Tôi Chạy Trốn Cùng Vai Ác Ốm Yếu

Chương 33

Một lát sau, Thẩm Thời Thâm cạn lời cứng họng bỗng nhiên bật cười, không cẩn thận một chút là bị Bạch Vãn Vãn nắm lấy mũi dẫn đi rồi, anh luôn lấy ác ý để suy nghĩ về Bạch Vãn Vãn nên Bạch Vãn Vãn lợi dụng triệt để điểm này của anh để tìm đủ loại góc độ chọc giận anh.

Anh không chút do dự nhảy vào trong cái bẫy mà người ta đã giăng sẵn, còn dẫm chính xác vào bẫy nữa mới đau chứ.

Đúng thật là Bạch Vãn Vãn này khác quá nhiều so với Bạch Vãn Vãn mà đời trước anh biết.

Cô nhất định là có vấn đề, ngón tay Thẩm Thời Thâm gõ nhẹ vào notebook, chợt nảy ra một ý.

......

Bởi vì còn có nửa tháng nữa sẽ xuất bản tạp chí mới cho nên người của ban biên tập đều quay cuồng trong bận rộn, sửa sang lại tài liệu chuyên đề, thúc giục bản thảo, hiệu đính tài liệu, sắp chữ...Mỗi người đều hận không thể biến bản thân mình thành ba người để làm, toàn bộ ban biên tập làm đến tất cả đều phát run lên.

Đây là lần đầu tiên Bạch Vãn Vãn trải qua cường độ làm việc cao như vậy, ngay cả nằm mơ cũng mơ thấy các bài viết bay đầy trời, thật là đáng sợ.

Lúc này là lúc tác dụng của thuật hít thở của Bạch Vãn Vãn được thể hiện ra, có thể giảm bớt mệt mỏi, thả lỏng thể xác và tinh thần. trong thời gian ngắn bổ sung thể lực, có thể hùng khởi* tái chiến.

*hùng khởi: hùng mạnh, mạnh mẽ + khởi động

Trước kia mọi người tăng ca đều dựa vào một ngụm "Tiên khí" để chống đỡ, hiện tại thì mọi người có thuật hít thở để kéo dài tính mạng, hiệu suất làm việc được nâng cao hơn rất nhiều.

Ngay cả tóc cũng không rụng nhiều như trước nữa!

Một lần nữa địa vị của Bạch Vãn Vãn trong mắt mọi người ở tòa soạn tạp chí lại được định hình lại, trước kia mọi người đều ngầm gọi cô bình hoa du thủ du thực(*), hiện tại mọi người đều đổi giọng gọi cô là... Đại sư.

*du thủ du thực: chơi bời lêu lổng, không có nghề nghiệp.

"Phốc!" Bạch Vãn Vãn nghe được Bao Bao nói cho cô về cái danh hiệu này, chọc cô vui vẻ, "Đại sư lừa đảo hả? Hay là đại sư lừa dối?"

"Nghĩa tốt mà!" Bao bao cười hắc hắc, nói: "Mọi người đều nhón chân mong chờ cậu cho ra kỳ tiếp theo, đại sư Vãn, cậu tuyệt lắm đó nha, khi nào thì cậu cho ra kỳ tiếp theo vậy? Tôi cũng rất chờ mong."

"...Cút đi," Bạch Vãn Vãn bị cô ấy làm cho buồn nôn đến nỗi nổi một tầng da gà, "Sao tôi lại cảm thấy cậu giống như gián điệp vậy."

Người mà cô thật sự có quan hệ khá tốt trong toà soạn tạp chí cũng chỉ có Bao Bao, còn những người khác đại khái chỉ có thể xem như là quan hệ đồng nghiệp bình thường thôi, Bao Bao lại là loại người mà ai cũng có thể nói chuyện hợp được với cô ấy cho nên ngẫu nhiên cô ấy còn làm "gián điệp" hai bên, làm ngọn tre gió chiều nào theo chiều nấy thành thục lắm.

Nhưng mà vì EQ của cô ấy rất cao, ngoại trừ mấy người Diệp Dao cô ấy không ưng ra thì cô ấy sẽ không dễ dàng đi đắc tội ai, cũng sẽ không đi nói xấu sau lưng ai, quan hệ với mọi người là tốt nhưng không thân mật, hít drama muôn nơi nhưng không phải bà tám, mặt ngoài giả ngu tỏ ra dễ thương, vẻ mặt ngốc bạch ngọt nhưng thật ra là khéo đưa đẩy, lươn chúa chính hiệu.

Cho nên mọi người không những không cảm thấy loại người như cô ấy rất phiền mà ngược lại còn rất thích cô ấy.

"Không, tôi là người đại biểu của đoàn thủ tịch đi ứng cử thành đệ tử dưới trướng của cậu, chỉ cần cậu gật đầu là sẽ lập tức có thể nhìn thấy đôi mắt nhỏ chân thành gào khóc đòi ăn của tôi toả ra hai chữ "sư phụ".

"Không thu đồ đệ." Bạch Vãn Vãn không chút nghĩ ngợi lập tức cự tuyệt, có thu cũng chỉ thu Thẩm Thời Thâm thôi.

"Được rồi,"Bao Bao cũng không dây dưa vấn đề này nữa, "Dù sao đại sư cùng sư phụ cũng chỉ kém nhau một chữ, đại sư Vãn, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn nha."

"Cậu thật là..." Bạch Vãn Vãn dở khóc dở cười, "Thiên tài logic, chúa tể lập luận."

"Quá khen quá khen," Bao Bao không chút khiêm tốn nhận lấy lời khen, tiếp tục nói: "Hôm nay là thứ sáu, vừa vặn công việc cũng xong rồi, buổi tối đi ra ngoài chơi nha!"

"Buổi tối tôi còn có việc, không đi được."

"Hả? Lại có việc, sao cậu lại bận rộn như vậy hả? Đại sư Vãn, hiện tại hẹn cậu đi chơi cũng phải xếp theo hàng nữa sao?"

"Đâu có đến mức đấy, tôi thực sự có việc mà."

Thực sự là Bạch Vãn Vãn cũng muốn đi thả lỏng một chút, đợt làm việc ma quỷ này khiến cô mệt đến mức sắp quỳ luôn rồi, nghiệp vụ của cô không thuần thục lắm lại không thể để lộ ra ngoài, phải nỗ lực gấp đôi so với người khác.

Hiện tại cuối cùng bản thảo cũng ấn định xong, giao nó cho xưởng in ấn, cô còn ước gì được đi ra ngoài biển bay nhảy cơ.

Đáng tiếc, Bạch Vãn Vãn ỉu xìu nói: "Tôi phải đi làm phục vụ partime."

"???" Vẻ mặt Bao Bao đầy dấu chấm hỏi, "Phục vụ partime gì cơ?"

Bạch Vãn Vãn thuận miệng qua loa lấy lệ nói: "Lợn nuôi còn chưa béo."

Bao bao: "..."

Bên Thẩm Thời Thâm mỗi ngày đều kiên trì dùng biện pháp mà cô hướng dẫn, cố gắng khống chế linh khí trong cơ thể, ngay từ đầu linh khí vừa chạm vào nhau đã bị bắn ra, sau đó mới chậm rãi được chấp nhận.

Hiện tại Thẩm Thời Thâm đã có thể chung sống hoà bình với linh khí rồi.

Nhưng mà anh vẫn không tìm được bí quyết để khống chế linh khí, nguyên nhân là do anh, cơ thể của anh quá ốm yếu mà linh khí lại bá đạo, nó không muốn phục vụ cho anh.