Đôi mắt phiếm hồng quang hấp dẫn lực chú ý của tiểu bạch tuộc, mấy tiểu bạch tuộc từ bỏ trò chơi hằng ngày – đánh nhau, tiến đến phía trước con mắt nhìn chằm chằm.
Một con mắt to và vô số con mắt nhỏ nhìn nhau hồi lâu, hình ảnh mang lại cảm giác vô cùng quỷ dị.
Một con tiểu bạch tuộc nghẹn nghẹn, trên người phát sáng, đỉnh một thân phát sáng màu vàng cam lắc lư một vòng quanh con mắt đỏ tươi, biểu tình đắc ý như đang nói: nhìn xem, nhìn xem, nó cũng có thể sáng lên.
Trên thực tế, ánh đèn Monkfish quá sáng, chút ánh sáng trên người tiểu bạch tuộc nhạt đến nỗi gần như không có.
Chủ nhân đôi mắt to: “………..”
Những tiểu bạch tuộc khác thấy vậy, cũng sôi nổi phát sáng, khoe một phen trước con mắt đỏ.
Khoe ra đủ rồi, tiểu bạch tuộc đi một vòng khắp 4 phía, phe phẩy lỗ tai, đi tới địa phương khác. Tiểu bạch tuộc khác đi theo cái đuôi nó cũng rời đi, tạo thành một đội ngũ thật dài.
Tiểu bạch tuộc nghịch ngợm không phải chỉ có một đoàn này, tiểu bạch tuộc trong túi dục nhi đầu tiên rời đi, những túi khác cũng có động tĩnh, chúng lục tục đi ra khỏi vò sò, thành công vượt ngục.
Đồ chơi mà tiểu bạch tuộc thích không giống nhau.
Có tiểu bạch tuộc không biết lượng sức bắt đầu rút hà biển, đáng tiếc rút không nổi.
Có con thì ôm rong biển hình thoi gặm, ăn đến có tư có vị.
Còn có tiểu bạch tuộc dùng xúc tua nắm lên một hòn đá nhỏ, bắt đầu đập xác ngoài hà biển, đáng tiếc sức lực nó không đủ, không học được tinh túy trong động tác của Chương Trạch Tịch, gõ cả buổi cũng chưa vỡ.
Mấy con tiểu bạch tuộc chuyển án mắt tới rặng san hô cách vách, trừ bỏ những lúc ở cạnh baba, việc chúng nó thích nhất là tới rặng san hô mạo hiển, tiểu bạch tuộc nóng lòng muốn thử. Nhưng khi chúng nó sắp rời đi núi hà biển, nước biển sinh ra rung động rất nhỏ.
Một trạng vật dần dần lộ ra trong nước biển, làn da màu than chì hoàn mỹ khớp với màu sắc núi hà biển.
Không đến ba giây, trên người trạng vật nổi lên lấm tấm màu vàng cam, sắc đốm ngày càng lan ra, trạng vật biến thành một căn xúc tua khổng lồ của bạch tuộc. Phía dưới xúc tua là giác hút rậm rạp, trên làn da có một đám vết sẹo, là ấn ký lưu lại sau khi đào hà biển, nhìn không dữ tợn nhưng lại ảnh hưởng tới mỹ quan.
Xúc tua bạch tuộc thô tráng, phía cuối lại nhỏ, hoàn toàn có thể làm động tác tinh tế một chút.
Tiểu bạch tuộc đang chuẩn bị chạy ra khỏi núi hà biển, sau lưng đột nhiên xuất hiện một đạo hắc ảnh. Tiểu bạch tuộc đang bơi phát hiện hắc ảnh có điều dị thường, vừa quay đầu, một căn xúc tua thật lớn duỗi tới gần chúng nó.
Thấy rõ đây là cái gì, tiểu bạch tuộc không hề sợ hãi, ngược lại cũng giơ lên tiểu xúc tua của mình, ‘vỗ tay’ cùng xúc tua lớn.
