Yêu Phi Thăng Chức Bằng Thực Lực

Chương 2: Thâu hoan buổi sáng sớm 2 (H)

Trình Hiên vậy mà lại nghĩ nàng ngại ngùng, ngay lập tức chủ động giúp nàng đưa ra quyết định.

Sau đó, cánh tay dài của hắn, kéo lấy vạt áo của nàng.

“A!”

Y phục trên người nàng đột nhiên bị xé toạc, một làn gió nhẹ thổi qua, một luồng mát lạnh nhanh chóng bao phủ trước ngực nàng, cơ thể Lệ Nương không khỏi khẽ run, nàng khó chịu mà phát ra tiếng.

Lúc này, Trình Hiên cúi đầu ngậm một bên vυ' xinh đẹp của nàng, miệng mυ'ŧ chụt chụt, một tay tiếp tục sờ vào bên ngực còn lại của nàng, tiếp tục bóp.

Miệng và lòng bàn tay ấm áp tạm thời giúp nàng chống lại cái lạnh, nhưng lại đem đến một cảm giác khó chịu khác mà không giải thích được, cơ thể của Lệ Nương thậm chí còn trở nên ngượng nghịu.

Lúc này, tay kia của Trình Hiên bắt đầu đi dọc theo đường cong cơ thể của nàng.

Ngón tay thô ráp của người nam nhân lướt nhẹ trên làn da mong manh của nàng, mang đến một cảm giác ngứa ngáy.

Lệ Nương phát hiện ra, cơ thể của nàng không biết từ lúc nào đã trở nên nhạy cảm, một hành động nhỏ bé của nam nhân, nhưng trong trái tim nàng nó sẽ trở nên to lớn.

Chẳng hạn như bây giờ, khi lòng bàn tay của Trình Hiên dần dần di chuyển xuống bụng dưới của nàng, cảm giác đó ngày càng mạnh mẽ, cơ thể nàng không chịu nổi mà run lên.

Khi tay Trình Hiên sờ đến bụng dưới của nàng, còn muốn tiếp tục đưa xuống, nàng cuối cùng không nhịn được, giữ lấy bàn tay của hắn.

“Công tử, đừng mà!”

Nhưng, bây giờ môi nàng đỏ bừng vì bị hôn, đôi mặt đẹp long lanh, lưỡi trở nên tê dại bởi nụ hôn của Trình Hiên, ngay cả cổ họng cũng cứng lại. Nàng cứ như vậy, phát ra một giọng nói vừa nhỏ vừa nhẹ nhàng, giống như tiếng kêu của mèo con, không một chút uy hϊếp nào, thay vào đó giống như móng vuốt của mèo con cào vào trái tim của một người.

Ngay sau đó ánh mắt của Trình Hiên tối sầm lại, trong mắt đầy tức giận.

“Tiểu yêu tinh, nàng câu dẫn bổn công tử đến toàn thân phát nóng, còn nói đừng mà? Hôm nay ta nhất định phải đem nàng lột da, ăn sạch sẽ!”

Hắn nghiến răng gầm gừ, sau đó cúi người hôn lên môi nàng, tay không chút do dự cởi bỏ thắt lưng của nàng.

Chiếc váy ngay lập tức rơi xuống, để lộ thân dưới trần trụi của Lệ Nương.

Khoảnh khắc chiếc váy rơi xuống, bàn tay của Trình Hiên đã di chuyển xuống phần bí ẩn nhất trên cơ thể còn trong trắng ấy.

Nơi này ngoại trừ nàng ra, trước giờ chưa có ai đυ.ng tới.