Sau Khi Biến Thành Một Con Bạch Tuộc

Chương 39

Sửa sang lại giao tiêu và một số vật dụng, Chương Trạch Tịch nhét chúng vào hang động lúc trước cậu ẩn thân.

Muốn rửa sạch giao tiêu rất dễ dàng, cậu chỉ cần đặt trong nước biển xoa nắn sạch sẽ rồi cất vào trong động.

Làm xong mọi chuyện, Chương Trạch Tịch đào một ít hà biển rồi rời khỏi.

Chương Trạch Tịch còn chưa biết mấy viên tinh thạch đào được trong khu bọt biển là gì, sau khi kéo hà biển về cho tiểu bạch tuộc ăn no nê, Chương Trạch Tịch cầm tinh thạch đi vào rặng san hô.

Tiến vào rặng san hô, Chương Trạch Tịch ngây người, đúng là cậu muốn tìm Lam Ngõa, nhưng Lam Ngõa ở chỗ nào?

Cậu chỉ biết Lam Ngõa ở trong rặng san hô, nhưng lại không biết vị trí cụ thể, cậu chưa bao giờ tới sào huyệt của nó.

“Khả năng ở trong sào huyệt của con tôm cái nào đó đi!” Chương Trạch Tịch nhớ lần trước Lam Ngõa bị vây ở núi hà biển, lúc chuẩn bị ra đầu hàng chịu chết từng nói, nó có vài tiểu tình nhân ở trong rặng san hô, bao nhiêu tiểu tình nhân?

Số lượng quá nhiều, cậu không nhớ rõ.

Cậu chỉ nhớ rõ phương vị Lam Ngõa chỉ đại khái, đi theo các phương hướng ấy nhất định sẽ không sai.

Ở chung một thời gian với Lam Ngõa, Chương Trạch Tịch cũng hiểu được tính tình của Lam Ngõa, sau khi tìm tới vài sào huyệt của tôm tích cái, cuối cùng cậu cũng tìm thấy tôm tích đang thân mật nóng bỏng với tiểu tình nhân.

Chương Trạch Tịch chờ ở ngoài sào huyệt, nói với Lam Ngõa: “Anh ra đây một chút, tôi có việc muốn hỏi anh.”

Lam Ngõa còn đang luyến tiêc tiểu tình nhân của mình, có lễ hỏi, “Chuyện gì, cậu nói đi.”

“Anh ra đây đã, anh nhìn xem đây là thứ gì?” Chương Trạch Tịch chưa từng hỏi về tập tính sinh hoạt của Lam Ngõa, dù đối phương tam thê tứ thϊếp cũng là tự do của nó. Chương Trạch Tịch không định dùng tiêu chuẩn đạo đức của con người để phán xét nó.

Nhưng lúc này Lam Ngõa cứ cọ tới cọ lui, cậu thật sự có chút không kiên nhẫn, “Nếu anh không ra thì đừng hòng nhận thù lao.”

“Thù lao, thù lao gì?” Lam Ngõa không quá để ý nháy mắt lên tinh thần, một bên đợi Chương Trạch Tịch trả lời, một bên chậm rì rì bò ra khỏi sào huyệt.

“Hai viên hà biển.” Chương Trạch Tịch hoàn toàn không cảm thấy chính mình keo kiệt.

Lam Ngõa nghe Chương Trạch Tịch trả thù lao cho mình, nó sắp cảm động tới phát khóc, ở trong lòng nó, Chương Trạch Tịch chính là một con bạch tuộc vắt cổ chày ra nước, một viên hà biển cũng không muốn cho nó, hiện tại cư nhiên cho nó hai viên. Điều này sao có thể không khiến Lam Ngõa khϊếp sợ, động tác chậm rì rì cũng nhanh nhẹn hơn.

“Thứ gì, cho tôi xem.” Chương Trạch Tịch ngồi xổm thành một đống ở cửa động, nghe Lam Ngõa hỏi chuyển, cậu lấy ra một viên tinh thạch đưa tới trước mặt Lam Ngõa.

