoảng một ngón tay thì côn ŧᏂịŧ của anh rể đã phun một đống chất lỏng lên miệng cô: "Ưʍ..."
Bạch Học Dân làm sao mà ngờ được người phụ nữ trong mơ lại là cô em vợ của mình, Quan Tiểu Nguyệt có một khuôn mặt ngây thơ nhưng lại làm ra những hành động cực kỳ dâʍ đãиɠ, cô tham lam ăn côn ŧᏂịŧ của anh khiến nó hưng phấn phun nước.
Quan Tiểu Nguyệt há to miệng nuốt côn ŧᏂịŧ của anh rể, cô làm theo động tác của anh rể trong đêm hôm đó, đầu ngụp lặn nuốt nhả côn ŧᏂịŧ.
Đột nhiên có một bàn tay ấm áp đè đầu cô xuống, Quan Tiểu Nguyệt nghĩ anh rể đã tỉnh rồi, sợ đến mức khựng lại, nhưng hai mắt anh rể vẫn nhắm nghiền, lúc cau mày lúc giãn ra, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ trầm khàn: "Ưʍ... thoải mái quá..."
L*иg ngực Bạch Học Dân phập phồng, bàn tay to vẫn đang đè đầu Quan Tiểu Nguyệt, côn ŧᏂịŧ ra sức đâm rút trong miệng cô.
"Ưʍ..." Quan Tiểu Nguyệt bị anh rể đè đầu xuống, chỉ có thể mặc anh rể ra vào trong miệng mình, trong lòng lại rất đắc ý.
Không quan tâm anh rể đang mơ gì, côn ŧᏂịŧ của anh ấy bị mình trêu chọc đến mức cứng ngắc đã nói lên rằng anh rể có hứng thú với cơ thể mình.
Quan Tiểu Nguyệt không những không giãy giụa mà còn mở to miệng mình ra, đầu lưỡi linh hoạt liên tục liếʍ láp côn ŧᏂịŧ, ra sức phối hợp với tần suất đâm rút của anh rể.