**Mặc Mặc: Cảm ơn bạn mi nghi đã đề cử truyện nhé!
Đã bắn tinh một lần, mặc dù còn không chưa rút ra từ trong cơ thể nàng, nhưng Hoàng Đế cũng không nóng lòng mở ra trận "Chiến sự" tiếp theo.
Thừa dịp Khang Ngọc Nghi ngây người, hắn phủ lên môi anh đào đỏ tươi óng ánh của nàng, tỉ mỉ thưởng thức hồi lâu.
Thậm chí dùng đầu lưỡi cạy mở hàm răng trắng noãn của nàng, thăm dò cái lưỡi đinh hương non mềm, hấp thu dịch thể trong miệng.
Sau một lúc triền miên môi lưỡi, lúc buông ra còn cuốn theo sợi tơ bạc rất là da^ʍ mỹ mập mờ.
Hàm răng Khang Ngọc Nghi cắn cắn môi dưới, trong đầu lộn xộn một đoàn.
Vừa bắt đầu lúc bị Tần vương phi chọn trúng rồi sắp xếp làm nha đầu thông phòng cho thế tử điện hạ, nàng vừa nghe đám ma ma dạy "Vỡ lòng", vừa tưởng tượng tình cảnh mình cùng thế tử giao hợp...
Mà khi đó dù sao cũng chỉ là tiểu cô nương mười lăm mười sáu tuổi, chỉ mới nghĩ tới cũng đủ để làm cho nàng ngượng ngùng đến đỏ bừng cả khuôn mặt rồi.
Về sau chuyển vào Đông viện của thế tử, nàng không phải là không có thử tới gần qua... Thậm chí câu dẫn hắn.
Nhưng khuôn mặt thế tử điện hạ lạnh lùng như băng sương, một đôi mắt sắc bén hung hăng như chim ưng, trực tiếp dọa nàng sợ tới mức lui về phía sau mấy bước.
Thậm chí cũng không dám chủ động xuất hiện trước mắt hắn nữa.
Đối lập với tất cả hành động của hắn trên người nàng tối nay, những thủ đoạn câu dẫn lúc trước của nàng quả thực chẳng thể so nổi...
Không đợi Khang Ngọc Nghi suy nghĩ lại, đã ngã thẳng vào trong một cái ôm ấp cực nóng dày đặc.
Nàng vô thức lên tiếng kinh hô, bộ ngực cao ngất đẫy đà bởi vì lòng tràn đầy lo lắng mà hơi hơi phập phồng lên xuống.
Bàn tay to của Hoàng Đế đột nhiên cầm lấy bầu vυ' sung mãn mượt mà của nàng bắt đầu nắn bóp.
Hắn cao lớn, tay cũng rất to, hai cánh tay đều vừa vặn nắm lấy hai bên ngực sữa đầy đặn mượt mà của Khang Ngọc Nghi.
Ngón tay cái có cái không khẽ vuốt vuốt trên thịt vυ' mềm mại trắng nõn của Khang Ngọc Nghi, cảm thụ được xúc cảm của làn da ngọc ngà, trắng nõn mịn màng.
Nhưng Khang Ngọc Nghi lại cảm giác là lạ, rất không quen .
Hoàng Đế quanh năm tập võ, trên tay phủ một tầng vết chai không tính là mỏng, khiến cho núʍ ѵú nàng ngứa ngứa.
Cùng với, đầu quả tim sinh ra một hồi cảm giác tê dại như có như không.
Mật huyệt vẫn đang bị vật lớn chiếm lĩnh, hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nước xuân tuôn ra từng đợt từng đợt, tưới ở trên bộ lông thô cứng của hắn...
Một đầu tóc đen của Khang Ngọc Nghi cứ như vậy lộn xộn xõa tung, càng lộ ra vẻ xinh xắn lanh lợi của nàng, còn cả da ngọc trắng nõn, hai con mắt long lanh, môi anh đào căng bóng hồng nhuận phơn phớt, câu người đến không dời được mắt.
Hoàng Đế nhìn qua, quả tim bắt đầu khẽ run, không chỉ có đến từ tìиɧ ɖu͙©, mà là...
Nhưng hắn rất nhanh đè xuống tâm tình phức tạp này, rất sát phong cảnh mà trêu đùa: "Tiểu da^ʍ phụ, hôm nay sao đần độn vậy? Bình thường không phải ước gì từng giây từng phút quấn ở trên thân trẫm, muốn ép khô toàn bộ long tinh của trẫm sao?"