Lam Ngõa vừa nhìn đã sáng cả mắt, “Năng lượng thạch!” Nó đang muộn nhận lấy năng lượng thạch, Chương Trạch Tịch đã rút xúc tua về.

Lam Ngõa phác cái không, ánh mắt nhìn về Chương Trạch Tịch cũng trở nên u oán.

Chương Trạch Tịch không thèm để ý đến ánh mắt của nó, “Năng lượng thạch có tách dụng gì?”

“Thương lượng một chút, tôi nói cho cậu tác dụng của năng lượng thạch, cậu cho tôi năng lượng thạch được không?”

“Không được.”

“Chúng ta có còn là huynh đệ hay không? Một khối năng lượng thạch cũng không muốn cho tôi!”

“Không phải huynh đệ.”

Tôm tích bị vả mặt, nhất thời không biết nói gì.

Chương Trạch Tịch hiểu rõ đạo lý đánh một roi cho một viên đường, trước khi Lam Ngõa hoàn toàn uể oải, cậu ném cho nó hai viên hà biển, “Đây là thù lao của anh.”

Lam Ngõa nhận lấy, không tình nguyện nói, “Năng lượng thạch chính là một loại đá ẩn chứa năng lượng. Bất quá năng lượng trong năng lượng thạch lớn hơn hà biển nhiều. Cậu thật sự không cho tôi viên năng lượng thạch này sao. Tôi cảm thấy nếu có khối năng lượng thạch này, chỉ cần hai ngày là tôi có thể mọc ra hai càng.”

Chương Trạch Tịch không dao động, nhét năng lượng thạch vào giác hút, hai càng Lam Ngõa mọc ra mang lại chỗ tốt gì cho cậu? Dù sao cũng không chết, sớm muộn đều có thể mọc ra, không cần lãng phí tài nguyên.

“Tác dụng của năng lượng thạch chỉ có thể làm gãy chi trọng sinh? Còn có tác dụng nào nữa không?” Cậu đã trả thù lao, không phải chỉ một câu trả lời là xong.

“Năng lượng thạch có thể làm sinh vật nhanh chóng trở nên cường đại, năng lượng thạch số lượng thưa thớt, dù là tôi cũng không có quá nhiều năng lượng thạch.” Lam Ngõa vô cùng thèm muốn năng lượng thạch.

Chương Trạch Tịch nghĩ nghĩ, nhung nhung bọt biển sinh trưởng nhanh chóng có phải do năng lượng thạch hay không, lúc ấy bọn họ không nghiêm túc tìm kiếm, có lẽ phía dưới nhung nhung bọt biển còn giấu càng nhiều năng lượng thạch.

Chương Trạch Tịch hỏi, “Năng lượng thạch có thể làm sinh vật nhanh chóng sinh trưởng sao?”

“Tất nhiên là có thể, cậu thử nghĩ xem tại sao tiểu bạch tuộc nhà cậu có thể lớn nhanh như vậy, đúng rồi, cậu tìm thấy thứ này ở đâu vậy? Có thể mang tôi đi xem được không?” Lam Ngõa vẫn chưa từ bỏ ý định, nó muốn tự mình đi đào.

Chương Trạch Tịch có chút rối não, năng lượng thạch này là mới xuất hiện, nếu không nhung nhung bọt biển cũng sẽ không đột nhiên sinh trưởng mạnh như thế.

Nếu nhung nhung bọt biển là mới xuất hiện, vậy ai là người đặt nó ở khu bọt biển, ý đồ của kẻ đó là gì?

Nếu năng lượng thạch thực sự là nguyên nhân khiến bọt biển sinh trưởng mạnh, vậy chỉ cần cậu tìm ra tất cả năng lượng thạch giấu trong đất là có thể giải quyết vấn đề sinh trưởng của nhung nhung bọt biển.

