Tra Ảnh Đế Đã Trở Lại

Chương 8: Tôi chọn được người giỏi!

Biết rằng sẽ không moi được bất cứ thông tin gì từ miệng của anh chàng này, Hầu Dịch chỉ có thể từ bỏ. Nhưng mà anh ta cũng mơ mơ hồ hồ mà hiểu được suy nghĩ của Mạc Khiêm.

“Quả thật là một kịch bản hay, cậu muốn sản xuất nó hả?” Hầu Dịch thử hỏi anh.

Mạc Khiêm cười hì hì gật đầu: “Đại đạo diễn Hầu, tôi muốn nhờ cậu làm đạo diễn. Cậu nghĩ sao, có muốn làm hay không?”

Đôi mắt của Hầu Dịch bỗng nhiên sáng lên, nhưng mà hít một hơi thật sau. Sau đó cầm lấy kịch bản trong tay thật chặt, khuôn mặt phúng phính bụ bẫm của anh ta nhăn lại. Biểu hiện anh ta đang có hơi rối rắm.

“Có chuyện gì không thể giải quyết sao?”

“Nói thật thì tôi cũng rất muốn nhận.” Hầu Dịch suy tư một lúc rồi thành thật mà nói: “ Nhưng nếu tự mình làm đạo diễn, tôi sợ tôi không có đủ kinh nghiệm. Rồi làm chậm trễ tiến độ sản xuất nữa.”

Mạc Khiêm thế mà lại thở phào nhẹ nhõm, cười cười nói: “Tôi chỉ sợ cậu không sắp xếp được thời gian mà thôi. Đừng khiêm tốn như thế chứ, cũng vì cậu nói những lời này nên nếu tôi để người khác làm thì tôi không yên tâm được đâu!”

“Nhưng—-”

“Không có nhưng nhị gì cả.” Mạc Khiêm vỗ vỗ vai người anh em tốt Hầu Dịch của mình: “Năm đó ở trường học, cậu cũng như vậy. Á Khoa ngành đạo diễn, có cái gì mà khiến cậu không tự tin cơ chứ. Nếu không gặp phải tôi thì cậu cũng là thủ khoa rồi. Trong nháy mắt có thể đánh bại những người khác một cách đơn giản.”

Hầu Dịch cười khổ nói: “Lời của cậu thật sự khích lệ được tôi rồi đấy.”

Mạc Khiêm không cho là đúng: “Cậu đã đi làm mấy năm rồi, kinh nghiệm cũng đã sớm tích lũy đủ rồi. Chỉ là cậu đang thiếu một cơ hội thôi. Dù sao thì sớm muộn gì cậu cũng phải trở thành một đạo diễn độc lập, trùng hợp bây giờ lại đang có một kịch bản tốt như vậy dâng đến trước mặt cậu. Cậu thử nghĩ xem, nếu tôi đem kịch bản này cho người khác thì chắc chắn cậu sẽ không chấp nhận được đúng không?”

Lần này Hầu Dịch không còn rối rắm nữa mà dứt khoát trả lời: “Đương nhiên rồi.”

“Vậy là được rồi!” Mạc Khiêm vỗ tay một cái rồi nói: “Tôi nhắm đến cậu rồi! Cậu yên tâm, đến lúc đó tôi sẽ tìm người giúp đỡ cho cậu.”

Có lẽ vì sự tự tin không sao có thể nói rõ được của Mạc Khiêm truyền nhiễm, Hầu Dịch thật sự bị dăm ba câu nói này thuyết phục.

Không, anh ta không phải bị thuyết phục bởi lời nói của Mạc Khiêm. Mà là chính khát vọng trong nội tâm của anh ta thuyết phục.

Anh ta không ngừng nhìn lại kịch bản, lại lần nữa ngước lên. Cảm thấy cảm xúc trong tim mình trào dâng như con sóng ngoài biển.

Đạo diễn độc lập ư…

Việc này có học sinh khoa đạo diễn nào mà không từng nghĩ đến chứ? Anh ta vẫn luôn cảm thấy bản thân mình chưa đủ kinh nghiệm, cần học tập thêm rất nhiều. Nhưng Mạc Khiêm lại nói anh ta chỉ đang thiếu cơ hội mà thôi.

Từ lúc Mạc Khiêm xuất đạo tới này, mỗi một bộ tác phẩm đều là tinh anh trong các tác phẩm. Từ cách chọn tác phẩm này, Hầu Dịch còn có thể nghi ngờ gì nữa chứ?