Mẫu thân của nàng, chính là Thánh Nguyệt Hoàng Triều chính cung hoàng hậu, độc nữ Tu Linh đại gia tộc. Mười năm trước gả cho Thánh Nguyệt Hoàng Triều hoàng chủ làm hậu, qua nhiều năm như vậy, chỉ sinh ra cho hắn một đứa con gái Cơ Vãn Nguyệt, cũng chính là Thập Thất công chúa. Mà Thánh Nguyệt hoàng chủ hết thảy có mười bảy nhi nữ, mười hai nhi tử, năm đứa cháu gái.
Nhưng trong toàn bộ Thánh Nguyệt Hoàng Triêu, bởi vì Thập Thất công chúa Cơ Vãn Nguyệt vì là nữ chính tông duy nhất, cho nên thân phận tự nhiên tôn quý nhất hiển hách. Mà Cơ Vãn Nguyệt trời sinh chính là thánh linh thể chất, bất quá năm bảy tuổi, cũng đã đạt tới cảnh giới địa linh sư.
Nói như vậy, người có thiên tư Thất hoàng tử Cơ Minh của Thánh Nguyệt Hòang Triêu, bây giờ đã đạt tới cảnh giới thiên linh sư, mà Cơ Minh bây giờ đã có hơn hai trăm tuổi. Địa linh sư chỉ so với thiên linh sư, thấp hơn một đại cảnh giới mà thôi. Lúc Cơ Minh bảy tuổi, mới vừa vặn mở ra mệnh tinh, mà lúc Cơ Vãn Nguyệt bảy tuổi, đã đạt tới cảnh giới địa linh sư, mệnh tinh kết hợp cùng địa linh sư , bỏ qua hết Tinh Linh Sư, Nguyệt Linh sư, Nhật Linh Sư, Nguyên Linh Sư, đằng đẳng bốn đại cảnh giới!
Có thể thấy được Cơ Vãn Nguyệt mạnh như thế nào. Một khi Cơ Vãn Nguyệt trưởng thành, trên Tủ Vi Tinh này sẽ không có địch thủ. Thánh Nguyệt hoàng chủ đối đích nữ có thể chất trời sinh này phá lệ sủng ái, từng nói rằng trăm ngàn năm sau này Cơ Vãn Nguyệt sẽ nối tiếp cơ nghiệp của hắn, trở thành Thánh Nguyệt Hoàng Triều nữ Hoàng chủ.
Đáng tiếc, vị công chúa được yêu thương ngất trời này lại mất tích khó hiểu vào nửa năm trước, từ đó không còn tin tức. Thánh Nguyệt Hoàng Triều cơ hồ phái đi toàn bộ binh lính, nhưng không tìm được nửa phần tung tích của nàng. Thánh Nguyệt Hoàng Triều sau ba tháng tìm kiếm Cơ Vãn Nguyệt, rốt cục cũng ngừng lại.
Vì thế, hoàng hậu từng cùng hoàng chủ tranh cãi một trận thật lớn, nói hắn không quan tâm đến huyết nhục chi tình, dễ dàng như vậy liền từ bỏ nữ nhi.
Hoàng chủ Thánh Nguyệt không vui, ra lệnh cho nàng đóng cửa hối lỗi, thế là xuống một tiếng, đường đường hoàng hậu lại bị dời đến Tiêu Vân Điện hoang vu. Mà từ đó về sau, hoàng hậu cơ hồ là hàng đêm mất ngủ, sốt ruột nhớ đến nữ nhi, gần như nổi điên, lén đi ra ngoài tự mình tìm kiếm Cơ Vãn Nguyệt, xém chút chết ở bên ngoài. Thánh Nguyệt hoàng chủ giận dữ, triệt để đem nàng giam lỏng ở Tiêu Vân điện.
Nghe ra thật là một chuyện bi thương vô cùng, Hoàng Khinh Vãn âm thầm thở dài một hơi, khóe mắt liếc về phí hai người Văn Tĩnh cùng Văn Tuấn, thấy thế nào cũng có cảm giác giống như cực phẩm tỷ đệ này đang diễn dịch bi kịch cho mọi người xem.
Chỉ là nàng hiện tại trong lòng thật sự là kêu trời không thấu. Thập Thất công chúa chân chính là một người kiêu ngạo, bảy tuổi liền đã vào địa linh sư cảnh giới, tuy nói Hoàng Khinh Vãn đối với hệ thống tu linh của thế giới này vẫn không hiểu lắm, vẫn như trước không hiểu gì chỉ biết rất lợi hại. Bây giờ nàng bất quá là một phàm nhân mà thôi, có thể nào so với kiêu nữ ngút trời kia?
"Cục cưng, sao lại than thở như vậy?" Khương Văn Tĩnh phát giác được sự khác thường của nàng, quan tâm hỏi.
"Mẫu thân, ta trước kia thật cường đại như vậy sao?" Hoàng Khinh Vãn chớp đôi mắt to hiếu kỳ.
Khương Văn Tĩnh ôn nhu cười một tiếng, tựa hồ là phát giác tâm sự của nàng, xoa trán nàng, ôn nhu nói, "Không cần lo lắng, toàn bộ đều có mẫu thân ở đây."
Hoàng Khinh Vãn chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp, âm thầm cảm thán Cơ Vãn Nguyệt này thật sự hạnh phúc, từ nhỏ tập trung hết ngàn vạn sủng ái vào người, hơn nữa lại có một người mẹ muôn vàn yêu thương như thế ở bên cạnh.
"Á chà, đây không phải Hoàng hậu nương nương sao?"
Đột nhiên, một tiếng bén nhọn lọt vào tai, Hoàng Khinh Vãn không vui nhíu mày, chỉ thấy phía đối diện một đoàn cung nhân vây quanh một phụ nhân diện hoàng phục phong thái yểu điệu cùng nhau đi tới , phụ nhân kia trời sinh xinh đẹp động lòng người, đầu đầy châu ngọc, châu quang bảo khí không thể kể hết.
----
Lời editor:
Từ chương này về sau Hoàng Khinh Vãn sẽ sống với thân phận Thập thất công chúa Cơ Vãn Nguyệt, theo suy đoán của mình thì Cơ Vãn Nguyệt thật có lẽ đã chết.