Hiện tại điều làm cho cậu lo lắng là kẻ đặt năng lượng thạch ở khu bọt biển có thể tìm cậu gây chuyện hay không?

Mặc xác hắn!

Chương Trạch Tịch cậu chính là một con bạch tuộc có chỗ dựa, ai sợ ai?

Lam Ngõa thấy Chương Trạch Tịch mất hồn mất vía, căn bản không nghe nó nói, “Cậu làm sao vậy, chẳng lẽ cậu không muốn cho tôi biết cậu nhặt thứ này ở đâu?”“Nghĩ cũng đừng nghĩ.” Chương Trạch Tịch nghĩ mãi không ra, “Bọt biển có thể hấp thu năng lượng thạch không?”

“Đương nhiên có thể, nhưng loại sinh vật này tuy có thể hấp thu năng lượng nhưng rất chậm, chúng dựa vào việc lọc nước biển mà thu thập chất dinh dưỡng, chúng cũng chỉ biết hấp thu năng lượng trong nước biển, rất ít hấp thu năng lượng khác.”

Chương Trạch Tịch nghe Lam Ngõa giải thích, hiểu đại khái, tốc độ hấp thụ năng lượng của bọt biển cơ hồ bằng không, nhưng nhung nhung bọt biển lại có thể chủ động hấp thu năng lượng trong năng lượng thạch, tốc độ hai bên chênh lệch quá lớn nên mới tạo thành cục diện hiện tại.

“Thì ra là thế!” Chương Trạch Tịch ném xuống một câu rồi rời đi, chuyện cần hỏi đã hỏi xong, cậu lười ở nơi này với Lam Ngõa.

Nếu không phải trời đã tối, Tiểu Hắc cũng đã về nhà, cậu thật muốn lập tức đi thăm dò ở khu bọt biển còn có bảo bối gì.

Tấm lòng tràn ngập chờ mong, Chương Trạch Tịch cuối cùng cũng đợi đến sáng ngày hôm sau.

Tiểu Hắc đã tới đi làm, thuận tiện còn muốn ăn bữa sáng.

“Tôi có thể đã nghĩ ra phương hướng giải quyết chuyện bọt biển sinh trưởng, tôi và anh cùng đi xem.” Lần này Chương Trạch Tịch ra ngoài không mang theo tiểu bạch tuộc, bởi vì lần này không phải đi chơi.

Cậu muốn để tiểu bạch tuộc ở nhà nhưng lại lo lắng, cậu nghĩ nghĩ, lại tới núi hà biển một chuyến.

Hiện tại núi hà biển đã được bình chọn là nơi an toàn tối cao trong cảm nhận của Chương Trạch Tịch, để tiểu bạch tuộc ở nơi đó cậu cũng an tâm.

Vì thế cậu quyết định đi tìm Hải Thú thương lượng một chút.

Đi vào núi hà biển, Chương Trạch Tịch đi thẳng vào vấn đề, cậu lấy ra viên năng lượng thạch, “Hải Thú đại nhân, tôi phát hiện loại năng lượng thạch này ở nơi khác, hôm nay tôi tính đi đào năng lượng thạch, tôi có thể gửi tiểu bạch tuộc ở nơi này được không? Tôi có thể trả Ngài 3 phần năng lượng thạch mà tôi đào được.”

Chương Trạch Tịch cũngmuốn hào phóng nói mình nguyện ý chia ra 7 phần cho Hải Thú, nhưng nếu như số lượng năng lượng thạch không nhiều lắm, vậy không phải cậu bận việc cả ngày nhưng lại không vớt được thứ gì hay sao!

Đương nhiên về phần giá cả cũng không phải không thể thương lượng, chủ yếu vẫn phải xem Hải Thú có thể chấp nhận giá cả nào.

“Có thể.”