Khang Ngọc Nghi nghe xong chỉ cảm thấy sấm sét giữa trời quang.
Trẫm? Thế tử điện hạ bây giờ trở thành Hoàng Đế rồi hả?
Khang Ngọc Nghi lại rất vô tội chớp chớp con mắt hạnh ướt sũng, hậm hực thầm nghĩ.
Quý phi nương nương nguyên bản này lại là một kẻ quyến rũ quấn người hay sao?
Hơn nữa nghe xong lời khó nghe thô tục này của hắn, cảm giác giống như trong lòng bị chặn một đoàn bông, có một cảm giác tức giận lên không được xuống cũng không xonng, cực kỳ khó chịu.
Nhưng mà, nàng cũng không phải quý phi nguyên bản, liên quan gì đến nàng?
Vì vậy, có gì mà uất ức chứ?
Khang Ngọc Nghi bình tĩnh lại trong nháy mắt.
Hoàng Đế thấy nàng vẫn là bộ dáng ngu ngơ, muốn rút dươиɠ ѵậŧ chôn ở trong huyệt nàng ra, nhưng hoa huyệt ẩm ướt mềm mềm này rất câu người, gắt gao mυ'ŧ lấy không tha.
Vì vậy, Hoàng Đế đưa tay lật thân mình mềm mại trắng nõn nở nang không tỳ vết của nàng lại, làm cho lưng eo mảnh khảnh của nàng dán chặt l*иg ngực lửa nóng cảu hắn.
Bởi vì thay đổi phương hướng, dươиɠ ѵậŧ to lớn chôn sâu ở trong mật huyệt Khang Ngọc Nghi cũng xoay một vòng ở bên trong, phát ra tiếng "Nhép nhép...".
Hoàng Đế cúi đầu ngậm lấy vành tai mềm mướt như châu ngọc của nàng, một tay vòng xuống bộ ngực nàng, vẫn không quên dùng đầu ngón tay thô ráp trêu chọc núʍ ѵú sưng đỏ đã cứng rắn.
Tay kia phủ lên chỗ giao hợp đã đầm đìa ánh nước, tiếp tục vỗ về chơi đùa xoa nắn lấy đài hoa nhỏ bé đáng thương của nàng.
"A..." Khang Ngọc Nghi nhịn không được rêи ɾỉ ra tiếng, cả người nàng bị cảm giác tê dại bao trùm, dưới ngón chân kéo căng.
Cái tư thế này làm Khang Ngọc Nghi có thể trông thấy rất rõ ràng đồ vật cực lớn màu tím nhạt bị hoa huyệt ẩm ướt sũng nước của nàng ngậm lấy như thế nào.
Sau khi Hoàng Đế rất có tính nhẫn nại yêu thương hai cái lỗ tai nhỏ tinh xảo đáng yêu của nàng, lại tiếp tục hôn chiếm đầu vai trắng nõn của nàng.
Khang Ngọc Nghi từ trước đến nay mẫn cảm sợ ngứa, bị hắn không nhanh không chậm đùa bỡn như vậy, rất muốn kêu ra tiếng lại không dám, chỉ có thể cứ vậy nghẹn lấy, thân thể kiều mềm thỉnh thoảng khẽ run.
Thấy nàng vẫn là dị thường thẹn thùng, không giống với làm vẻ ta đây thường ngày, mày Hoàng Đế nhăn lại.
Nếu như bình thường, hắn trêu chọc như vậy, Khang Ngọc Nghi đã sớm nhiệt tình như lửa mà cưỡi lên, chủ động lắc lắc bờ mông đẫy đà ăn dươиɠ ѵậŧ của hắn rồi.
Hào hứng của Hoàng Đế chỉ một thoáng đã ít thêm vài phần, thanh âm buồn bực nói: "Khang Ngọc Nghi, nàng lại nghĩ ra trò bịp bợm đến chơi trẫm?"
Khang Ngọc Nghi kinh sợ đến hô hấp ngưng lại, đầu óc trống rỗng.
Quý phi nương nương này cũng tên là Khang Ngọc Nghi? ? ?
Hay là nói... Khang Ngọc Nghi nàng đã thành quý phi nương nương?
——————