Sau Khi Biến Thành Một Con Bạch Tuộc

Chương 19

Chương Trạch Tịch thu thập bọt biển, kỳ thực là để chế tác một chiếc xe có thể đi ở dưới biển thay cho việc đi bộ.

Vì hành động thuận tiện dưới đáy biển, thể tích chiếc xe không thể quá lớn, có thể đơn giản hóa liền tận lực đơn giản hóa.

Bởi vì muốn đơn giản hóa, chiếc xe này đại khái cũng chỉ có ba bộ phận.

Bộ phận thứ nhất là nhung nhung bọt biển, để làm bánh xe.

Nhung nhung bọt biển quá mềm, trừ phi trùm nhung nhung bọt biển lên xe như hắc heo thú mặc lên người, nếu không sẽ không thể chịu được trọng lượng của cậu và tiểu bạch tuộc. Cho nên bộ phận thứ hai phải cái đệm diện tích ngang bằng bên trên nhung nhung bọt biển. Chương Trạch Tịch chọn bọt biển màu trắng bị nhung nhung bọt biển ký sinh làm bộ phận thứ hai, bọt biển màu trắng nhìn thật giống chiếc màn thầu phiên bản lớn, có độ dày khá đều, nếu có thể cắt, đây sẽ là một chiếc đệm rất tốt.

Còn có bộ phận cuối cùng chính là bộ phận điều khiển. Chương Trạch Tịch không có khả năng tự kéo xe, cả đời này đều không thể, việc kéo xe phải dựa vào hắc heo thú, nếu yêu cầu đối phương kéo xe, thì phải có ràng buộc với hắc heo thú.

Muốn hỏi Chương Trạch Tịch vì sao không trực tiếp ngồi trên thân hắc heo thú, nguyên nhân rất đơn giản, hình thể của cậu lại lớn rồi.

Trước đây Chương Trạch Tịch còn ngồi vừa thân của hắc heo thú, hai ngày nay hình như do ăn quá nhiều hà biển, thân thể cậu lại lớn một vòng, ngồi trên thân hắc heo thú có chút không vững, có cảm giác tùy lúc đều có thể rớt xuống, hơn nữa như vậy cũng không thoải mái.

Ngồi xe, quan trọng nhất vẫn là thoải mái, nếu chỉ để đi lại, tại sao mọi người đều muốn mua xe, ngồi xe điện ngầm không tiện hơn sao?

Quyết định xong ý tưởng, Chương Trạch Tịch lấy ra nhung nhung bọt biển và bọt biển trắng. Cậu mài vò sò làm thành dụng cụ cắt gọt.

Dụng cụ cắt gọt chế tác từ vỏ sò cũng không quá thực dụng, trước đây Chương Trạch Tịch dùng để cắt rong biển, nhưng chỉ cắt vài lần đã mòn rồi. Ở trong biển, dù cậu có sắt cũng không rèn ra dao được, huống chi dù là sắt ngâm trong biển cũng sẽ rỉ sét.

Muốn dùng bọt biển cắt bọt biển có chút cố sức, vỏ sò dù mài thế nào cũng không đủ sắc bén, bọt biển khá mềm, rất khó chịu lực. Nếu có kéo sẽ dễ cắt hơn, nhưng cậu cũng không làm ra kéo.

Chương Trạch Tịch cắt mấy cái, miếng bọt biển trắng bị cắt đến gồ ghề lồi lóm, thực sự có chút cay mắt, chỉ có thể chậm rãi sửa chữa.

Cậu muốn trực tiếp lót lên, nhưng đỉnh chóp không quá bằng phẳng, như nổi lên một sườn núi nhỏ, nếu trực tiếp ngồi như vậy có thể sẽ bị ngã xuống.

Trừ bỏ bọt biển, còn cần tạo khung xương, không có khung xương chống đỡ, nhung nhung bọt biển và bọt biển trắng đều quá yếu ớt, dễ bị vỡ thành từng mảnh, Chương Trạch Tịch nghĩ vậy, lại có chút khó xử.....

Dùng vật gì để tạo khung xương đây? Nếu trên đất bằng còn có thể dùng gỗ, nhưng ở dưới biển cậu cũng không biết dùng tài liệu gì để làm.

Cậu chỉ muốn làm một cái xe, sao lại khó như vậy chứ?

Thôi kệ, không có khung xương thì làm xác ngoài trước, nếu chỉ là khoảng cách từ nhà cũ đến nhà mới, thì xe cũng không cần quá rắn chắc, chỉ là cậu muốn làm tinh tế một chút.