Xúc tua đại bạch tuộc cứng lại, không đợi hắn tiến hành động tác tiếp theo, xúc tua của tiểu bạch tuộc đã quấn lên xúc tua của hắn
Tiểu bạch tuộc có chút nghi hoặc, không hiểu tại sao xúc tua của baba lại biến lớn như vậy, nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc chúng nó chơi đùa.
Một con tiểu bạch tuộc thành công cản trở tiến công của đại xúc tua, tiểu bạch tuộc khác cũng tiếp tục hoan thiên hỉ địa chạy ra bên ngoài, tìm địa phương vui sướиɠ.
Tiểu bạch tuộc biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn thế nào gọi là nghé con mới sinh không sợ cọp.
Tiểu bạch tuộc ở xung quanh bị xúc tua lớn đột nhiên xuất hiện hấp dẫn, từ bốn phương tám hướng lại đây xem tình huống. Có tiểu bạch tuộc ngồi lên trên xúc tua, đem đại xúc tua trở thành công viên của mình.
Có tiểu bạch tuộc dùng miệng cắn cắn, nếm thử xem có thể ăn được hay không, kết quả chỉ cắn tới một miệng bùn.
Còn có tiểu bạch tuộc chui vào giác hút đại xúc tua, thăm dò huyền bí bên trong.
Đương nhiên cũng có tiểu bạch tuộc không dao động, tiếp tục đi tới rặng san hô.
Đôi mắt lớn mị mị, di chuyển theo phương hướng của tiểu bạch tuộc.
Tiểu bạch tuộc đang bơi ra bên ngoài còn không rõ đã xảy ra chuyện gì liền đập vào một bức tường nước không nhìn thấy.
Nước biển chung quanh như sống lại, tiểu bạch tuộc chỉ cần cố ra bên ngoài, nước biển sẽ tạo ra một lực lớn đẩy chúng nó trở lại núi hà biển.
Tiểu bạch tuộc nào gặp qua chuyện này, một đám hưng phấn vô cùng, sau khi bị đẩy về, lập tức nhào lên lần nữa, sau đó lại bị đẩy về.
Bất tri bất giác, tiểu bạch tuộc đã yêu trò chơi này, nhảy nhót lung tung trong nước biển, tiêu hao tinh lực không chỗ phát tiết của bọn chúng.
…….
Chương Trạch Tịch đào đất, lại đào ra một viên năng lượng thạch. Hai mắt cậu sáng lên, lại đem viên này giấu vào bên trong giác hút.
Chương Trạch Tịch và Tiểu Hắc đào từ sáng sớm cũng coi như có thu hoạch.
Khi cậu tới gần năng lượng thạch, cậu có thể cảm nhận được nơi có năng lượng thạch thì năng lượng dật tán sẽ nhiều một chút.
Năng lượng trong năng lượng thạch sẽ dật tán một phần ra ngoài, đâycũng chính là mấu chốt để Chương Trạch Tịch tìm thấy chúng.
Sau khi đào rỗng một khối đất, cậu và Tiểu Hắc mỗi người thu hoạch được mười mấy viên năng lượng thạch.
Còn về bọt biển đã chết trong đất và nhung nhung bọt biển, số lượng có chút nhiều, Chương Trạch Tịch quyết định chờ sau khi xử lý mọi chuyện xong, nhất định phải chế tác xe bọt biển một lần nữa. Lần trước cậu được giao tộc tặng cho dụng cụ cắt gọt, lần này muốn cắt bọt biển sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Dọn sạch bên ngoài một vòng xong, Chương Trạch Tịch lại cùng Tiểu Hắc dọn sạch một đoàn bọt biển trông như mây nấm. Phía dưới bọt biển tuy đã chết, nhưng bề ngoài cũng không hư hao.
Mà nơi này cũng là nơi có nhiều năng lượng thạch nhất.