Chương Trạch Tịch còn đang nghĩ cách cò kè mặc cả, trong đầu lại đột nhiên xuất hiện một câu như thế làm cậu hoảng sợ, chờ nghe rõ lời hải thú nói là ‘có thể’, cậu còn hoài nghi có phải mình nghĩ sai rồi hay không, nhưng cậu càng lo đối phương sẽ đổi ý nên không dám hỏi lại. Chương Trạch Tịch nhanh chân chạy về mang tiểu bạch tuộc tới đây.

Vì phòng ngừa tiểu bạch tuộc trốn đi cùng mình, cậu tạm thời đặt tiểu bạch tuộc trong túi dục nhi, sau đó mới đặt trong sơn động đặt vật phẩm.

Sau đó cậu và Tiểu Hắc cùng đi tới khu bọt biển.

Chương Trạch Tịch chuẩn bị công cụ khai quật ------- vỏ sò.

Vì để nhìn rõ hơn, cậu kéo một số mảng nhung nhung bọt biển lan tràn quá mức ra ngoài, sớm muộn gì cũng phải dọn sạch nhung nhung bọt biển, nếu không dù bọn họ mang năng lượng thạch đi, nhung nhung bọt biển cũng sẽ tiếp tục sinh trưởng.

Nhung nhung bọt biển giống như mây bị dọn sạch một mảng, lộ ra một mảnh đất trống, Chương Trạch Tịch và Tiểu Hắc cùng nhau tìm kiếm năng lượng thạch.

Núi hà biển.

Cửa động đặt một đống xác ốc biển, xác ốc biển được xâu tám đến mười con thành một tổ, giữa các tổ đều được xâu lại với nhau.

Người chế tác vì nó lấy một cái tên ------ túi dục nhi.

Túi dịch nhi chứa hàng ngàn hàng vạn ấu tể bạch tuộc, tiểu bạch tuộc lớn dần, hình thể cũng lớn hơn, không gian túi dục nhi cũng càng ngày càng chen chúc.

Trên mỗi cái ốc biển đều có một vò sò che miệng, ngăn tiểu bạch tuộc ra ngoài, nhưng rất hiển nhiên, trang bị như vậy đôi khi chỉ mang đến tác dụng tâm lý, một cánh cửa không khóa lại, bản chất tương đương với một cánh cửa mở.

Lúc này, một cái túi dục nhi run rẩy, ngay sau đó một tiểu xúc tua màu vàng cam theo khe hở tràn ra ngoài, đẩy ra một khe hở .

Dò ra ngoài đầu tiên là xúc tua, theo sau thân thể cũng dần dần thò ra ngoài.

Đầu tiểu bạch tuộc bị trọng lượng vỏ sò ép tới bẹp, chỉ có đôi mắt tròn xoe lộ ra từ khe hở.

Sau sự nỗ lực của tiểu bạch tuộc cuối cùng vỏ sò cũng bị xốc lên.

Trong nháy mắt nhìn thấy ánh sáng, tiểu bạch tuộc trong túi dục nhi cũng thay nhau chui ra.

Rất nhanh sau đó, tất cả tiểu bạch tuộc trong túi dục nhi cũng ra hết.

Tiểu bạch tuộc màu vàng cam không hề xa lạ với hoàn cảnh ở núi hà biển, chúng bắt đầu du đãng khắp nơi như thường lệ.

Đã không có baba ước thúc, tiểu bạch tuộc hành sự không kiêng nể, có tiểu bạch tuộc nhìn thấy hà biển trên núi thì muốn rút hà biển ra, có một đám tiểu bạch tuộc kết bè kết phái đánh nhau, cuối cùng đánh thành một đoàn, tình hình có chút không xong.

Lúc tiểu bạch tuộc cãi nhau ầm ĩ, núi hà biển động, như quái vật vừa ngủ đột nhiên mở mắt, tròng mắt đỏ tươi chuyển động theo đùa giỡn của tiểu bạch tuộc, thu hết thảy vào trong đáy mắt.