Lúc này lớp học đã có mười mấy người tới, phần lớn học sinh tiểu học đều đã ăn cơm sáng ở nhà rồi mới đi, chỉ có một phần nhỏ điều kiện trong nhà không tồi hoặc là phụ huynh bận rộn quá không rảnh nấu cơm, thì mới cho con tiền đi mua đồ ăn sáng.
Biên Tiểu Bàn chính là một trong số đó, cha mẹ nó thật sự rất bận, công tác ở bên ngoài phải một hai tháng mới về một lần. Ông bà nội rất thương nó, ngày nào thằng nhóc này cũng có tiền tiêu vặt, cho nên những hôm bà nội làm sẵn bữa sáng nó cũng không ăn, sáng hôm nào cũng ra ngoài mua đồ ăn sáng.
Mấy tiệm bán đồ ăn sáng trong thôn nó toàn đến luân phiên, tuy rằng có lúc hơi ngán, nhưng mà vẫn rất ngon.
Hôm nay nó đã mua bánh nướng kẹp thịt kẹp trứng, một suất tận hai đồng tiền, nó ăn bánh nướng một cách ngon lành, mùi thơm trứng gà hòa lẫn với thịt tràn ngập quanh người nó, dụ không ít học sinh tiểu học nhìn sang. Bạn ngồi cùng bàn thì lại càng trông mong mà nhìn nó.
Mỗi lúc như vậy Biên Tiểu Bàn sẽ cực kỳ đắc ý, nó ăn càng thêm hăng say, mở miệng thật to cắn hơn nửa cái bánh nướng, sau đó vừa chẹp chẹp miệng, luôn miệng kêu ngon quá ngon quá, vừa ăn còn vừa rung đùi đắc ý.
Bạn ngồi cùng bàn muốn ăn nhưng biết Biên Tiểu Bàn cũng sẽ không cho nó, chỉ đành phải quay mặt vào vách tường nhắm mắt đọc bài.
Ai ngờ lúc này lại nghe thấy giọng của Biên Tiểu Bàn: “Ủa, Lâm Tiểu Dương cậu cũng mua đồ ăn sáng à, cậu mua gì thế? Không lẽ là mẹ cậu làm màn thầu kẹp dưa muối cho cậu nữa hả? Có công sức vậy thì ở nhà gặm hai cái là được rồi, còn mang lên trường làm gì cho mất mặt.”
Bạn ngồi cùng bàn quay đầu lại nhìn về phía Lâm Dương, chỉ thấy Lâm Dương lấy ra một cái túi giấy, hóa ra cậu nhóc cũng mang theo đồ ăn sáng tới. Nhưng mà bình thường Lâm Dương toàn ăn ở nhà giống như bọn nó, hôm nay là chuyện gì xảy ra? Nó tò mò nghển cổ một cái.
Xuyên qua túi nilon trong suốt trên cái gói kia, có thể nhìn thấy trên túi giấy có tên cửa hàng nào đó, hẳn là không phải nhà làm rồi.
Lâm Dương không để ý đến Biên Tiểu Bàn, tự mình mở cái túi ra, sau đó một mùi thơm cực kỳ ngợp mũi tràn ngập khắp phòng học, khiến cho bạn học lại liếc sang lần nữa.
Sau đó cậu nhóc lại lấy từ trong túi ra một thứ trắng trắng tròn tròn ra ngoài, mùi hương này lại càng nồng hơn. Bạn ngồi cùng bàn nghe thấy không ít tiếng nuốt nước miếng, cậu ta cũng không tự chủ được mà nuốt nước miếng một cái, cậu ta nhận ra được đây hẳn là bánh bao.
Lâm Dương đưa bánh bao vào trong miệng, cắn xuống một miếng thật to, nước canh bánh bao suýt nữa chảy văng xuống, bạn học vội vàng nhắc nhở: “Chảy xuống kìa chảy xuống kìa, mau mau.”
Lâm Dương nhanh chóng đưa miếng vụn bánh bao đến bên miệng, để nước canh chảy ra dồn vào trong miệng, sau đó tiếp tục cắn miếng to mà ăn, vừa ăn cậu nhóc còn nói về phía Biên Tiểu Bàn: “Oa, thơm quá đi.”
Biên Tiểu Bàn: “...”
Biên Tiểu Bàn cảm thấy cậu nhóc cố ý muốn làm mình thèm, đột nhiên cảm thấy bánh nướng kẹp thịt trong tay không còn ngon nữa.
Đáng giận.
Không sai, đúng là Lâm Dương cố ý.◤(¬‿¬)◥
Bởi vì ngày nào Biên Tiểu Bàn cũng phải cầm đồ ăn sáng mình mua mà khoe bọn họ, nhất là hay nhắm vào cậu. Không biết sao Biên Tiểu Bàn lại không ưa cậu nhóc, lúc thì cười cậu đen như than, lúc lại nói nhà cậu nghèo không được ăn thịt, buổi sáng thì dùng đồ ăn sáng chọc cậu.
Còn nhớ có một lần nó mua bánh bao thịt cố ý ăn ở trước mặt cậu, Dương Dương không để ý tới cũng chạy đến trước mặt cậu, dứt khoát nói ăn ngon. Cậu nhóc còn không tự ý thức mà nuốt nước miếng một cái, mùi của bánh bao thịt đúng là rất thơm, vì thế Biên Tiểu Bàn lập tức cười ha hả, nói rằng đến bánh bao thịt mà cậu nhóc cũng không ăn nổi, đúng là nghèo kiết xác.
Cậu nhóc tức giận đến nỗi suýt nữa đánh nhau với Biên Tiểu Bàn, đúng lúc cô giáo tới, chỉ đành phải thôi.
Về nhà cậu nhóc ôm chăn khóc rối tinh rối mù, ngày hôm sau hai mắt sưng như hạch đào, mẹ giật mình, tưởng là ở trường cậu bị ai bắt nạt, lập tức định kéo cậu đến trường hỏi thử chuyện là thế nào.
Khi ấy vừa lúc đang là mùa hè, cậu nhóc bèn nói là bị muỗi chích, mẹ cậu thật ra cũng là người qua loa, nghe cậu nói nghiêm túc như vậy thì cũng tin là thật, tối hôm đó còn đốt mấy cuộn nhang muỗi.
Cậu nhóc chỉ không muốn để mẹ phải nhọc lòng, chuyện của mình cậu có thể giải quyết.
Sau đó cậu giấu giáo viên đánh nhau với Biên Tiểu Bàn một trận, đối phương mới không dám quá đáng như vậy nữa.