Quân Hôn Mật Sủng: Chào Buổi Sáng Ông Xã

Chương 34.1: Cháu là Nam Nam đúng không

“Bà không lấy phải không?” Kiều Đống Lương cũng không phí lời với Đinh Giai Di, ông giao toàn bộ tiền trong nhà cho Đinh Giai Di quản lý, dù sao thì Đinh Giai Di cũng không phải người vợ phá gia gì, tiết kiệm từng khoản tiền lại.

Kiều Đống Lương không quản, không có nghĩa là chuyện gì cũng không biết.

Lấy chìa khóa ra, Kiều Đống Lương về phòng trực tiếp mở ngăn kéo, còn lấy cả ngăn kéo ra, lúc này mới thấy cuốn sổ tiết kiệm nằm ở góc tối.

“Ông Kiều, ông ông làm gì vậy?” Đinh Giai Di chột dạ, sợ Kiều Đống Lương nhìn thấy trong sổ tiết kiệm không có đồng nào, liền muốn giật lấy.

Kiều Đống Lương là một người đàn ông to lớn cao hơn một mét tám, nếu ông không cho phép, Đinh Giai Di làm sao có thể giành lấy đồ trong tay ông.

Kiều Đống Lương mở sổ tiết kiệm ra nhìn, mắt lập tức đỏ lên: “Tiền đi đâu rồi?!”

Tiếng gầm của Kiều Đống Lương khiến Kiều Tử Khâm ở ngoài phòng không biết phải làm sao sợ hãi mặt trắng bệch.

Tiêu rồi, chuyện này vẫn không giấu được.

“Kiều Nam, rốt cuộc là em có ý gì, đó là mẹ ruột của chúng ta, sao em có thể hại bà ấy!” Kiều Tử Khâm chỉ vào mặt Kiều Nam mắng mỏ.

Nếu không phải vì Kiều Nam, cha mẹ căn bản sẽ không cãi nhau, bình thường cha rất nghe lời mẹ.

Nếu để cha biết được toàn bộ số tiền đó là đổ vào cô ta, vậy cha sẽ nghĩ gì về cô ta?

“Đúng vậy, đây là mẹ ruột của em. Bà ấy vì chị đã tiêu hết tiền tích góp trong nhà, cũng muốn để chị đi học một trường cấp ba tốt, nhưng lại để em bỏ học đi làm. Đây đúng thật sự là mẹ ruột!” Kiều Nam cười một cách mỉa mai.

“Sao mày biết… Mày, vừa rồi là mày cố ý!” Mọi thứ là do Kiều Nam cố tình sắp đặt, muộn hại cô ta và mẹ!

“Muốn để người khác không biết, trừ phi mình đừng làm. Trong trường chúng ta làm gì có giáo viên nào là không biết thành tích của chị, lại đều là trong cùng ngành giáo dục, chị học trường liên cấp, chị nói xem các giáo viên trong trường nghĩ thế nào?”

Kiều Tử Khâm giậm chân, cảm thấy các giáo viên ở trường cấp hai đúng là quá lắm lời.

Đây là chuyện của nhà họ Kiều bọn họ, có liên quan gì đến người khác, cứ phải nói chuyện này trước mặt Kiều Nam.

Chẳng trách cô ta có dỗ dành Kiều Nam như thế nào, Kiều Nam cũng không chịu bỏ học đi làm, hóa ra Kiều Nam từ lâu đã biết chuyện mẹ tiêu một số tiền lớn như vậy cho cô ta.

“Đống Lương, cậu có nhà không?” Lúc này, bên ngoài nhà họ Kiều truyền đến giọng nói của một ông cụ.

Kiều Nam sững sờ: “Ông Lý?”

Sắc mặt Kiều Tử Khâm thay đổi, nhân vật lớn lúc trước muốn mời cũng không mời được, tại sao hôm nay lại đúng lúc chọn thời điểm này để đến chứ?

Kiều Tử Khâm không sợ Kiều Đống Lương và Đinh Giai Di sẽ bất chấp hoàn cảnh cãi nhau trước mặt ông Lý, chỉ là sở dĩ cô ta có thể vào trường liên cấp là do mẹ cô ta nhờ vả ông Lý.

Tiêu hết tiền tích góp trong nhà, mẹ đã không thể giải thích với cha rồi.

Nếu để cha biết mẹ còn nhờ vả ông Lý, cha không phải sẽ tức điên sao!

Ông Kiều mất sớm, Kiều Đống Lương được một tay ông Lý nuôi dưỡng, nếu không phải ông Lý niệm tình cũ với ông Kiều, dìu dắt Kiều Đống Lương khắp nơi thì cuộc sống của Kiều Đống Lương đã khó khăn hơn nhiều.

Vì đứa con thứ hai, Kiều Đống Lương đã đập đi con đường khang trang mà ông Lý sắp đặt cho ông, càng có lỗi với vong linh của cha ông trên trời.

Sau đó, Kiều Đống Lương cảm thấy không thể đối mặt với ông Lý nữa.

Trong hoàn cảnh hiện tại, ông cũng chỉ có thể sống một cuộc sống bình thường, muốn báo đáp ân tình của ông Lý là đã chuyện không thể.

Vì không thể đền ơn được, mỗi khi nhắc đến ông Lý, Kiều Đống Lương liền xấu hổ đến mức muốn che mặt lại, Đinh Giai Di lại còn lấy giao tình cũ của người cha vợ đã mất, nhờ ông Lý giúp đỡ đi loại quan hệ hổ thẹn này.