Chương Trạch Tịch lại tìm được mười mấy khối.
Bọt biển đã chết cần được đào ra rồi xử lý, nếu không sẽ chiếm cứ không gian sinh trưởng của bọt biển mới.
Chương Trạch Tịch ở khu bọt biển tới buổi chiều, bởi vì cậu có chút lo lắng tiểu bạch tuộc ở chỗ Hải Thú sẽ phát sinh ngoài ý muốn nên cậu quyết định về sớm.
Nhung nhung bọt biển đã kéo ra cũng không thể cứ để ở chỗ này, nếu biết cách sử dụng thì bọt biển và nhung nhung bọt biển đều là thứ tốt.
Thu thập xong đồ vật, Tiểu Hắc kéo xe chở Chương Trạch Tịch về sào huyệt.
Chương Trạch Tịch về tới nhà liền dỡ đồ vật xuống, chuyện thứ hai là đi đón nhãi con, tiểu bạch tuộc đã đói bụng một ngày, không biết giờ ra sao. Sắc trời có chút tối tăm, Chương Trạch Tịch không thấy rõ cảnh sắc nơi xa, trong lúc hoảng hốt cậu như thấy được rất nhiều điểm nhỏ vàng cam, chẳng lẽ là tiểu bạch tuộc?
Không có khả năng, tiểu bạch tuộc rõ ràng bị cậu đặt trong túi dục nhi, phỏng chừng là cậu hoa mắt nhìn nhầm rồi.
Cậu mới vừa bước vào phạm vi của núi hà biển, liền cảm giác được có mấy hắc ảnh bay chung quanh, cậu đang muốn nhìn kỹ, không biết thứ gì nhanh chóng bay tới, chạm vào một con mắt của cậu.
Bắt thứ này lại, cư nhiên là một con tiểu bạch tuộc, Chương Trạch Tịch trợn tròn hai mắt, tiểu bạch tuộc không phải bị cậu bỏ vào túi dục nhi sao? Tại sao bên ngoài sẽ có tiểu bạch tuộc?
Cảnh tượng sau đó làm Chương Trạch Tịch vạn phần khϊếp sợ.
Vô số tiểu bạch tuộc sáng lên, khu vực chúng nó phân bố có chút tán loạn, còn có tất nhiều thủy sinh vật kỳ quái vây xung quanh tiểu bạch tuộc, hình thành cảnh tượng quỷ dị.
Chương Trạch Tịch dùng từ ‘thủy sinh vật’ để hình dung bởi vì cậu không biết những thứ này có phải sinh vật hay không. Hình dạng của chúng nó chính là hình dạng của các loại sinh vật, có lớn có bé, động tác linh hoạt. Nhưng bên trong chúng nó lại tạo thành từ nước, nước với tốc độ chảy nhanh tạo thành bộ dáng của các loài sinh vật, nước trong cơ thể thủy sinh vật kịch liệt vận động, bề ngoài như có một tầng lá mỏng, hạn chế phạm vi hoạt động của bọn chúng, tạo thành tiểu động vật với đầy bọt khí bên trong thân thể.
Thủy sinh vật và tiểu bạch tuộc nhao vào đánh nhau, thỉnh thoảng có tiểu bạch tuộc bị đánh bay, nhưng mức độ bay cũng có tốc độ nhất định, sau đó sẽ có một lực lượng đẩy tiểu bạch tuộc trở về.
Nơi này như là một thế giới đi săn tạo thành bằng nước, rõ ràng là những hình ảnh vô cùng hung tàn, Chương Trạch Tịch lại thấy tiểu bạch tuộc chơi vô cùng vui vẻ.
Lúc đầu Chương Trạch Tịch còn cho là tiểu bạch tuộc chịu tập kích, nhưng cẩn thận nhìn xem, tiểu bạch tuộc tuy đánh tới tàn nhẫn với thủy sinh vật nhưng không có một con tiểu bạch tuộc nào là thực sự bị thương.