Đem nhung nhung bọt biển vo thành hình cái bánh, sau đó cậu đem cắt cái đỉnh lồi lõm, rong biển dài làm thành dây thừng dài xuyên qua, đem nhung nhung bọt biển cột vào cùng nhau.

Nhung nhung bọt biển phía dưới tương đương với lốp xe, bên trên bọt biển là cái đệm, dây thừng trói tách ra hai bên, có thể tách ra tròng lên phần cổ và lưng của hắc heo thú, tiện để kéo xe.

Sau khi chế tác xong, ánh sáng nơi đáy biển dần ảm đạm xuống, tiểu bạch tuộc chơi đùa bên ngoài sào huyệt, trên người thỉnh thoảng phát ra tia chớp màu tím, dòng điện truyền qua dòng nước, Chương Trạch Tịch ở phụ cận thỉnh thoảng lại bị điện giật đến tê dại, bởi vậy nên cậu cũng không lo lắng an nguy của tiểu bạch tuộc.

Từ khi tiểu bạch tuộc biết phóng điện, hai ngày nay chúng đều không ngừng phóng điện, sinh vật xung quanh đều bị điện dọa chạy, cậu cũng không cần lo lắng vấn đề an toàn của tiểu bạch tuộc.

Mấy con tiểu bạch tuộc bơi tới chiếc xe mà Chương Trạch Tịch chế tác, lại bơi xung quanh Chương Trạch Tịch.

Chương Trạch Tịch vươn xúc tua, tiểu bạch tuộc lập tức ăn ý mà ‘vỗ tay’ cùng cậu.

Trước đây mỗi khi vỗ tay sau, tiểu bạch tuộc sẽ bơi ra xa, lúc này Chương Trạch Tịch dùng giác hút bắt hai con tiểu bạch tuộc quan sát.

Dưới sự nuôi nấng tỉ mỉ của Chương Trạch Tịch, tiểu bạch tuộc đã trưởng thành không ít, đầu đã lớn hơn viên đạn một vòng, nhưng xúc tua của chúng nó vẫn rất ngắn, trên cái đầu vàng cam mọc ra một đôi vây thịt nửa trong suốt, giống như lỗ tai vậy.

Tới hiện tại, Chương Trạch Tịch không thể không đối mặt hiện thực, cậu và các con của cậu không cùng một giống loài.Tuy cha con bọn họ có màu sắc bề ngoài rất giống, nhưng cũng không thể vì nhan sắc mà xem nhẹ chi tiết, đầu tiên đôi lỗ tai kia - Chương Trạch Tịch không có. So sánh với xúc tua thật dài của cậu, xúc tua của tiểu bạch tuộc quả thực ngắn đến đáng yêu.

Hai mắt Chương Trạch Tịch nằm ở phía trước, hai mắt tiểu bạch tuộc lại nằm ở hai sườn, không ở gần nhau như của Chương Trạch Tịch.

Vốn dĩ cậu đoán tiểu bạch tuộc có thể là bạch tuộc California, tên gọi quen thuộc là bánh bạch tuộc áp chảo. Bánh bạch tuộc áp chảo diện mạo vô cùng đáng yêu, nhưng lại không phải bạch tuộc chân chính.

Nhưng tiểu bạch tuộc nhà Chương Trạch Tịch lại có đặc trưng của bạch tuộc, tỷ như giác hút, bánh bạch tuộc áp chảo không có giác hút, mấy đứa con trai của cậu có giác hút.

Từ đặc thù này mà nói, tiểu bạch tuộc tuy không phải đồng tộc với cậu, nhưng cũng là chủng loại bạch tuộc có diện mạo tương tự với bánh bạch tuộc áp chảo. Nhưng cũng không vấn đề gì, chỉ cần là bạch tuộc, Chương Trạch Tịch chính là baba của chúng nó.

Tiểu bạch tuộc còn không biết chúng nó thiếu chút nữa liền không có cha, Chương Trạch Tịch đem chúng nó bắt lại, chúng nó cũng không phát hiện ra có nguy hiểm gì, chậm rì rì vặn vẹo tiểu xúc tua vừa béo vừa ngắn, đi lay xúc tua của Chương Trạch Tịch, nhưng vặn vẹo hồi lâu cũng không có hiệu quả.

Chương Trạch Tịch buông tiểu bạch tuộc xuống, bạch tuộc California chỉ lớn hơn 20 centimet, cũng không biết tiểu bạch tuộc nhà cậu có phải sau này chỉ lớn được như vậy hay không.

