[Mỹ Thực] Tiệm Cơm Nhỏ Của Ông Ngoại

Chương 22

Nhưng mà cậu nhóc buồn bực vì sao đối phương cứ hay nhắm vào cậu thế? Có một lần vô tình nghe thấy nó nói với bạn học là bởi vì cậu học tốt quá, về nhà bà nội nó cứ suốt ngày bắt nó phải học tập cậu, cho nên nó mới ghét cậu như vậy.

Lúc ấy Dương Dương vô cùng tức giận.

Hôm nay nhìn thấy Biên Tiểu Bàn vẫn như vậy, cậu nhóc không tự giác mà cũng dùng cách tương tự mà trả thù lại.

Hơn nữa cậu nhóc cảm thấy hiệu quả còn tốt hơn, bởi vì cậu rất tự tin vào bánh bao mà ông ngoại làm.

Lúc này có bạn học lấy hết can đảm hỏi cậu bánh bao mua ở đâu, cậu bèn nhân cơ hội nói tiệm của ông ngoại ra, hơn nữa cậu còn lấy một cái bánh bao ra bẻ một miếng cho đối phương, để cậu ta nếm thử mùi vị.

Cậu học sinh kia trợn to hai mắt, vội vàng từ chối nói không ăn, chỉ là thấy Dương Dương nghiêm túc thật, mới nhận lấy rồi gấp gáp đưa vào trong miệng. Sau đó cu cậu kia khen không dứt miệng, nói là chờ tiết kiệm đủ tiền tiêu vặt thì chắc chắn sẽ đi mua.

Các học sinh khác nhìn thấy bạn học đầu tiên lại nếm được mùi vị, tuy rằng cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng cũng đều ào ào vây quanh, Dương Dương cũng bèn bẻ miếng nhỏ cho mấy người bình thường có quan hệ tốt với cậu nếm thử, đương nhiên cậu nhóc cũng cảm thấy ông ngoại cho bốn cái cậu ăn không hết, chia cái rưỡi đi, chỗ còn lại cậu cũng đủ ăn.

Đám học sinh thấy Dương Dương có lòng như vậy, cũng đều tỏ vẻ sẽ tiết kiệm chút tiền tiêu vặt sau đó đến chỗ ông ngoại cậu mua bánh bao ăn.

Dương Dương cười hì hì lộ ra hàm răng trắng.

Chỉ có Biên Tiểu Bàn ở bên cạnh là cắn răng nhìn sang chỗ bọn họ, càng nhìn càng tức, hơn nữa mùi kia càng ngửi càng thơm, thật muốn ăn, hai loại cảm xúc cắn xé nhau, nó “oa” một tiếng òa khóc.

***

Sáng sớm, mặt trời còn chưa mọc, mùi thơm của thức ăn đã truyền ra từ nhà họ Ngô.

Cha Ngô nhìn bánh nướng lớn trên bàn, thịt xào khoai tây thái sợi, trứng gà rán hành và còn có cháo ngô khoai lang đỏ được nấu sệt lại. Ông ấy nhanh chóng rửa mặt rồi đi gọi con gái rời giường.

Mấy ngày nay, hẳn là con gái mệt lắm rồi. Mới đi làm ba ngày lại tăng ca hai ngày.

Hai vợ chồng họ đến tuổi trung niên mới có một mụn con này, vì thế hai ông bà không khỏi yêu thương cưng chiều con gái. Nhưng về sau, nhận ra bản thân quá nuông chiều con thì con gái đã thi trượt đại học, không tìm được việc làm nên đã ở nhà sống dựa vào cha mẹ hơn nửa năm.

Lo lắng con gái lại ở nhà nữa sẽ trở nên hư hỏng, cha Ngô vội dùng tiền chạy quan hệ, xin cho con gái một chân vào làm công nhân ở xưởng sản xuất đồ điện tử lớn nhất huyện.

Ngày đầu tiên con gái đi làm, bọn họ còn lo lắng con gái không chịu được mà xin nghỉ. Nhưng không ngờ con gái lại kiên trì đi làm. Khi ông ấy gọi điện thoại hỏi thăm tình huống từ người quen, biết được con gái biểu hiện rất tốt, chẳng những vừa đi làm một ngày đã biết làm việc mà dưới tình huống nhà xưởng cho phép công nhân tự nguyện tăng ca, con gái ông ấy còn tự nguyện tăng ca hai ngày cùng tổ của mình.

Hai vợ chồng già nhà họ Ngô vừa vui mừng vừa đau lòng, cuối cùng con gái cũng trưởng thành rồi.

Hai ngày nay Ngô Tinh Tinh đi làm nhiều nên mệt rã rời. Khi còn đi học, giáo viên nhấn mạnh rằng phải quý trọng thời gian đi học, bởi vì đây là khoảng thời gian nhẹ nhàng nhất của bọn họ. Lúc đó cô ấy coi thường lời nói của giáo viên nhưng bây giờ mới biết, thì ra những gì giáo viên nói đều là sự thật.

Cô ấy mới đi làm được ba ngày, ngoại trừ ngày đầu tiên làm tám tiếng, hai ngày tiếp theo cô ấy đều làm đến mười hai tiếng đồng hồ. Tuy tăng ca là tự nguyện nhưng tự nguyện không có nghĩa là không biết mệt.

Nhưng cũng may lương tăng ca khá cao. Mỗi ngày, làm việc từ sau năm rưỡi chiều trở đi sẽ được tính là tăng ca. Làm từ năm rưỡi chiều đến chín rưỡi tối, tổng cộng bốn giờ, lương mỗi giờ là ba đồng. Chỉ tính mỗi lương tăng ca thì một ngày đã được mười hai đồng rồi.

Tiền lương tăng ca hai ngày có thể mua ba l*иg tiểu long bao mà vẫn còn thừa.

Nghĩ đến đây, cô ấy lập tức cảm thấy mệt mỏi tan biến. (~‾⌣‾)~

Nghe thấy tiếng cha gọi, cô ấy nhanh chóng rời giường rửa mặt. Ngay khi bước vào gian nhà chính, Ngô Tinh Tinh đã thấy mẹ mình bày xong bữa sáng phong phú lên bàn, hơn nữa đều là những món mà cô ấy thích ăn. Hiển nhiên là mẹ đặc biệt làm cho mình.

Nhưng cô ấy hơi bối rối. Nếu là ngày thường, cô ấy sẽ rất vui vẻ sà vào bàn ăn nhưng bây giờ trong đầu Ngô Tinh Tinh chỉ có hương vị thơm ngon của tiểu long bao mà thôi.