Nghĩ lại, nơi này là địa bàn của Hải Thú, chắc cũng không có sinh vật khác dám tùy tiện xâm nhập.
Chương Trạch Tịch xuất hiện khiến một bộ phận tiểu bạch tuộc chú ý, có những tiểu bạch tuộc từ bỏ đối thủ trước mắt, bơi tới bên người Chương Trạch Tịch.
Nhìn thủy sinh vật xuất hiện khắp nơi, Chương Trạch Tịch không thể không cảm thán hai chữ ‘thần kỳ’.
Chương Trạch Tịch tới gần một chút, “Hải Thú đại nhân, những thủy sinh vật này là chuyện thế nào?”
“Chơi.” Hải Thú sáng nay vươn một căn xúc tua, kết quả bị một đám tiểu bạch tuộc công chiếm, hắn cũng không thích cứ luôn nâng xúc tua, nên chỉ có thể làm ra một đám thủy sinh vật hấp dẫn lực chú ý của tiểu bạch tuộc.
Quả nhiên sau khi thủy sinh vật xuất hiện, lực chú ý của tiểu bạch tuộc hoàn toàn bị chuyển dời.
Chương Trạch Tịch nghe thấy lời giải thích này, nhất thời cũng không có gì để nói, Hải Thú không hổ là Hải Thú, phương thức chơi đùa cũng không giống người thường, trọng điểm là tiểu bạch tuộc còn chơi vô cùng vui vẻ, thật đúng là không có lý do để nói lý lẽ.
Chỉ cần tiểu bạch tuộc không sao, Chương Trạch Tịch cũng lười so đo, cậu lấy ra một túi năng lượng thạch, lần này cậu tìm thấy 38 viên năng lượng thạch lớn bằng viên đạn, dựa theo thỏa thuận trước đây, 3 phần của 38 viên, làm tròn một chút cũng chính là mười một viên.
“Hải Thú đại nhân, đây là thù lao tôi đã hứa với Ngài, tôi để trong hạng động nhé.” Chương Trạch Tịch một bên nói một bên cầm năng lượng thạch tới sơn động.
“Quá nhỏ, ta không dùng được, cậu cầm đi.”
Chương Trạch Tịch có chút kinh ngạc, “Đây là thù lao tôi đã hứa, sao có thể không trả được chứ!”
“Ta không cần năng lượng thạch, cậu có thể giúp ta dọn sạch rong biển và hà biển.” Hải Thú chỉ để lại một câu.
Chương Trạch Tịch thử nói cùng hắn vài câu nữa nhưng không nhận được hồi đáp.
“Được rồi, về sau tôi sẽ giúp Ngài dọn sạch rong biển và hà biển.” Tuy cậu đã sớm biết Hải thú không thích rong biển và hà biển, nhưng không ngờ đối phương đã gấp không chờ nổi muốn xử lý hết.
Trước kia cậu đào rong biển và hà biển chủ yếu là vì nhu cầu ăn cơm, nếu lần này lấy mục đích là dọn sạch, vậy cậu phải mở rộng diện tích đào hà biển.
Cứ như vậy, vấn đề lại xuất hiện.
Hà biển trên núi và rong biển nếu đều bị dọn sạch, một nhà bọn họ biết ăn gì? Cậu phải nghĩ biện pháp giải quyết nan đề này.
Có lẽ cậu có thể tạo ra một nơi chuyên môn nuôi dưỡng hà biển, lại tạo ra một nơi để trồng rong biển, như vậy dù là đồ ăn của bọn họ hay của Tiểu Hắc đều có nguồn phát ra nhất định.
Nghĩ vậy, Chương Trạch Tịch thử đào một phần nhỏ hà biển và rong biển trở về.
Cậu thử gieo trồng rong biển ở cạnh sào huyệt, hà biển thì nhét ở động thạch nhìn xem chúng có thể tồn tại bao lâu.