Sau khi nhận rõ hiện thực, Chương Trạch Tịch cũng không uể oải, mặc kệ chủng tộc thế nào, đây vẫn là tiểu bạch tuộc mà cậu phu hóa ra.

Cậu cạy hà biển ra dụ tiểu bạch tuộc vào sào huyệt, cậu đem xe giấu đi, miễn cho trên đường bị sinh vật khác phá hư.

Ngày hôm sau, Chương Trạch Tịch đem bọt biển trắng xuống, dọn sạch vật liệu thừa, cùng hắc heo thú đi thử xe mới.

“Đây là xe? Có thể di chuyển trong biển?” Hắc heo thú còn không gặp qua vật như vậy, tức khắc có chút hiếm lạ.

“Đó là tất nhiên.” Chương Trạch Tịch dùng xúc tua vỗ vỗ xe mới, “Thử một lần xem”.

Hắc heo thú thấy lạ, nghe Chương Trạch Tịch hỏi, liền đáp ứng ngay.

Chờ Chương Trạch Tịch đem hai dây tròng lên trên người nó, hắc heo thú mang vẻ mặt mộng bức, cảm giác có chỗ nào đó sai sai.

Chương Trạch Tịch lúc này đã ngồi ở trên tấm đệm, “Đi thôi!”

Hắc heo thú xẹt một cái bơi ra ngoài, đi nửa đường, nó có chút buồn búc, “Không phải cậu nó xe là dùng thay đi bộ sao? Tại sao tôi còn phải kéo nó?”

Chương Trạch Tịch đương nhiên: “Là để thay đi bộ, nhưng anh cũng không cần đi bộ mà, không phải anh dùng cái đuôi để bơi hay sao?”

“Nhưng không phải tôi cũng nên được ngồi trên xe giống cậu sao?”

“Nhưng nếu anh không kéo xe, xe sao có thể di chuyển được!”

Đầu óc hắc heo thú có chút không đủ dùng, suy nghĩ kẹt hồi lâu mới thông suốt, “Hình như là vậy.”

Tác dụng của nhung nhung bọt biển rất lớn, hắc heo thú tuy rằng kéo xe, nhưng cũng không cần dùng bao nhiêu sức lực, không bao lâu, xe đã dừng ở nhà mới của cậu.

Cậu thu thập bọt biển màu trắng là để nhét vào lỗ thủng của thạch động, tới nơi cậu liền đi kiểm tra lỗ thủng. Cậu cẩn thận kiểm tra một lần, lần lượt lấp kín lỗ thủng, loại bọt biển này không quá rắn chắc, chỉ có thể phong kín lỗ thủng trong một thời gian ngắn, đợi sau này tìm thấy tài liệu thích hợp, lại đẩy bọt biển ra rồi thay thế là được.

Trên đường trở về Chương Trạch Tịch kêu hắc heo thú đi chậm chút, cậu tìm được một đống ốc biển lớn, lúc này mới dẹp đường hồi phủ .

Cậu tính làm ra mấy cái túi dục nhi (túi đựng tiểu bạch tuộc), khi dọn nhà sẽ dễ dàng mang theo tiểu bạch tuộc hơn.

Đem mấy cái xác ốc biển gom lại một chỗ, ở giữa khoét lỗ để mấy xác ốc biển thông với nhau, sau đó lại dùng rong biển cột chúng nó lại với nhau, có lỗ thủng liên tiếp, tiểu bạch tuộc có thể chơi với nhau, sẽ không nhàm chán.

Làm túi dục nhi xong, Chương Trạch Tịch dùng thịt hà biển dụ tiểu bạch tuộc, một đám tiểu bạch tuộc tranh nhau đi vào.

Đáng tiếc ý tưởng rất tốt, nhưng số lượng bạch tuộc quá nhiều, túi dục nhi nho nhở căn bản không mang được nhiều tiểu bạch tuộc như vậy, còn hơn một nửa tiểu bạch tuộc vẫn chơi ở ngoài sào huyệt.

Muốn đựng được hết tiểu bạch tuộc, ít nhất phải tăng gấp đôi số lượng xác ốc biển, vì có thể mang toàn bộ tiểu bạch tuộc, Chương Trạch Tịch chỉ có thể tiếp tục ra ngoài tìm xác ốc biển.

Hai ngày sau, Chương Trạch Tịch rốt cuộc chuẩn bị xong đồ đạc, đem túi dục nhi cột lên xe, cậu bắt đầu đưa tiểu bạch tuộc vào ốc biển, trên mỗi xác ốc biển đều đắp lên một cái vỏ sò, hắc heo thú kéo xe đi tới nhà mới.